Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1602 - Chương 1603: Bài Tẩy

Chương 1603: Bài Tẩy

Tào Dương nói:

- Có lẽ thứ này cũng chính là trường hợp ngoại lệ. Không phải quỷ nên cũng có thể lặp đi lặp lại để chế tạo hay sao? Mặc dù độ khó rất lớn, chế tác rất chậm, nhưng vẫn có thể sản xuất liên tục. Khả năng hai cái này cũng tương tự nhau.

Trầm Lương không nói lời nào, hắn ta chỉ nhìn về phía Tào Duyên Hoa.

Hắn ta sợ Phó bộ trưởng sẽ đem vấn đề này đi qua chất vấn Dương Gian. Dù sao lần trước để xảy ra chuyện mất trộm của quỷ chết đói, Tào Duyên Hoa cũng chịu trách nhiệm và áp lực tương đối lớn.

- Diệp Chân, không thể chết.

Sau một hồi trầm ngâm, Tào Duyên Hoa bất chợt nói ra một câu như vậy.

Tào Dương tỏ ra sững sờ, sau đó cười nhạo một tiếng:

- Tạo mối cân bằng à? Sợ bản thân Dương Gian sẽ trở thành vị trí độc tôn?

Tào Duyên Hoa nói:

- Trước kia có hội anh em của Phương Thế Minh và diễn đàn Linh dị của Diệp Chân là hai cỗ thế lực duy trì thăng bằng trong dân gian. Hiện tại Hội anh em đã biến mất, nếu Diệp Chân còn bị Dương Gian xử lý nữa, mà ở trong tổng bộ, không còn vị đội trưởng nào có đủ năng lực để chống lại Dương Gian. Vậy trong tương lai, khả năng tất cả mọi người đều phải nhìn sắc mặt hắn để mà làm việc. Tôi sẽ không cho phép chuyện như vậy diễn ra.

- Huống hồ gì, nếu Diệp Chân bị chết, đám chân tay của hắn ta chắc chắn sẽ gây chuyện. Hiện tại đang trong thời điểm mấu chốt, không cần thiết phải tổn hao lực lượng để đi xử lý đống lộn xộn này.

Tào Dương hỏi:

- Cho nên, Phó bộ trưởng, ngài định làm gì để ngăn cản Dương Gian?

Chỉ ngồi ở chỗ này mà muốn ngăn cản Dương Gian?

Chuyện này xem chừng có chút khó khăn.

Tào Duyên Hoa trầm giọng nói:

- Cho hắn ăn lót dạ, rồi khuyên can, tranh thủ một chút xem. Hiện tại trạng thái của Dương Gian cũng không được tốt cho lắm. Đây chính là cơ hội của chúng ta, chỉ cần tổng bộ xuất hiện và hòa giải, chắc chắn người của diễn đàn Linh dị sẽ nể tình.

Gì chứ việc nắm bắt tình thế đối với hắn ta vẫn có, vẫn nhìn ra được hiện tại Dương Gian không thể kết thúc chuyện này, đang phải đối kháng với người của diễn đàn Linh dị.

Hiện tại mà ra mặt hòa giải chắc chắn có hiệu quả.

Tào Dương nói:

- Vậy thì phải bỏ chút vốn liếng.

Tào Duyên Hoa nhìn về phía cây kéo cũ kỹ ở trước mặt của Tào Dương.

- Không phải Dương Gian vẫn luôn muốn thu hồi lại cây kéo quỷ trong tay Phương Thế Minh hay sao. Nếu hiện tại chúng ta chủ động trả lại nó, khả năng Dương Gian sẽ xem xét. Chỉ mong cậu đừng có ý kiến gì về việc này thôi.

Tào Dương nhún nhún vai rồi nói:

- Cứ tùy tiện, tôi không sao cả.

Hiện tại hắn ta chỉ cầm nó để chơi đùa thôi.

Nhưng thứ này quá nguy hiểm, bản thân Tào Dương cảm thấy không thể sử dụng nổi, nên việc trả lại cho Dương Gian cũng không có gì.

Dù sao đi nữa, nếu ngày nào đó Dương Gian tìm đến cửa thì hắn ta vẫn phải lấy ra.

Tào Duyên Hoa nói:

- Vậy cứ làm thế đi, Trầm Lương, cậu đi liên lạc với Lý Dương.

- Được rồi, cứ giao cho tôi.

Phương án tạm thời của tổng bộ là hòa giải đã được hình thành.

Nhưng hiện tại.

Tại thành phố Đại Hải, Dương Gian đã bắt đầu va chạm với đám người của diễn đàn Linh dị.

Lúc này. Dương Gian lạnh nhạt đi về phía Diệp Chân đang nằm trên mặt đất. Hắn không thèm quan tâm đến lời cảnh cáo của những người khác, mà tỏ ra bộ dạng cường thế, muốn mang Diệp Chân rời đi, dù ai đến ngăn cản cũng vô dụng.

Ở phía đối diện, chứng kiến cảnh này, sắc mặt của người quản lý của diễn đàn Linh dị liền thay đổi.

Hắn ta không thể ngờ được là Dương Gian sẽ chủ động ra tay, không thèm để ý đến những người khác.

- Ra tay không?

A Vũ ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi, cả người hắn ta đang căng cứng, đổ đầy mồ hôi lạnh.

Khả năng lúc này bọn họ sẽ phải thực sự liều mạng.

Nhìn thì thấy bộ dạng của Dương Gian giống như một tên tiểu bạch kiểm yếu đuối, nhưng nếu thực sự động thủ, nói không chừng chỉ cần mấy giây là hắn có thể xử lý toàn bộ bọn họ.

Dường như bọn họ đã có thể ngửi được mùi vị của tử vong đang phảng phất đâu đây.

Lúc này, trong lòng người quản lý kia cũng đang cảm thấy cuồng loạn. Hắn ta chứng kiến bộ dạng quyết đoán, không chút do dự của Dương Gian khi đi về phía Diệp Chân mà lòng sụp đổ.

Bởi vì hắn ta cũng sợ chết.

Mà hôm nay, nếu thua, hắn ta chẳng những sẽ chết, mà còn trở thành tội phạm vì đã tập kích người phụ trách của tổng bộ. Người nhà, họ hàng thân thích, thậm chí là con gái của hắn ta đều sẽ cảm thấy hổ thẹn và tủi nhục vì hắn ta.

Khẽ cắn chặt răng, sau đó người quản lý kia đột nhiên quát to:

- Vệ Vân, ra tay, ngăn cản Dương Gian.

Một giây sau, người đàn ông cao gầy, trông khá quái dị, lao ra khỏi đám người của diễn đàn Linh dị.

Người này mặc một chiếc áo khoác gió khá rộng, nhưng bên trong lại gầy guộc, da bọc xương. Dường như người này không hề có một chút thịt nào vậy, mà trông giống như một cỗ thi thể đặt trong nhà xác một thời gian. Hai con mắt tiều tụy, hằn vết máu nhìn chằm chằm vào Dương Gian, sao đó lao ra không chút do dự.

Khi di chuyển, thân thể của hắn ta khẽ lung lay, trông như người bệnh, đồng thời khiến cho người ta có cảm giác hắn ta có thể ngã bất cứ lúc nào vậy.

Hiển nhiên, người đàn ông tên Vệ Vân này cũng là một vị ngự quỷ nhân, còn hắn ta khống chế con quỷ gì thì Dương Gian không biết.

Nhưng trong thời điểm như hiện tại, hắn sẽ không để cho một tên râu ria như vậy dò xét ra trạng thái thực sự của bản thân.

Dương Gian dừng lại, lạnh lùng ra lệnh.

- Giết hắn ta.

Chỉ trong nháy mắt.

Ở trong một góc không đáng chú ý ở gần đó, một đứa bé với làn da màu xanh đen, mặc áo liệm của người chết xuất hiện. Sau đó nó chạy đến. Hai con mắt đỏ đậm không có tròng mắt kia của nó nhìn chằm chằm vào người đàn ông tên Vệ Vân kia.

Quỷ Đồng lập tức nhào về phía người này.

"Còn có bài tẩy?"

Trong lòng người quản lý cảm thấy kinh hãi.

Vốn hắn ta cho rằng Dương Gian đã hết cách rồi, mặc dù còn sức liều mạng, nhưng nếu Vệ Vân có thể ngăn cản và tranh thủ cho bọn họ một chút thời gian, thì bọn họ vẫn có thể xoay chuyển tình thế.

Bình Luận (0)
Comment