Ai ngờ được Dương Gian không hề ra tay mà khống chế một loại lực lượng linh dị đáng sợ nào đó ra tay.
Lúc này vị ngự quỷ nhân tên Vệ Vân kia tỏ ra khá kinh hoàng.
Quỷ đồng đã tập kích đến người của hắn ta.
Quỷ đồng với thân thể ướt sũng ôm lấy bắp đùi khô gầy của hắn ta. Đồng thời nó bắt đầu trèo lên trên. Những nơi mà nó trèo qua đều lưu lại những dấu vết màu đen, những vết này dính đầy nước, nhưng lại khiến cho hắn ta cảm thấy thân thể đang bị thứ gì đó ăn mòn.
Dường như thân thể của hắn đang sắp sửa hư thôi.
Không những thế.
Khi Vệ Vân định thoát khỏi sự dây dưa của con tiểu quỷ này, nhưng hắn ta phát hiện ra, bản thân hoàn toàn bất lực. Sức lực của con tiểu quỷ này cực kỳ đáng sợ, nó bám gắt gao, giống như mọc rễ trên người của hắn ta vậy. Đồng thời, dường như bản thân con tiểu quỷ này cũng có thể ngăn cách lực lượng linh dị.
Sự đặc thù của hắn ta không thể phát huy tác dụng khi ở trước mặt của con tiểu quỷ này.
"Đây, đây là quỷ chết đói?"
A Vũ thấy vậy, con ngươi lập tức co lại.
Hắn ta nhận ra con tiểu quỷ này.
Đây là quỷ chết đói giai đoạn hai. Lúc trước hắn ta từng đọc qua hồ sơ nên nhớ rõ bộ dạng của quỷ chết đói.
Người quản lý lớn tiếng nói:
- Cùng nhau tiến lên cướp lại lão đại, nếu không mọi người sẽ phải chết ở chỗ này.
Hắn ta đang muốn liều mạng, cá chết lưới rách với Dương Gian.
Mặc dù là một người bình thường, nhưng hắn ta vẫn không hề lùi lại.
Hiện tại đang lúc giao chiến với nhau, một khi lùi lại liền có nghĩa là bọn họ đã bị thất bại, chỉ có liều mạng bọn họ với có đường sống.
"Đúng là phiền phức."
Dương Gian nhìn lấy Diệp Chân, lúc này hắn chỉ cách tên kia chưa đầy năm mét, nhưng trong lòng hắn khẽ động.
Bởi vì hắn không hù dọa được đám người của diễn đàn Linh dị.
Đám thủ hạ của Diệp Chân lại có can đảm liều mạng với hắn, ngay cả một người bình thường cũng dám đối đầu trực diện, mỗi người đều tỏ ra không sợ chết.
“Roẹt! roẹt!”
Đèn đường ở xung quanh đột nhiên lấp lóe, dường như bị lực lượng linh dị nào đó quấy nhiễu, khiến không gian trở nên tối tăm.
Cùng lúc đó, trên màn hình điện tử đột nhiên lóe ra ánh sáng quỷ dị. Ánh sáng này nhấp nháy liên tục. Dường như trong đó có một con lệ quỷ nào đó đang dần hình thành. Sau đó ánh sáng này bắn về phía của Dương Gian.
Không những thế.
Không gian xung quanh cũng trở nên ẩm ướt hơn, bầu trời xuất hiện đầy mây đen, bắt đầu rơi xuống những giọt mưa âm lãnh.
Ở chỗ này liên tục xuất hiện các hiện tượng đáng sợ của lực lượng linh dị.
Đây là dấu hiệu cho thấy các thành viên của diễn đàn Linh dị đang động thủ.
Lúc này Dương Gian đã hiểu, việc hắn muốn trấn trụ những người này và mang Diệp Chân rời đi là chuyện không thể nào. Không những thế, hiện tại hắn vẫn phải liều mạng một lần.
Chỉ là mức độ nguy hiểm của lần này vượt xa so với những lần trước đó.
Làm không cẩn thận là hắn sẽ phải chết vì lệ quỷ khôi phục.
"Đúng ra mình nên mang theo hộp âm nhạc, như vậy hiện tại mình còn có thể liều."
Dương Gian hít sâu một hơi, có chút hối hận vì không mang theo hộp âm nhạc, nhưng chỉ vậy thôi, hắn không có suy nghĩ quá nhiều.
Hắn muốn cởi bỏ áp chế đối với mắt quỷ, lần nữa dùng đến quỷ vực.
Mục đích không phải đánh nhau với bọn họ, mà là bỏ chạy.
Mang theo thi thể của Diệp Chân và đinh đóng quan tài để bỏ chạy. Chỉ cần mọi việc diễn ra thuận lợi, công thêm tốc độ của hắn đủ nhanh, lệ quỷ trong người sẽ không lập tức khôi phục lại.
Chỉ là việc này cũng có khả năng bị thất bại.
Bởi vì bản thân Dương Gian cũng không biết liệu có làm được không, lỡ chuyện này vượt quá giới hạn của hắn, vậy thì xong đời.
Nhưng hiện tại, hắn không thể không đánh cược.
Nhưng đúng lúc này, xung quanh đột nhiên vang lên một âm thanh quái dị, bén nhọn giống như tiếng kêu rên của lệ quỷ.
- Tất cả dừng tay.
Âm thanh này vừa xuất hiện, khiến cho Dương Gian đang có ý định liều mạng ở trong đầu cũng vô ý thức dừng tay.
Những con lệ quỷ ở xung quanh cũng bị ảnh hưởng. Những giọt mưa âm lãnh trên trời dừng lại, không rơi xuống. Ánh đèn đường xung quanh vốn bị tắt lập tức sáng trở lại. Bóng dáng của con lệ quỷ ở trên màn hình điện tử cũng trở nên mơ hồ, sau đó màn hình điện tử trở lại bình thường.
Toàn bộ quỷ xung quanh đều bị một câu nói khiến phải dừng lại.
Nhưng sự ngưng đọng này chỉ diễn ra trong chốc lát, không thể kéo dài quá lâu.
Dương Gian lập tức phản ứng lại.
- Là quỷ âm của Lâm Lạc Mai?
"Lâm Lạc Mai?"
Những người khác của diễn đàn Linh dị đều đã quen thuộc với con lệ quỷ mà cô ta không chế, nên lúc này đều đồng loạt nhìn về phía phá ra âm thanh.
Lúc này Lâm Lạc Mai đang vội vàng chạy đến, vẻ mặt lộ rõ sự sợ hãi. Cả người cô ta đang dính đầy bùn đất, trông cực kỳ chật vật. Nhưng lúc này, cô ta không thèm quan tâm đến điều đó, vội vàng cầm máy phát âm thanh ra rồi gõ:
- Phúc Thọ Viên đã bị mất khống chế, rất nhiều lệ quỷ bắt đầu tỉnh lại từ trong mộ.
- Đội trưởng Dương, điện thoại của tổng bộ.
Nhân dịp này, Lý Dương vội vàng chạy đến, đưa cho Dương Gian một chiếc điện thoại di động vệ tinh.
Hắn ta không dám tham dự vào cuộc chiến nên từ nãy giờ vẫn đứng quan sát ở đằng xa.
Dù muốn ngăn cản, nhưng hắn ta lực bất tòng tâm.
- Mọi người, hãy cho tôi chút mặt mũi, cuộc chiến hôm nay dừng lại ở đây đi.
Lúc này, Tôn Thụy cũng đã đuổi đến nơi, sắc mặt y có chút âm trầm, chống gậy, khập khiễng đi đến.
Y cũng không ngờ được mọi chuyện lại nghiêm trọng đến mức này.
Diệp Chân bị thua, người của diễn đàn Linh dị lại muốn đoạt thi thể ở trong tay Dương Gian.