Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1606 - Chương 1607: May Mắn

Chương 1607: May Mắn

Tổng bộ đã phái Vệ Cảnh đến để hòa giải.

Có thể nói, mối xung đột giữa Dương Gian và Diệp Chân liền dừng lại ở đây. Dù cho Dương Gian không muốn dừng lại cũng không được. Bởi vì Dương Gian không thể nào đủ năng lực để mang đi thi thể của Diệp Chân trước mặt Vệ Cảnh và những thành viên còn lại của diễn đàn Linh dị.

Huống hồ gì, tình trạng hiện tại của hắn cực kỳ tệ.

Ngay cả việc liều mạng giết chết những thủ hạ của Diệp Chân đều không được, chỉ có thể nghĩ cách chạy trốn.

Thay vì phải chạy trối chết, chi bằng lựa chọn hòa giải, lấy chút chỗ tốt. Tiện thể còn lấy lại được cả đinh đóng quan tài. Tránh cho đến lúc không mang được thi thể của Diệp Chân rời đi thì lại mất cả chì lẫn chài.

Trong lòng Dương Gian thầm nghĩ.

"Trận đánh này đúng là lỗ to, nhưng hết lần này tới lần khác, mình lại không thể không đánh."

Nhìn thấy bộ dạng sinh long hoạt hổ và còn có thể làm màu của Diệp Chân, trong lòng hắn cảm thấy có chút không công bằng.

Bản thân hắn phải mạo hiểm mới khiến cho quỷ ảnh chết máy, sau đó trở thành một ngự quỷ nhân sở hữu ba con lệ quỷ đạt đến cân bằng. Bất cứ ngự quỷ nhân bình thường nào, khi đối đầu với hắn đều phải chết. Nếu không chết thì cũng bị tiêu hao lực lượng lệ quỷ đến mức bị lệ quỷ khôi phục. Nhưng tên Diệp Chân này còn đặc thù hơn cả hắn.

Đánh nhau một trận như vậy mà dường như hắn ta không phải chịu chút ảnh hưởng gì hết.

Có lẽ vẫn có ảnh hưởng, chỉ là những thứ đó không biểu hiện ra quá rõ ràng.

Nhưng, dù là gì đi nữa, trạng thái hiện tại Diệp Chân đương nhiên phải tốt hơn rất nhiều so với Dương Gian.

Lúc này Diệp Chân vẫn đang lơ lửng trên không trung, ánh mắt nhìn về phía Phúc Thọ Viên. Dường như hắn ta đã cảm nhận được chuyện xảy ra ở bên trong khá nghiêm trọng, vì vậy sắc mặt hắn ta trở nên có chút ngưng trọng.

- Bãi tha ma này đúng là có chút cổ quái, nhưng đối với Diệp Chân tôi mà nói, chúng không là gì cả. Tôi đi qua đó nhìn thử xem, những người khác làm như cũ, nên sơ tán thì sơ tán nên phong tỏa thì hãy phong tỏa.

Hắn ta đang ra lệnh cho những thành viên còn lại của diễn đàn Linh dị.

Sau đó, Diệp Chân lại nhìn về phía Dương Gian:

- Không ngờ được cây đinh đóng quan tài kia lại thật sự nằm trong tay của cậu. Lần này tôi thua không hề oan. Nhưng lần tiếp theo tôi sẽ tìm ra cách khắc chế nó. Cho nên, Dương Gian, cậu cũng đừng có chết giữa chừng đó. Bởi vì con đường vô địch của tôi sẽ rất tịch mịch nếu không có người cạnh tranh.

- Nếu thiếu đi sự tồn tại của cậu, dù tôi có đứng sừng sững ở trên đời này cũng mất đi rất nhiều cảm giác.

Hắn ta cũng đã nhìn ra, trạng thái hiện tại của Dương Gian không được tốt.

Mặc dù Diệp Chân mắc hội chứng Chuunibyou, nhưng không phải là không có não.

- Tôi sẽ không đánh nhau một cách vô nghĩa. Nếu lần sau cậu còn muốn đánh nhau với tôi thì tốt nhất là nên viết xong di chúc đi. Bởi vì, nếu cậu thua, tôi sẽ không để cho cậu tỉnh lại thêm lần nữa. Lần này là do có tổng bộ đứng ra hòa giải, nếu không diễn đàn Linh dị của cậu cũng sẽ biến mất.

Dương Gian lạnh nhạt nói, mặc dù hắn đang khá yếu, nhưng thái độ cực kỳ cường thế.

Diệp Chân cười to rồi nói:

- Ha ha, tôi cực kỳ thích sự tự tin này của cậu. Không hổ là người đàn ông có thể đánh bại tôi. Nhưng Diệp Chân tôi cũng không phải chỉ có mỗi hư danh, một ngày nào đó cậu sẽ biết được điều này thôi.

Mặc dù thua, nhưng trong lòng Diệp Chân vẫn có một chút cảm giác không phục.

Bởi vì Diệp Chân cảm thấy nguyên nhân khiến hắn ta bại bởi Dương Gian có hơn phân nửa là do đinh đóng quan tài.

Nếu có thể khắc chế được thứ này, hắn ta tin rằng, lần sau bản thân sẽ không bị thua bởi Dương Gian nữa.

Sau khi nói xong, Diệp Chân liền biến mất.

Hắn ta đã đi đến Phúc Thọ Viên.

Lúc này Tôn Thụy mới hỏi:

- Đội trưởng Dương, cậu không sao chứ?

Sắc mặt Dương Gian cực kỳ bình tĩnh.

- Chỉ là trạng thái hơi kém mà thôi, không có gì đáng ngại. Dù sao cũng đã đánh nhau với tên kia một trận, không thể nào không có tổn hao được. Không thể không nói, tên Diệp Chân này đúng là một kẻ nguy hiểm.

Tôn Thụy nói:

- Đúng vậy, là lão đại của diễn đàn Linh dị, một vị ngự quỷ nhân thành danh đã lâu. Đội trưởng Dương có thể thắng được hắn ta đúng là không dễ chút nào.

Trong lòng của y vẫn cho rằng Dương Gian không thể thắng Diệp Chân.

Không ngờ được là Diệp Chân lại bị Dương Gian đóng đinh trên mặt đất. Một khi chuyện ngày hôm nay được lan truyền ra ngoài, có lẽ giới linh dị lại phải dậy sóng một lần nữa.

Lúc này, Vệ Cảnh chợt đi đến:

- Nên đến đều đã đến rồi, có vào nhìn tình hình của chỗ kia không? Lúc trước cậu cũng từng đi qua chỗ đó, hẳn sẽ có được một chút tình báo. Nếu hai ta liên thủ, mức độ nguy hiểm của chuyện này sẽ giảm đi không ít. Tên Diệp Chân kia quá kiêu ngạo, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.

Sắc mặt Dương Gian khẽ động, sau đó nói:

- Nếu Diệp Chân không quấy rối tôi, nói không chừng hiện tại tôi đã xử lý xong chuyện này rồi. Mà thôi, đi qua đó xem một lượt cũng tốt, tôi cũng muốn biết rốt cục ở bên trong Phúc Thọ Viên đã xảy ra chuyện gì.

Mặc dù trạng thái hiện tại của hắn không tốt, nhưng vì muốn điều tra bưu điện quỷ, nên hắn cần biết được bí mật sau khi đưa thư thành công.

- Vậy thì đi chung đi.

Vệ Cảnh nói, sau đó xung quanh dần dần bị bóng tối bao phủ.

Bóng tối nồng đậm đến mức dọa người, nó nuốt hết Dương Gian, Tôn Thụy, Lý Dương và cả quỷ đồng đang ẩn núp trong bóng tối.

Sau đó, bóng tối nhanh chóng biến mất.

Theo đó mọi người đều bị Vệ Cảnh dùng quỷ vực mang đi.

- Xem ra chuyện ngày hôm nay đã kết thúc tốt đẹp. Chuyện còn lại sẽ do lão đại, Vệ Cảnh cùng Dương Gian đi xử lý Phúc Thọ Viên mà thôi.

Lúc này người quản lý của diễn đàn Linh dị mới thở phào một hơi, cả người chảy đầy mồ hôi, chó chút thoát lực, thiếu chút nữa ngã nhào trên mặt đất.

A Vũ ở bên cạnh cũng nhịn không được, khẽ đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán:

- Vừa nãy thiếu chút nữa là đánh nhau to rồi. Tôi có cảm giác, nếu thực sự đánh nhanh, chỉ dựa vào mấy người chúng ta, cơ hội để cướp lão đại trở về là không hề lớn. Có tám chín phần là chúng ta sẽ bị đoàn diệt. May mắn có Lâm Lạc Mai ra tay kịp thời ngăn cản chúng ta lại, đồng thời còn có tổng bộ phái ra Vệ Cảnh đến để giải hòa.

Bình Luận (0)
Comment