Người quản lý kia vội vàng đáp:
- Sẽ không đâu. Tôi dám lấy tính mạng của bản thân ra để đảm bảo.
Tôn Thụy không nói gì, chỉ đi qua, sau đó nói với Dương Gian:
- Đội trưởng Dương, cậu nhìn xem. Hiện tại tổng bộ cũng đã ra mặt hòa giải rồi, chuyện này liền coi như dừng ở đây đi. Hai bên cũng không có thâm thù đại hận gì cả, chỉ là đánh nhau một trận với Diệp Chân mà thôi. Vả lại Vệ Cảnh cũng đã đến rồi, nếu cậu còn muốn cưỡng ép dẫn Diệp Chân rời đi. Khả năng cao tổng bộ cũng sẽ không đồng ý mà ra tay can thiệp.
- Vừa nãy Lâm Lạc Mai có bảo là chuyện của Phúc Thọ Viên đang mất khống chế. Mục đích đến đây của chúng ta chỉ là điều tra sự tồn tại của bưu điện quỷ, không nhất thiết phải lãng phí tinh lực vào những chuyện như này. Mặt khác, người của diễn đàn Linh dị đáp ứng sẽ đền bù tổn thất cho cậu. Cậu cứ coi như tên Diệp Chân này là cái rắm cũng được, cậu thấy thế nào?
- Cậu mau quyết định nhanh nhanh một chút. Với trạng thái hiện tại, không ai biết liệu tên Diệp Chân này còn thể sống sót hay không. Lỡ hắn ta chết đi thì hỏng, nên chuyện này không thể dông dài thêm nữa.
Dương Gian nói:
- Nếu lần đánh nhau này không thể xử lý được Diệp Chân, vậy thì lần sau sẽ cực kỳ khó… Cũng được, coi như tôi nể mặt mũi mấy người. Nếu còn có lần sau thì mấy người tự mà đi xử lý đi. Cậu cũng chuyển lại lời này cho Trầm Lương đi.
Hắn vỗ vỗ vào bả vai của Tôn Thụy.
Sau đó lại nhìn một chút về phía Vệ Cảnh gọi là cảnh cáo, sau đó mới đi đến bên cạnh Diệp Chân.
Trong lòng Tôn Thụy cũng có chút lo lắng, cầu mong sau khi được thả ra, Diệp Chân không được đánh nhau với Dương Gian. Nếu không, là một người hòa giải, y sẽ phải gánh chịu trách nhiệm. Nói không chừng đến lúc đó y sẽ bị Dương Gian xử lý vì tức giận.
- Thật không biết vì sao tổng bộ lại trả cái giá lớn như vậy để giữ mạng cho cậu nữa.
Dương Gian nhìn chằm chằm Diệp Chân ở dưới chân.
Hắn biết, sỡ dĩ hắn có thể thắng được tên gia hỏa này, không phải là vì hắn mạnh hơn tên này, mà là do tên Diệp Chân này ưa thích màu mè. Cộng thêm việc hắn ta khá khinh thường, cho nên mới bị đinh đóng quan tài cố định lại. Nếu không phải vậy, ngày hôm nay người thua chắc chắn là Dương Gian.
Rất nhanh.
Dương Gian ngồi xổm xuống, rút cây đinh đóng quan tài ra.
Đầu của Diệp Chân lập tức phun ra máu tươi, bộ dạng giống trọng thương sắp chết. Cũng không biết với bộ dạng hiện tại, tên này còn có thể sống được hay không nữa.
Nhưng, khi vừa rút đinh đóng quan tài ra.
Vốn đang nằm rạp ở trên mặt đất, Diệp Chân đột nhiên mở to mắt, tỉnh táo lại, sau đó hét to một tiếng rồi phóng thẳng lên trời.
- Diệp Chân tôi cả đời vô địch, sao có thể thua được chứ?
Một lần nữa hắn ta lại đứng sừng sững trên bầu trời.
Áo choàng chính nghĩa lần nữa bay phấp phới.
Thương thế trên người hắn ta đang khôi phục, không, là đang biến mất.
Chỉ trong vài giây đồng hồ ngắn ngủi, toàn bộ thương tổn trên người hắn ta liền biến mất. Một lần nữa, hắn ta lại khôi phục, giống như bật hack trong game vậy, trực tiếp phục sinh full máu, full mana.
Sự đáng sợ của quỷ thế mạng đã được lộ ra.
Cho dù chỉ còn lại có một hơi thở, Diệp Chân cũng sẽ có thể sống sót.
"Đúng là thực sự phục sinh."
Trong lòng Dương Gian có chút ước ao lẫn ghen tị.
Vì sao quỷ thế mạng lại bị Diệp Chân khống chế.
Thú thực, sở dĩ hắn muốn mang Diệp Chân rời đi cũng là vì muốn nhìn xem liệu bản thân có tách được con quỷ trong người hắn ta ra và cho bản thân khống chế không.
Nhưng, tình thế hiện tại nhắc nhở cho Dương Gian biết, hắn không làm được điều đó.
- Lão đại.
Người quản lý, A Vũ, Vệ Vân, còn có Lâm Lạc Mai và những thành viên khác của diễn đàn Linh dị đều tỏ ra mừng rỡ.
Diệp Chân thức tỉnh.
Quyền nói chuyện của diễn đàn Linh dị đã được phục hồi.
"Mình đã thua hay sao?"
Sau đó Diệp Chân bắt đầu chú ý đến tình hình xung quanh, hắn ta kịp phản ứng lại, đồng thời nhớ đến tình cảnh xảy ra trước đó.
Hắn ta nhớ rõ bản thân bị quỷ vực của Dương Gian xâm nhập, sau đó hoàn toàn mất đi hành động, cứ thế ngã từ trên trời xuống và nằm như một con chó chết.
- Dương Gian.
Diệp Chân đột nhiên hét to một tiếng.
Sắc mặt Dương Gian co lại, cảnh giác nhìn Diệp Chân.
- Còn muốn đánh nhau hay sao?
Vệ Cảnh cũng đi lên trước mấy bước, sắc mặt chết lặng kia của hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Chân. Chỉ cần Diệp Chân dám động thủ, hắn ta sẽ liên thủ với Diệp Chân và xử lý tên này ngay tại chỗ.
Việc tổng bộ đứng ra hòa giải không phải là vốn liếng để cho tên Diệp Chân này muốn làm gì thì làm.
- Không đánh nữa. Dương Gian, lần này là Diệp Chân tôi thua. Tôi cũng không phải là người thua không nổi. Hiện tại tôi tặng lại danh hiệu đệ nhất của Châu Á cho cậu. Tuy nhiên, cậu cứ yên tâm, sớm muộn gì tôi cũng sẽ lấy lại danh hiệu này. Từ nay về sau, Diệp Chân tôi nguyện gọi cậu là người mạnh nhất.
Diệp Chân hô to.
Ở trước mặt tất cả mọi người.
Thậm chí có một số người qua đường đang ở trong tình trạng kinh ngạc, cầm điện thoại quay lại cảnh tượng xấu hổ này.
Mạnh nhất?
Cái gì mạnh nhất?
Là người bị hội chứng Chuunibyou nặng nhất à?
Da mặt của Dương Gian không thể nào dày được như tên này.
- Mục đích tôi thả cậu ra không phải là đứng ở đây nghe cậu khoe khoang, khoác lác. Tôi chỉ muốn hỏi cậu, lần này, diễn đàn Linh dị các cậu định đền bù tổn thất cho tôi như thế nào?
Hắn muốn rèn sắt khi còn nóng, để kiếm lợi lớn nhất.
Đồng thời cũng biểu hiện ra rằng bản thân vẫn còn có lực, tránh xảy ra trường hợp não của tên Diệp Chân này co lại sẽ xông đến đánh nhau lần nữa.
Người quản lý của diễn đàn Linh dị vội vàng nói:
- Đội trưởng Dương, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ tìm một thời cơ thích hợp rồi đến nhà nói với ngài về chuyện này sau. Nhưng hiện tại chỗ này còn có chuyện quan trọng hơn cần phải xử lý. Ngài cũng nghe Lâm Lạc Mai nói rồi đó, bên trong Phúc Thọ Viên đã bị mất khống chế, tình hình đang rất nghiêm trọng.
Dương Gian nói:
- Tôi đã sớm có dự cảm về chuyện này rồi, là do mấy người cứ nhất định muốn đánh nhau với tôi. Nếu không phải vậy tôi đến thành phố Đại Hải làm gì? Đến đi dạo hay sao?
Diệp Chân nói:
- Chuyện này sẽ do bản thân Diệp Chân tôi đứng ra chịu trách nhiệm xử lý.
- Được vậy thì tốt.
Dương Gian khẽ liếc tên này một cái.
Hiện tại hắn đã không còn năng lực để xử lý chuyện trong Phúc Thọ Viên nữa. Còn bộ dạng của tên Diệp Chân này vẫn sinh long hoạt hổ, khả năng hắn ta vẫn có thể chịu đựng nổi.