Bức thư màu đỏ đậm đã xuất hiện một lần nữa, điều này chứng tỏ phương thức vận hành bình thường của bưu điện quỷ đã bi rối loạn.
Trước đó Dương Gian từng đi đưa bức thư màu đỏ đậm một lần. Ở lần đó có thể nói chuyện linh dị của Phúc Thọ Viên nguy hiểm vô vùng. Ngay cả ngự quỷ nhân như hắn mà cũng thiếu chút nữa cũng chết ở trong đó chứ nói gì đến người bình thường.
Bởi vậy có thể thấy được, màu đỏ đậm trên thư cũng có nghĩa là nhiệm vụ đưa thư sẽ cực kỳ khó, cửu tử nhất sinh.
Đối với nhiệm vụ lần này, dù người đưa thư tầng một không phải là không có khả năng hoàn thành, nhưng để hoàn thành được sẽ cực kỳ khó khăn.
Đương nhiên, sau khi đưa thư thành công, hiệu quả cũng sẽ rất rõ ràng.
Thành công đưa bức thư màu đỏ, toàn bộ người đưa thư sẽ được leo lên một tầng.
Nhưng vốn dĩ hắn cứ nghĩ là loại nhiệm vụ như vậy đã kết thúc. Không ngờ sau khi leo lên tầng hai, Dương Gian vẫn gặp phải một bức thư màu đỏ.
Mà bức thư này.
Dương Gian căn bản không hề có ý định đi đưa nó.
Hắn lạnh nhạt đi về chỗ của bức thư, chuẩn bị nhặt lấy nó.
- Cậu định làm cái gì vậy?
Nhưng khi đi ngang qua căn phòng số 21, có người đàn ông bất chợt ngăn cản Dương Gian.
- Là người mới từ tầng một lên cũng đừng có làm xằng làm bậy. Bức thư màu đỏ này chắc chắn rất đặc thù, bởi vì từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện. Trước khi mọi người thảo luận ra kết quả, cậu nên thành thật đứng yên tại chỗ đi.
Dương Gian dừng lại, sau đó nhìn về phía người kia và hỏi:
- Cậu đang nói chuyện với tôi đó à?
Ở trong hành lang tối tăm.
Hai con mắt của Dương Gian lộ ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, trông cực kỳ quỷ dị và tà quái. Cả người hắn tỏa ra một cỗ khí tức âm lãnh, đây là loại khí tức mà người sống bình thường không thể có.
Người đàn ông đang ngăn cản Dương Gian lập tức giật mình, vô ý lùi ra sau nửa bước.
Hắn ta cảm giác được một loại nguy hiểm không nói nên lời từ trên người của Dương Gian.
Có thể leo lên tận tầng hai đều là những người có tiếp xúc qua với chuyện linh dị. Bất kể tính cách của bọn họ như thế nào đi nữa, thì phần lớn người đều rất thông minh. Bởi vì những kẻ ngu đã chết hết ở tầng dưới rồi.
- Cậu… Bộ dạng cậu không được thích hợp.
Người đàn ông này có chút chần chờ, cuối cùng vẫn tránh ra.
- Dưới tầng một đã xảy ra chuyện gì vậy? Ngày hôm qua lên trên này những ba bốn người đưa thư. Chắc chắn là phải có nguyên nhân gì đó.
Bình thường ở phía dưới có được một người leo lên là đã không tệ rồi. Vậy mà hôm nay lại có nhiều người như thế này leo lên trong cùng một ngày.
Cho nên hắn ta nghi ngờ tầng dưới đã xảy ra chuyện dị thường nào đó.
Dương Gian không thèm quan tâm đến câu hỏi của người kia. Hắn coi kẻ này như không khí vậy, đồng thời vẫn duy trì tốc độ như trước, tiến về phía bức thư màu đỏ.
Ở trước cửa phòng số 25, một người đàn ông cao lớn, thân hình khỏe mạnh như một người bình thường mở miệng nói:
- Anh bạn, người ở chỗ này chưa từng có ai tiếp xúc qua bức thư màu đỏ. Theo tôi thấy, có vẻ như cậu biết được chút thông tin gì đó về lá thư này? Cậu có thể nói ra không? Lần này bưu điện quỷ tụ tập nhiều người đưa thư đến, sau đó trong này xuất hiện bức thư màu đỏ. Điều này không thể nào là sự trùng hợp được, nhất định phải có nguyên nhân gì đó.
Sau đó, một người phụ nữ đeo kính tuổi tầm 25,26 gì đó nói:
- Bình thường màu đỏ đậm sẽ đại diện cho sự nguy hiểm. Lần này, vị trí xuất hiện thư là ở ngoài hành lang, điều này có nghĩa đây là một nhiệm vụ tập thể. Với lại số lượng người tham gia vào nhiệm vụ lần này đã đạt đến một mức độ khó có thể tưởng tượng. Hiển nhiên, nhiệm vụ đưa thư lần này sẽ cực kỳ khó khăn.
- Đương nhiên, nếu thành công đưa thư, có lẽ chúng ta sẽ nhận được thu hoạch ngoài tưởng tượng. Tuy nhiên, xét thấy chúng ta chưa từng có kinh nghiệm đưa thư màu đỏ, nên tôi đề nghị chúng ta không nên động vào bức thư. Cho xem tình hình trước rồi nói sau.
Lời này của cô ta nói cho những người khác, đương nhiên trong đó bao gồm cả Dương Gian.
Nhưng mấy câu nói kia đương nhiên không thể nào ngăn cản Dương Gian lấy đi lá thư được.
Vương Thiện ở một bên, chứng kiến hết mọi chuyện. Ánh mắt hắn ta khẽ nhúc nhích, không dám lên tiếng.
Người đưa thư tầng hai có lẽ không biết, nhưng hắn ta biết, Dương Gian không phải là một người bình thường. Trước đó, khi ở thành phố Đại Hải, hắn và một đại nhân vật nào đó của giới linh dị đánh nhau một trận. Tràng diện của cuộc chiến kia, chỉ có thể nói là cực kỳ đáng sợ.
Ngay cả một tòa cao ốc đều bị xé rách, màu sắc của bầu trời bị thay đổi, bị bao phủ trong một lớp ánh sáng màu đỏ, trông chẳng khác gì đang rơi xuống địa ngục.
Lực lượng linh dị khiến cho Dương Gian trở nên đáng sợ hơn cả lệ quỷ.
Vương Thiện nhỏ giọng nói với người đàn ông ở căn phòng số 26 bên cạnh.
- Thái Ngọc, người này tên là Dương Gian, tôi mới quen hắn ở dưới tầng một. Nhưng anh tuyệt đối đừng có đắc tội với hắn. Hắn không phải bị thư của bưu điện quỷ ép trở thành người đưa thư, mà là cứng rắn xông vào.
Hai người bọn họ cũng có quen biết lẫn nhau từ tầng một.
Con ngươi của người thanh niên tên Thái Ngọc này co lại, hắn ta nói:
- Cái gì? Hắn xông vào bưu điện quỷ? Đùa gì vậy, chuyện này là dánh cho người làm hay sao?
Vương Thiện chỉ tay vào Vạn Hưng ở bên cạnh.
- Hắn ta có thể làm chứng.
- Bưu điện quỷ là vùng đất linh dị, người bình thường căn bản không thể nào tìm ra nó. Chỉ khi bị ép trở thành người đưa thư thì mới có thể tiến vào. Cậu bảo người kia cố tình xông vào, đây là chuyện không thể nào.
Thái Ngọc vội vàng lắc đầu, không tin loại chuyện này.
Bởi vì chuyện này đã nằm ngoài nhận thức của hắn ta.
Vương Thiện nói:
- Tuyệt đối sẽ không bao giờ sai. Hắn chính là xông trực tiếp vào trong bưu điện quỷ. Với lại tối ngày đầu tiên bọn họ đụng phải một con quỷ du đãng ở bên trong bưu điện quỷ tập kích. Kết quả, lệ quỷ chẳng những không giết chết được bọn họ, mà còn bị bọn họ đánh lui.
- Ngoài ra, Dương Gian còn có ý định xử lý toàn bộ lệ quỷ trong bưu điện quỷ.
Càng nghe Thái Ngọc càng cảm thấy hoang đường, giống như đang nghe kể chuyện cổ tích vậy.
- Cậu đang kể chuyên cười cho tôi nghe đó à? Ngay cả quỷ cũng không giết chết được người này?
- Đúng thế, chính mắt tôi nhìn thấy.
Vương Thiện gật đầu đầy trịnh trọng.
- Cậu cảm thấy tôi sẽ tin tưởng sao?
Thái Ngọc tuyệt đối sẽ không tin.
Dù sao hắn ta cũng chỉ là người bình thường. Mặc dù đã tiếp xúc qua với chuyện linh dị, nhưng toàn bộ kiến thức mà hắn ta có chỉ gói gọn ở trong bưu điện quỷ, chứ cũng không phải là người của giới linh dị.
Huống hồ gì, ở trong giới linh dị, Dương Gian còn là một trong những ngự quỷ nhân đỉnh cấp.
Sự chênh lệch giữa hai bên quá lớn, nên có đội khi đột nhiên tiếp xúc, cũng khong thể nào tin tưởng được.
- Cậu không tin thì cũng có thể đứng quan sát nhiều một chút. Nhưng tóm lại, tôi muốn nhắc nhở cậu, tuyệt đối không được đắc tội với Dương Gian. Hắn không những có được năng lực của lệ quỷ, mà ở bên ngoài, hắn còn có quyền thế ngập trời. Tuy nhiên hắn khá cao ngạo, không, hẳn là coi người bình thường không ra gì. Cho nên nếu bình thường không ai trêu chọc hắn, hắn sẽ chẳng thèm quan tâm đến chúng ta đâu.
Vương Thiện vừa nói vừa liếc mắt nhìn Vạn Hưng.
Lúc ở tầng một tên này cũng từng đắc tội với Dương Gian, kết quả hắn ta vẫn còn sống tốt.
Điều này chứng tỏ tâm trả thù của Dương Gian không hề mạnh, vẫn có thể tha thứ cho một số người.