- A!
Từng tiếng la hét tê tâm phế liệt, đầy thống khố truyền ra từ trong một căn phòng trên tầng hai của bưu điện quỷ.
Lý Dương nằm vật trên mặt đất, lăn qua lăn lại. Lúc này lệ quỷ đã xâm nhập vào trong thân thể của hắn ta. Đồng thời nó đang cố gắng tránh thoát khỏi trói buộc và giết chết hắn ta. Loại cảm giác đau đớn như vậy không một người bình thường nào có thể chịu đựng được, bởi vì nó vừa tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần.
Có thể nhìn thấy rõ ràng, da thịt trên lồng ngực của Dương Gian lồi lên hình một khuôn mặt người, ngoài ra còn dấu vết hoạt động của tay chân quỷ.
Cấp bậc khủng bố của quỷ đã vượt qua phạm trù khống chế, nếu cưỡng ép khống chế, khả năng lệ quỷ sẽ khôi phục lại.
Lúc này từ trong miệng, lỗ mũi, lỗ tai của Lý Dương tràn ra máu tươi, thân thể như muốn bị nghiền nát, đau đớn tột độ khiến hắn ta không thể không kêu la"
- Không, không được, tôi không thể làm được, không có cách nào để áp chế con quỷ này, hình như bị thiếu thứ môi giới nào đó vậy.
Dương Tiểu Hoa ở bên cạnh tỏ ra khá kinh hãi khi chứng kiến cảnh tượng này.
Mặc dù cô ta không biết là chuyện gì đang xảy ra, nhưng có thể thấy rõ, vừa nãy Dương Gian đã dùng cách gì đó để đưa quỷ vào trong người của Lý Dương, nhằm khống chế nó.
Hiện tại, khống chế đã bị thất bại.
Quỷ đang giết Lý Dương, đồng thời muốn thoát khỏi thân thể của hắn ta.
"Thiếu thứ môi giới sao? Thiếu cửa phải không?"
Ánh mắt Dương Gian lóe ra ánh sáng màu đỏ, hắn nhanh chân xông đến, trực tiếp đưa tay túm lấy Lý Dương và nhấn hắn ta nằm yên trên mặt đất.
- Đến, giúp tôi giữ cậu ta lại.
Dương Gian dùng một loại giọng điệu giống như mệnh lênh phân phó cho Dương Tiểu Hoa.
Dương Tiểu Hoa hơi do dự một chút.
Dương Gian nói tiếp:
- Nếu cậu ta chết, lầu hai sẽ có hai con quỷ, đến lúc đó mấy người sẽ chết sạch.
Đến lúc này Dương Tiểu Hoa mới cắn chặt răng, chạy đến ấn chặt người của Lý Dương xuống mặt đất.
Nhưng ngay sau đó, cô ta khẽ giật mình một chút.
Bởi vì cô ta chứng kiến một hình dạng khá đáng sợ đang nhúc nhích từ trên người của Lý Dương.
Quỷ sao?
Trong lòng Dương Tiểu Hoa khẽ run rẩy, nhưng lúc này cô ta đã không còn lựa chọn nữa.
Trong loại tình cảnh như hiện tại, cô ta biết, nếu bản thân lùi ra phía sau chắc chắn sẽ bị chết.
Dương Gian dùng bàn tay quỷ màu xanh đen nhấn ở trước ngực của Lý Dương. Bàn tay băng lãnh kia thành công áp chế không cho con quỷ trong người Lý Dương tiếp tục thoát ra. Mặc dù con quỷ vẫn còn đang giãy dụa, nhưng không còn kịch liệt nữa, có thể miễn cưỡng bảo vệ cho Lý Dương tránh khỏi kết cục bị xé nát thân thể.
Cánh tay còn lại của Dương Gian nhanh chóng chóng xốc áo lên, khiến lồng ngực của Lý Dương lộ ra ngoài.
Trên làn da thịt âm lãnh xuất hiện từng cục máu ứ đọng, giống như da thịt của người chết.
- Vật môi giới chính là cửa, nhưng trên người cậu không có cửa. Nếu đã như vậy tôi sẽ vẽ cho cậu một cánh cửa ở trên thân thể.
Trong tay Dương Gian xuất hiện một cây đinh loang lổ vết ghỉ.
Đó chính là đinh đóng quan tài.
Chính là thứ mà hắn lấy được từ Phúc Thọ Viên của thành phố Đại Hải. Sau đó hắn luôn mang theo nó ở trên người, nhằm phòng ngừa một số việc ngoài ý muốn xảy ra.
Với loại trạng thái như hiện tại của hắn, thứ cấp cho hắn dũng khí để đi vào trong bưu điện quỷ chính là những món đồ linh dị này.
Nhưng hiện tại hắn cũng không có ý định đóng đinh vào con lệ quỷ kia, mà coi nó giống như một con dao giải phẫu vậy, trực tiếp đâm nó vào da của Lý Dương, sao đó mở ra một lỗ hổng đầy máu me.
Lúc này lồng ngực của Lý Dương đã bị hắn coi như một bức tranh sơn dầu.
Dinh đóng quan tài ở trong tay Dương Gian xé rách da thịt, khiến máu me chảy lênh láng, giống như đang vẽ vậy.
Mặc dù bức hình khá thô ráp.
Nhưng nó đã có đầy đủ hình dạng của một cánh cửa.
Ngay cả chốt cửa cũng được hắn vẽ thêm vào.
Lấy thân thể của hắn ta làm môi giới để nhốt con quỷ ở bên trong.
Đây chính việc mà Dương Gian có thể làm được cho Lý Dương.
Nhưng liệu việc đó có tác dụng không đây?
Chỉ là một cánh cửa được vẽ ra, liệu nó có đủ để cho quỷ chặn cửa phát huy ra quy luật giết người của nó không? Nghe qua thì thấy điều này giống như một trò đùa, thậm chí còn có cảm giác khá buồn cười.
Nhưng thực tế, mọi thứ cũng hoang đường như vậy.
Quy luật của quỷ chặ cửa đã được phát động.
Cánh cửa được vẽ ra cũng có thể trở thành vật môi giới.
Một giây sau.
Con quỷ đang giãy dụa trong thân thể của Lý Dương nhanh chóng chìm xuống. Giống như gợn sóng ở trên mặt nước vậy, dù lên xuyên thường xuyên, nhưng không thể nào xé nát thân thể của Lý Dương.
Quỷ chặn cửa đã thành công nhốt con lệ quỷ ở trong thân thể của Lý Dương.
Giữa quỷ và quỷ đã nhanh chóng hình thành một loại cân bằng mới.
Lý Dương không còn kêu la nữa, sự đau đớn cũng đã giảm bớt, đồng thời thương thế trên người hắn ta không hề chuyển biến theo chiều hướng xấu.
"Thành, thành công?"
Đến giờ phút này, Dương Tiểu Hoa trợn tròn hai mắt, tỏ vẻ chấn kinh, nói không nên lời.
Người tên Dương Gian này lại thật sự nhốt được một con quỷ vào trong thân thể của người khác, đồng thời còn thành công khống chế.
Đây chính là cái gọi là giam giữ và khống chế hay sao?
- Cảm thấy thế nào?
Dương Gian buông tay, vẻ mặt hắn có chút ngưng trọng hỏi, đồng thời tay hắn khẽ nắm chặt chiếc đinh đóng quan tài.
Một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn sẽ lập tức đóng đinh Lý Dương.
Xác suất thành công của việc khống chế lệ quỷ thứ hai cũng không phải là trăm phần trăm. Mặc dù theo lý luận sẽ như vậy, nhưng kiểu gì cũng sẽ có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra.
- Tốt lắm, tôi có thể cảm giác được con quỷ ở trong thân thể tôi đang chìm xuống, mọi thứ lại khôi phục bình thường.
Mặt mũi Lý Dương chảy đầy máu me, mặc dù bộ dạng khá thê thảm, nhưng giọng điệu lại rất tự tin và tự tại.
Dương Gian cũng thở phào một hơi:
- Điều này chứng tỏ trạng thái của cậu rất tốt. Giữa quỷ và quỷ đã hình thành nên một mối cân bằng nào đó, không tiếp tục ăn mòn thân thể của cậu nữa.