Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1653 - Chương 1654: Vẽ Cửa 2

Chương 1654: Vẽ Cửa 2

Lý Dương khẽ ngồi xuống, sự đau đớn xé rách da thịt hồi nãy vẫn còn dư lại đến giờ, khiến cho hắn phải hít một ngụm khí lạnh.

- Thật là đau muốn chết. Tôi cứ tưởng là bản thân sẽ chết rồi chứ. Đây chính là cảm giác khi bị lệ quỷ khôi phục sao? Đời này tôi thực sự không muốn trải qua cảm giác này thêm bất cứ lần nào nữa. Đội trưởng, lần này thực sự cảm ơn anh, nếu chỉ có một mình tôi, tôi chắc chắn sẽ không thể làm được.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Không cần khách khí, tôi chỉ tiện thể giam giữ con quỷ ở trong này mà thôi, xem như nhất cữ lưỡng tiện.

Tuy nhiên Lý Dương hiểu rõ, loại khống chế như vậy cũng chỉ có những nhân vật cấp độ đội trưởng như Dương Gian mới có thể làm được.

Nhét một con quỷ vào trong thân thể của người sống cũng không phải là cứng rắn nhét vào trong, mà là dùng quỷ vực xâm lấn, đưa vào bên trong không gian linh dị, nhưng không gian linh dị đó vẫn nằm trong thân thể của đối tượng.

Sau đó con quỷ kia sẽ dần dần thẩm thấu vào thực tế, vào trong thân thể, như vậy đối tượng kia sẽ không bị mất mạng ngay lập tức.

Nhưng có một điều mà hắn không ngờ đến chính là tốc độ ăn mòn thân thể của con quỷ này quá nhanh.

Mặc dù cấp độ của nó không cao, nhưng chắc chắn sẽ không hề thấp.

- Cho nên, con quỷ ở trên tầng hai đã bị anh xử lý rồi?

Dương Tiểu Hoa vẫn còn đang thất thần, cô ta nhìn lấy Dương Gian với ánh mắt khó có thể tin.

Người này vậy mà có thể xử lý sạch một con lệ quỷ khủng bố chỉ trong quãng thời gian ngắn ngủi chừng một hai phút.

Phải biết vừa rồi con quỷ này đã thiếu chút nữa giết sạch toàn bộ mọi người.

Dương Gian híp mắt nói:

- Tôi không xử lý được con quỷ kia, mà là đang giúp cậu ta khống chế lệ quỷ. Quỷ sẽ không thể bị giết chết, cho nên, một khi con quỷ trong thân thể Lý Dương lần nữa mất cân bằng. Nó sẽ lại xé nát thân thể của cậu ta và chạy ra ngoài.

- Nhưng đây chính là phương pháp để người bình thường đánh cắp được lực lượng linh dị, cũng là điểm mấu chốt trong công cuộc đối kháng với lệ quỷ.

- Nói như vậy, từ đầu, trong cơ thể của cậu ta đã có một con quỷ rồi?

Dương Tiểu Hoa hoảng sợ lùi ra sau mấy bước.

Quỷ đang sống ở trong thân thể của người?

Như vậy vẫn còn là người sao?

Dương Gian khẽ nhìn cô ta một cái:

- Mức độ khó khăn để trở thành ngự quỷ nhân là cực kỳ lớn. Chẳng lẽ cô nghĩ rằng bất cứ ai cũng có tiềm lực để trở thành một vị ngự quỷ nhân hay sao? Đây chính là nguy hiểm, cũng là kỳ ngộ.

- Nhớ cho kỹ cảnh tượng vừa rồi đi. Nói không chừng, sau này bản thân cô cũng sẽ nghĩ mọi cách để trở thành ngự quỷ nhân đó. Dù sao sau khi trở thành người đưa thư, cô cũng không còn đường lùi nữa, chỉ phải tiến về phía trước. Mà muốn sống sót ở trên con đường này, với trạng thái hiện tại của cô chắc chắn không được. Chỉ khi nào trở thành ngự quỷ nhân, khống chế một con lệ quỷ, cô mới có đủ vốn liếng để đối kháng với nó.

- Mà thôi, nói với cô nhiều như vậy cũng chẳng có tác dụng gì, không chừng mấy bữa nữa cô lại chết ngay ấy chứ.

Dương Gian không muốn nhiều lời nữa, hắn thu hồi lại đinh đóng quan tài, kéo Lý Dương đứng dậy:

- Mấy vết thương trên người cậu thì chờ đến khi trở về hẵng nhờ Hoàng Tử Nhã xử lý giúp, còn hiện tại, đi ra ngoài quan sát với tôi.

- Chúng ta đã xử lý xong hậu quả do xé nát bức thư màu đỏ đậm, theo như quy củ của bưu điện quỷ, chúng ta hẳn sẽ được lên lầu.

- Lầu ba à?

Lý Dương khẽ run rẩy vì đau đớn:

- Hi vọng tôi còn có thể chịu đựng được/

- Yên tâm, cậu sẽ không dễ chết như thế đâu. Dù gì đi nữa, hiện tại cậu cũng đã là một vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ. Nếu còn phối hợp thêm chốt cửa, nói không chừng cậu có thể trực tiếp đưa quỷ vào trong cánh cửa kia.

Dương Gian nhìn xem cánh cửa đẫm máu trên người Lý Dương.

Một cánh cửa được khắc ở trên da thịt con người.

Nếu nó có thể mở ra, vậy quỷ chặn cửa phối hợp thêm con quỷ vừa nãy, có thể nói Lý Dương hoàn toàn có thể giam giữu lệ quỷ, đồng thời thông qua chốt cửa gỗ kia để đưa nó đi chỗ khác.

- Có thể là được chứ?

Lý Dương tỏ ra kinh ngạc, cảm thấy không thể tượng tượng nổi.

Dương Gian nói:

- Vì sao lại không được? Có cơ hội cậu hẳn nên thử nghiệm một chút.

Lý Dương trầm mặc, chìm vào suy tư.

Hắn ta nhìn chiếc chốt cửa cũ kỹ ở trong tay, nếu đặt nó ở trên thân thể, nó có thể mở cánh cửa do Dương Gian vẽ ra được hay không đây?

Đang trốn ở trong góc tường, Thái Ngọc lớn tiếng nói:

- Đi ra, đi ra rồi, bọn họ còn chưa chết.

Trong giọng nói của hắn ta để lộ ra vẻ chấn kinh.

Vừa rồi, những người còn lại đều đã nhìn rất rõ, Dương Gian và Dương Tiểu Hoa bị quỷ bắt vào trong căn phòng, sau đó Lý Dương cũng đi vào theo. Sau đó trong phòng truyền ra tiếng kêu rên khủng bố, cùng ánh sáng quỷ dị màu đỏ.

Vốn bọn họ cứ nghĩ đám người Dương Gian đã chết.

Không ngờ, bọn họ lại có thể an toàn trở ra.

- Dương Tiểu Hoa đâu? Cô ấy thế nào rồi? Chết rồi à?

Người đưa thư tên Lưu Minh Tân quanh quẩn trong hành lang, tỏ ra kinh nghi bất định, như muốn xác định điều gì đó.

- Tôi rất khỏe, không sao hết, lệ quỷ đã bị xử lý, mấy người có thể yên tâm được được, tầng này sẽ không bị lệ quỷ tập kích nữa.

Dương Tiểu Hoa cũng đi ra, nãy giờ, ngoại trừ việc cô ta bị té ở trên ghế khi bị Dương Gian hất ra ngoài thì cả người không hề nhận bất cứ thương tổn nào nữa.

Mặc dù trải qua chuyện cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng chỉ là hữu kinh vô hiểm mà thôi.

Lưu Minh Tân lập tức hỏi:

- Đã xử lý được lệ quỷ rồi? Dương Tiểu Hoa, bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment