Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1674 - Chương 1675: Người Không Bóng 3

Chương 1675: Người Không Bóng 3

Hai tay của người này nắm chặt vô lăng, duy trì bộ dạng lúc lái xe.

Nhưng không biết đầu đã biến mất đi đâu, lăn đến chỗ nào, chỉ để lại một chiếc cổ với vết thương vuông vức. Vết thương này chắc chắn không thể nào là do tai nạn xe cộ tạo ra được, mà là trước đó người này đã bị rồi.

Nhưng vì có sự ngăn cách tầm nhìn giữa ghế trước và ghế sau.

Cho nên tình huống quái dị của người lái xe không bị Dương Gian và Lý Dương chú ý đến.

Mà người tài xế xe tải nhỏ vừa mới gây chuyện kia, lúc này cũng đang đạp mạnh chân ga, lao vun vút trên đường phố của thành phố Đại Xuyên.

Kỳ quái chính là, trên đường mà chiếc xe tải này chạy qua, lượng xe cộ cực kỳ ít ỏi. Nếu có xe nào chạy, thì cũng đã đột ngột thay đổi phương hướng và rời đi từ nửa phút trước.

Ngoài ra.

Mỗi khi đi qua ngã tư, chiếc xe này đều gặp phải đèn xanh.

Dù có là đèn đỏ đi nữa thì khi xe kia xuất hiện, đèn cũng lập tức chuyển sang màu xanh.

Tài xế của chiếc xe chở hàng này là một người đàn ông trung niên, dung mạo khá bình thường.

Khuôn mặt của người này có chút ngây ngốc, như là một bức tượng gỗ vậy, chỉ biết cầm vô lăng, đạp ga, không hề có dấu hiệu muốn giảm tốc độ.

Chiếc xe này cứ thế biến mất khỏi thành phố Đại Xuyên, không ai biết nó đi về phía nào, không chút tung tích.

Mà Dương Gian và Lý Dương cũng được Lý Nhạc Bình sắp xếp ở trong một khách sạn năm sao.

Khách sạn hoàn toàn trống rỗng, ngoại từ phục vụ viên, đầu bếp, nhân viên quét dọn ra, trong này chỉ còn lại hai người bọn họ là khách.

Theo như Lý Nhạc Bình nói, thì khách sạn này đã được hắn ta mua lại nhằm chuyên môn tiếp đón Dương Gian và Lý Dương.

Đối với quy cách tiếp đón như vậy Dương Gian cũng không cảm thấy kỳ quái.

Bởi vì chuyện này chỉ là chút việc nhỏ đối với người phụ trách.

Lý Nhạc Bình nói:

- Tôi muốn đi xử lý chuyện vừa rồi, cấp cho hai vị một cái công đạo. Buổi tối, tôi lại đến cùng hai vị bàn bạc về chuyện của thành phố Đại Xuyên. Nếu có gì thất lẽ hi vọng hai vị bỏ qua.

- Được rồi, cậu cứ đi xử lý đi, tôi sẽ chờ tin tức của cậu.

Dương Gian đứng yên tại chỗ nhìn lấy đám người Lý Nhạc Bình rời đi.

Lý Dương nhíu mày, hắn ta luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp. Nhưng lại không thể nói ra được là chỗ nào.

Loại cảm giác này khá mờ mịt, như có như không. Trước khi tiến vào khách sạn hắn ta không dám khẳng định. Nhưng khi đi vào trong khách sạn năm sao này, loại cảm giác kia được tăng cường, hắn ta mới dám xác định.

- Đội trưởng, chỗ này quá cổ quái.

Khóe miệng Dương Gian lộ ra một nụ cười lạnh:

- Đương nhiên là có cổ quái, mấy người này không có một ai có bóng cả.

Cái gì?

Sắc mặt Lý Dương thay đổi, hắn ta lập tức nhìn về phía đám người Lý Nhạc Bình còn chưa đi xa kia.

Đột nhiên.

Người hắn ta xuất hiện một cảm giác lạnh sống lưng.

Bên ngoài trời đang nắng.

Nhưng bất kể là Lý Nhạc Bình hay những người trợ lý mặc âu phục bên cạnh hắn ta đều không có bóng.

Chuyện này không hề bình thường chút nào.

Phải biết, bất kỳ vật gì cũng phải có bóng, muốn không có cũng không được.

Nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ, ở trên thế giới này còn có một việc khiến cho mọi thứ xảy ra trái với lẽ thường.

Quỷ!

Chỉ có dính dáng đến lệ quỷ, thì mọi định luật bình thường mới bị phá vỡ.

Chứng kiến đám người không có bóng rời khách sạn và biến mất khỏi tầm mắt, Lý Dương đột nhiên cảm thấy một cỗ lãnh ý.

Nếu chỉ riêng Lý Nhạc Bình thì điều này có thể giải thích được.

Dù sao Lý Nhạc Bình cũng là ngự quỷ nhân, có chút quỷ dị cũng là điều dễ hiểu. Nhưng những người khác thì không thể, họ chỉ là trợ lý của Lý Nhạc Bình, là những người bình thường.

Toàn bộ những người bình thường kia lại không hề có bóng dưới chân.

Điều này hiển nhiên là một việc không tầm thường chút nào.

- Đội trưởng, đây là do bọn họ đã bị Lý Nhạc Bình khống chế? Hay là do lực lượng linh dị của Lý Nhạc Bình đã ảnh hưởng đến người khác?

Sau khi chứng kiến đám người kia rời đi, Lý Dương mới nhỏ giọng nói với Dương Gian.

Dương Gian vẫn lạnh nhạt nhìn ra phía ngoài:

- Không rõ. Kể từ khi chúng ta xuống máy bay, ngồi xe đến chỗ này, trên đường xảy ra tai nạn. Mặc dù tất cả đều diễn ra một cách cực kỳ bình thường, nhưng lại để lộ ra không ít điều cổ quái. Vừa rồi đám người Lý Nhạc Bình có di chuyển, nhưng không hề có bóng, điều này rõ ràng có liên lụy đến chuyện linh dị.

- Dù không biết là gì, nhưng tôi có thể khẳng định, đám người này chắc chắn đều đã bị lực lượng linh dị ăn mòn. Có lẽ giống như cậu nói, bọn họ bị Lý Nhạc Bình ảnh hưởng, nhưng cũng có thể không phải do Lý Nhạc Bình.

- Nói không chừng hắn ta cũng là một trong những người bị hại của một chuyện nào đó. Tóm lại, tiếp theo đây chúng ta phải cẩn thận một chút, không thể lơi là cảnh giác được. Mặc dù cậu đã khống chế hai con lệ quỷ, đã trưởng thành. Nhưng mối nguy hiểm đến từ bưu điện quỷ và Lý Nhạc Bình không hề tầm thường chút nào. Không cẩn thận là hai chúng ta ngỏm ở đây đó.

Dương Gian nhắc nhở Lý Dương một chút.

Hiện tại hắn có một cảm giác bản thân đang xâm nhập vào chỗ khủng bố nào đó.

Vẻ ngoài yên tĩnh của thành phố này đang che giấu thứ kinh người nào đó cần hắn phải từ từ khai quật và phát hiện.

Ánh mắt Lý Dương trở nên ngưng trọng, hắn ta cảm thấy vốn dĩ một nhiệm vụ đưa thư đơn giản đã trở nên cực kỳ phức tạp.

Trước đó, khi đi đưa thư ở thành phố Đại Hải, dù có hơi nguy hiểm. Nhưng quá trình làm việc khá đơn giản, đâu có giống như hiện tại. Vừa mới tiến vào thành phố Đại Xuyên bọn họ đã cảm nhận được sự dị thường của nó.

Phải biết chỗ này cũng không phải là vùng đất linh dị, mà chỉ là một thành phố của người bình thường đang sinh sống.

- Trở về phòng nghỉ ngơi đi, nếu có cổ quái, tòa khách sạn này sẽ báo cho chúng ta biết ngay thôi.

Dương Gian không nói thêm gì nữa, mà quay người đi vào trong phòng.

- Đội trưởng, ý anh chính là tòa khách sạn này đang gặp nguy hiểm?

Lý Dương cũng không ngốc, nghe Dương Gian nói vậy hắn ta liền phản ứng lại.

Bình Luận (0)
Comment