Vốn dĩ Lý Nhạc Bình muốn cứu vãn cục diện, thậm chí là giam giữ đầu quỷ ảnh. Nhưng cuối cùng vì khống chế thất bại, chẳng những khiến cục diện trở nên tồi tệ hơn, mà còn hại chết hai người đồng đội.
- Thứ mà tôi nói với cậu chỉ có nhiêu đó. Nếu cậu còn có câu hỏi nào thì cứ nói. Cũng có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.
Nói xong.
Hắn ta lập tức cúp máy.
- Lý Nhạc Bình gọi điện à? Hắn ta vẫn còn sống?
Lý Dương tò mò hỏi, nãy giờ ở bên cạnh, hắn ta cũng có nghe được một vài thứ.
Dương Gian gật gật đầu:
- Hắn ta bảo hắn ta là Lý Nhạc Bình, vẫn còn sống, hơn nữa đang ở trong tiểu khu Minh Nguyệt. Tuy nhiên tôi cũng không thể khẳng định được liệu cuộc gọi này là thật hay giả. Nói không chừng lại có quỷ đang giả danh Lý Nhạc Bình. Dù vậy, thông qua cuộc trò chuyện vừa rồi, tôi cũng đã lấy được một ít tư liệu về con quỷ này.
- Kết hợp với những chuyện vừa xảy ra, tôi có thể thành lập cho nó một bộ hồ sơ, tên là: Đầu quỷ ảnh.
- Phương pháp tập kích của con quỷ này dường như là thông qua hình bóng của con người để xâm lấn. Nó có khả năng ảnh hưởng đến ý thức của người sống. Dù cho ngự quỷ nhân bị tập kích cũng sẽ bị nó khống chế, trở thành quỷ nô.
- Mức độ kinh khủng của nó không cao, nhưng độ ảnh hưởng cực kỳ rộng. Ngoài ra nó cực kỳ đặc thù, không giống với lệ quỷ bình thường. Nếu không xử lý cẩn thận, khu vực bị nó tập kích sẽ trở nên giống với thành phố Đại Xuyên.
Nói đến đây, hắn khẽ ngừng lại một chút rồi hỏi:
- Chuyện tôi vừa để cậu làm như thế nào rồi?
- Tôi đã liên hệ với Đồng Thiến và Hùng Văn Văn rồi. Hai người bọn họ đang chuẩn bị chuyên cơ để bay thẳng đến thành phố Đại Xuyên. Còn nữa, khi nghe được chuyện ở đây, phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa tỏ ra khá khiếp sợ. Ông ta biểu thị, chỉ cần chúng ta có thể xử lý chuyện ở chỗ này, sẽ được phép đưa ra một yêu cầu cho tổng bộ.
Dương Gian nói:
- Nói cho Tào Duyên Hoa biết, tôi muốn cánh cửa quỷ dị kia, cùng với ba cây quỷ nến. Còn nữa, cây kéo quỷ mà lúc trước bọn họ đáp ứng cũng phải đưa trong lần này.
- Để tôi hỏi thăm một chút.
Lý Dương lập tức liên lạc với tổng bộ.
Tổng bộ trả lời cũng rất nhanh.
Tào Duyên Hoa đồng ý.
Tổng bộ sẽ dùng một món đồ linh dị cùng với ba cây quỷ nến để mời đám người Dương Gian xử lý sạch chuyện linh dị của thành phố Đại Xuyên.
Đương nhiên là Tào Duyên Hoa khẳng định sẽ đồng ý, bởi vì yêu cầu của Dương Gian không tính là quá đáng.
Dù sao quỷ đã ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của một tòa thành thị, gần như rơi vào trạng thái mất khống chế. Hiện tại đừng nói chỉ là những thứ kia, dù Dương Gian có ra giá gấp đôi gấp ba gì đó, Tào Duyên Hoa chắc chắn cũng sẽ đồng ý.
Chỉ là Dương Gian không muốn làm như vậy.
Chuyện làm ăn vẫn nên nhích từng tý một, không thể tham lam một lần ăn cả rổ được. Huống hồ lần này hắn còn phải đi đưa thư.
Cho nên giá cả vẫn phải bớt bớt một chút.
Dương Gian nhìn thời gian rồi nói:
- Từ thành phố Đại Xương đến đây cũng tương đối xa. Dù hai người kia dùng chuyên cơ bay thẳng đến đây, nhưng ngoài công tác chuẩn bị, trên đường chắc chắn cũng sẽ gặp phải chút chậm trễ. Vì thế thời gian để bọn họ bay đến đây tối thiểu cũng phải ba giờ đồng hồ.
- Nói cách khác, phải hơn sáu giờ tối hai người bọn họ mới đến được đây.
- Chúng ta đi qua sân bay chờ Đồng Thiến và Hùng Văn Văn. Không thể để cho bọn họ vừa xuống chuyên cơ liền gặp phải nguy hiểm được. Mặc dù đã có nhắc nhở qua điện thoại, nhưng an toàn vẫn là trên hết. Lỡ trong quá trình tách nhau ra, có người nào đó bị lệ quỷ xâm lấn, vậy đoàn đội của chúng ta chắc chắn sẽ bị xong đời.
Hiện tại, điều mà hắn lo lắng nhất chính là có người bên cạnh bị lệ quỷ xâm lấn, ảnh hưởng đến ý thức, biến thành quỷ nô. Sau đó người kia đột nhiên tập kích hắn vào lúc then chốt nào đó.
Lý Nhạc Bình cũng vì bị như vậy mới khiến cho mọi chuyện thành ra nông nỗi này.
- Rầm! Rầm!
Ở phía sau bất chợt truyền đến tiếng đập cửa cực lớn. Đống người quỷ dị đang chen chút ở trong hành lang kia muốn đi lên sân thượng, nhưng bị cửa sắt chặn lại, vì thế hiện tại bọn chúng đang cố xô cửa.
Lý Dương nói:
- Chẳng mấy chốc nữa đám người này sẽ lên được. Có cần tôi qua đó chặn cửa lại không? Năng lực của tôi đủ để ngăn cản bọn chúng.
Dương Gian nói:
- Không cần, đống này cứ để đó tý nữa cho Đồng Thiến đi đối phó là được rồi. Cô ta thích hợp ra tay trong trường hợp này, còn chúng ta tiêu hao không nổi với chúng đâu.
Hắn thua là vì trạng thái của hắn không tốt.
Nếu không vừa rồi đầu quỷ ảnh đã bị hắn dùng đinh đóng quan tài giam giữ lại rồi, đâu còn để cho mấy thứ này có cơ hội quấy rối như này nữa.
- Đi, cùng tôi rời khỏi chỗ này.
Dương Gian túm lấy Lý Dương, sau đó cả hai lập tức nhảy từ trên cao xuống.
Chính là từ tầng năm.
Cao chừng hai mươi mấy mét.
Nếu là người bình thường thì chắc chắn sẽ chết vì ngã.
Nhưng Dương Gian lại có thể ổn định thân hình giữa không trung, sau đó rầm một tiếng, hai chân của hắn tiếp đất một cách vững vàng.
Chẳng những hắn không bị chấn thương, mà Lý Dương cũng không hề ngã.
Hiện tại thân thể của hắn gần như được coi là thân thể của quỷ, nên không thể nào ngã chết được. Với lại, dù thân thể hắn có xuất hiện tổn thương đi nữa, hắn cũng có thể sử dụng quỷ ảnh khôi phục lại lập tức.
Đương nhiên vẫn phải có điều kiện, đó là đầu của hắn không bị ngã nát, hoặc là bị thứ gì đó cắt rụng.
- Dương Gian!
- Dương Gian!
Ngay khi hắn vừa rơi xuống, có người ở trong đám người gần đó liền mở miệng gọi tên hắn. Âm thanh của người kia vẫn quái dị và khủng bố như cũ, dường như quỷ đang muốn giữ Dương Gian lại.
"Chờ tý nữa phải xử lý sạch đống quỷ quái này."
Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lẽo, không thèm quan tâm người kia, chỉ dọn ra một con đường, rồi lao ra khỏi biển người quỷ dị kia.
Bởi vì số lượng người mà con quỷ này khống chế tập trung lại quá nhiều.