Dương Gian nói:
- Ở đâu? Nếu cậu thực sự là Lý Nhạc Bình, tôi cảm thấy chúng ta cần phải gặp mặt một lần. Nếu không tôi sẽ không tin tưởng vào lời mà cậu nói.
Ở đầu dây bên kia khẽ do dự, sau đó dùng giọng điệu trầm thấp nói ra một cái địa chỉ.
- Không biết cậu từng điều tra qua về hồ sơ chuyện linh dị mà tôi xử lý chưa. Ở trong đó có một phần hồ sơ do tôi thành lập, tên là Mãnh quỷ khu. Hiện tại tôi đang ở trong tiểu khu Minh Nguyệt, nằm trong Mãnh quỷ khu.
Tiểu khu Minh Nguyệt, Mãnh quỷ khu?
Ngay khi nghe được địa chỉ này, Dương Gian tỏ ra hơi sững sờ một chút.
Cái này và địa chỉ hắn cần đưa thư đến hoàn toàn tương tự. Nhiệm vụ đưa thư lần này của hắn là căn phòng 301, tòa nhà số 7, tiểu khu Minh Nguyệt.
- Cậu thực sự đang ở trong tiểu khu Minh Nguyệt?
Dương Gian hỏi lại lần nữa, hắn cảm thấy cần phải xác minh một chút.
Lý Nhạc Bình nói:
- Đúng thế, nhưng tốt nhất là cậu đừng có tiến vào trong tiểu khu này. Ở bên trong chỗ này đang tồn tại một con lệ quỷ cực kỳ khủng bố. Mặc dù không ảnh hưởng của nó không bằng con lệ quỷ bên ngoài, nhưng nếu Dương Gian cậu mà gặp phải nó, chưa chắc đã có thể sống sót. Tôi ở lại trong chỗ này cũng là vì trong đây có sự tồn của nó. Tôi muốn khống chế nó ở trong tiểu khu, không cho nó ra ngoài.
Hắn ta ở lại trong tiểu khu Minh Nguyệt là vì muốn ước chế một con lệ quỷ khác.
Dương Gian lập tức hiểu ra ý đồ của hắn ta:
- Theo tôi thấy mục đích của việc cậu trốn ở trong tiểu khu Minh Nguyệt là vì muốn nhờ con quỷ bên trong ngăn cản tập kích từ con quỷ ngoài này. Con quỷ kia đã đánh cắp được trí nhớ của cậu, cộng thêm việc nó có nhiều quỷ nô như vậy, cậu chắc chắn sẽ bị nó nhắm vào. Cho nên cậu chắc chắn đang trốn ở trong tiểu khu Minh Nguyệt, không dám ra.
Ở đầu dây bên kia, Lý Nhạc Bình rơi vào trầm mặc.
Suy đoán của Dương Gian hoàn toàn đúng.
Hiện tại Lý Nhạc Bình thực sự đang phải trốn tránh ở trong tiểu khu, nhưng cũng có một phần vì hắn ta muốn duy trì cân bằng của tiểu khu, không để lệ quỷ bị mất khống chế.
Một phần là cứu lấy bản thân, cũng là vì cứu lấy người khác.
Cho nên hắn ta không thể nào xuất hiện ở bên ngoài, chỉ có thể sống tạm qua ngày trong tiểu khu Minh Nguyệt.
Mà trong khi Lý Nhạc Bình đang trầm mặc, Dương Gian cũng đang tự hỏi.
Rốt cục người ở trong căn phòng 301, tòa nhà số 7, tiểu khu Minh Nguyệt là ai?
Hoặc là ở bên trong đó không hề có người ở, mà là một con lệ quỷ khủng bố đang bồi hồi bên trong phòng 301.
Đương nhiên vẫn còn có một khả năng khác, người ở bên trong đó chính là Lý Nhạc Bình.
Rất có thể nhiệm vụ lần này giống như suy đoán của Lý Dương. Bưu điện quỷ muốn bọn họ gửi thư cho Lý Nhạc Bình.
Mà căn cứ theo quy luật của bưu điện quỷ.
Một khi người sống tiếp thu được thư từ bưu điện quỷ, chỉ còn lại một khả năng, đó là người kia gặp phải nguyền rủa của bưu điện quỷ, trở thành người đưa thư mới.
Rất có thể mục đích của bưu điện quỷ là muốn lôi kéo Lý Nhạc Bình, để hắn ta trở thành người đưa thư.
"Cũng không phải không có khả năng này. Bởi vì một khi Lý Nhạc Bình trở thành người đưa thư, hắn ta sẽ phải tiến vào trong bưu điện quỷ. Một khi hắn ta tiến vào trong đó, lệ quỷ trong tiểu khu Minh Nguyệt sẽ bị mất khống chế. Đến khi đó thành phố Đại Xuyên chắc chắn sẽ phải xong đời. Việc này và mục đích muốn điều động lệ quỷ khôi phục của bưu điện quỷ là hoàn toàn phù hợp."
Đối với mục đích thôi thúc chuyện linh dị khôi phục của bưu điện quỷ cũng là suy đoán của Dương Gian, chứ hắn cũng chưa thực sự kết luận.
Đồng thời suy đoán hiện tại của hắn cũng là căn cứ theo những suy đoán lúc trước để suy luận ra.
Dương Gian lần nữa nhấc điện thoại lên, nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc:
- Tôi muốn đến tiểu khu Minh Nguyệt.
Lý Nhạc Bình lên tiếng từ chối đề nghị kia của Dương Gian:
- Không được, cậu mà đến đây, không chừng sẽ khiến cho mọi chuyện càng trở nên tồi tệ. Hôm nay, tôi gọi cho cậu mục đích cũng là muốn nhờ cậu nghĩ cách xử lý con quỷ đang du đãng ở bên ngoài. Chỉ khi bên ngoài trở nên an toàn, tôi mới có đủ không gian để phát huy.
Hắn ta có điều cố kỵ, không muốn Dương Gian tiến vào tiểu khu Minh Nguyệt, mà chỉ hi vọng Dương Gian có thể xử lý được đầu quỷ ảnh.
Dương Gian nói:
- Mặc dù tôi cũng không phản đối việc xử lý sạch những thứ dị thường ở bên ngoài trước. Nhưng thứ kia thực sự rất khó tìm, với lại khắp thành phố đều đang có một đống người quỷ dị như vậy. Ai biết được thứ kia đang ở trên cỗ thi thể của người nào. Việc này không khác gì đang mò kìm đáy biển cả.
- Với lại, hiện tại tôi cũng không hề tin tưởng cậu. Trừ phi tôi tiến vào tiểu khu Minh Nguyệt và tụ tập lại với cậu, xác định cậu là người thật, thì tôi mới có thể hành động.
Hắn cũng đang che giấu một chút tin tức.
Nếu đi qua tiểu khu Minh Nguyệt, Dương Gian chắc chắn sẽ đi điều tra qua một chút về căn phòng số 301 ở tòa nhà số 7.
Đưa bức thư vào trong căn phòng kia là được, bởi vì bưu điện quỷ cũng không chỉ định phải đưa nó cho ai.
Lý Nhạc Bình lập tức nhắc nhở, đồng thời đưa ra đề nghị.
- Quỷ đã để mắt đến cậu, nếu cậu đến tiểu khu Minh Nguyệt, con quỷ kia chắc chắn cũng sẽ đi theo. Đến lúc đó tình hình của tiểu khu Minh Nguyệt cũng sẽ trở nên phức tạp hơn. Việc này không hề có bất cứ chỗ tốt nào cho cậu cả. Tôi hi vọng cậu có thể xử lý sạch con lệ quỷ ở bên ngoài trước.
- Mặt khác, nếu hiện tại cậu còn ở trong siêu thị, quỷ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu, cậu không thể nào chạy ra khỏi đó được.
- Suy nghĩ kỹ đi, Dương Gian, tôi biết cậu có năng lực để xử lý con quỷ ngoài kia. Thứ đó cũng không quá khó đối phó, chỉ cần cậu cẩn thận một chút, không cho nó có cơ hội xâm lấn ý thức của cậu là được. Thực ra tôi đã giam giữ qua con quỷ kia một lần rồi, chỉ là do tôi khống chế nó thất bại nên nó mới chạy thoát một lần nữa.
Qua giọng nói từ trong điện thoại, có thể thấy được Lý Nhạc Bình đã có chút hối hận.