Nhưng, sau thứ gọi là hiệu quả kinh người kia lại để lộ một cỗ hàn ý, khiến đám người phải lạnh sống lưng.
Đống đầu người rơi xuống đất kia vẫn nở nụ cười mỉm, dường như nụ cười đã trở thành biểu tượng cho đống thi thể kia, dù chết rồi vẫn không ngừng mỉm cười.
Lại nghĩ đến cảnh tượng khi bản thân phải đối mặt với tiếng cười kia.
Tất cả mọi người đều không nhịn được mà phải rùng mình một cái.
Nhưng cùng lúc đó.
Theo biển người bị bại lui, hành động của lệ quỷ cũng bị ngăn cản. Ở phía sau lưng ba người Lý Dịch, Quách U, Liễu Thanh Thanh có một bóng người đung đưa quỷ dị.
Ánh sáng rõ ràng chiếu từ sau ra trước, thì bóng dáng hẳn là phải ở phía trước, nhưng lúc này bóng dáng kia lại đang dần rút ngắn, từng chút từng chút một.
Một sự dị thường nào đó bắt đầu xuất hiện.
Bóng dáng ở phía trước đang dần chạy ra phía sau.
…
Phạm vi ảnh hưởng của mặt cười là cực lớn, vì thế tiếng cười khủng bố cứ quanh đi quẩn lại trong toàn bộ sân bay. Với lại, theo thời gian dần trôi qua, cường độ của tiếng cười càng ngày càng lớn, không hề có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ yếu bớt.
Ngoại trừ cái đó ra, tiếng cười lại vang vọng, quanh đi quẩn lại ở trong khu vực này.
Vốn dĩ đó chỉ là một tràng cười quỷ dị, nhưng sau khi nó quanh đi quẩn lại, tiếng cười cứ thế nối tiếp nhau từ đợt này đến đợt khác, giống như từng cơn sóng liên tiếp trong thủy triều vậy, vô cùng vô tận.
Tiếng cười không suy yếu nên dù vọng lại thì cường độ của nó cũng không hề suy giảm.
Thế là tiếng cười khủng bố kia cứ thế chồng chất lên với nhau, mức độ kinh khủng của nó đang dùng một cách thức không thể hiểu được nào đó dần tăng lên.
Chỉ cần cho nó thêm một chút thời gian.
Dường như tiếng cười này có thể đối kháng được bất cứ thứ khủng bố nào.
Đám người bị lệ quỷ ăn mòn kia không thể coi là lệ quỷ thực sự được, bọn chúng chỉ dựa vào một chút lực lượng linh dị còn sót lại để duy trì trạng thái nửa sống nửa chết.
Nên khi tiếng cười của lệ quỷ truyền đến, bọn chúng không hề có sức chống cụ, thậm chí còn không có tư cách tiếp cận đến gần.
Cuộc đối kháng giữa linh dị và linh dị với nhau không phải chỉ dựa vào số lượng là có thể thủ thắng.
Biển người nối tiếp nhau ngã xuống, mỗi người khi ngã đều mang theo một nụ cười quỷ dị ở trên mặt. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ sân bay đều trở nên yên tĩnh, không hề còn bất cứ người nào tiến lại gần. Thậm chí một vài thứ gì đó ở gần sân bay cũng bị tiếng cười quét sạch.
Sự đáng sợ của Đồng Thiến đã được thể hiện.
Nếu không phải cô ta đã dùng tiếng khóc để cân bằng tiếng cười ở trong khu vực gần người, có lẽ đám người Lý Dịch, Dương Tiểu Hoa cũng sẽ bị ảnh hưởng, để rồi cuối cùng bị nó giết chết. Việc đối kháng trực diện với tiếng cười này là chuyện viễn vông, không thể thực hiện đối với bọn họ.
- Được rồi.
Ngay sau đó, tiếng cười dừng lại.
Đồng Thiến không tiếp tục sử dụng năng lực lệ quỷ, hai khuôn mặt quỷ lập tức ngậm miệng, rơi vào trạng thái ngủ say.
Dù Đồng Thiến đã sử dụng năng lực lệ quỷ trong một quãng thời gian dài như thế, nhưng sau khi thu hồi, cô ta dường như không hề chịu bất cứ ảnh hưởng nào cả, mà giống như lúc bình thường.
Đây chính là dị loại, là người khống chế hai con lệ quỷ chết máy.
Điều này đã vượt xa phần lớn ngự quỷ nhân bình thường.
- Xem ra nguy hiểm đã được giải trừ tạm thời. Toàn bộ người chỗ này đã phải ngã xuống. Nếu không còn có người nào sống, những chiếc đầu bị rơi xuống đất kia sẽ không có ai nhặt giúp. Chúng ta không cần phải lo lắng bọn họ sống lại lần nữa.
Lý Dương thở phào một hơi.
Sau đó trong lòng hắn ta có chút vui mừng.
Có một người đồng đội cường đại như vậy, hắn ta đúng là cực kỳ an tâm.
- Không, không đúng.
Từ nãy đến giờ Dương Gian vẫn luôn chú ý đến tình hình xung quanh. Con ngươi màu đỏ của hắn khẽ lóe ra quang mang:
- Quỷ hẳn đang ở đâu đó gần đây mới phải. Vừa nãy chúng ta đi ra từ trong thành phố, con quỷ kia nhất định bám sát theo phía sau. Tôi không dám khẳng định liệu quỷ có bám theo chân tôi không, nhưng quỷ chắc chắn đang có mặt ở trong sân bay.
- Biển người vừa nãy đã có thể chứng minh được điểm đó. Tuy nhiên, vì sao sau khi biển người ngã xuống vẫn không hề nhìn thấy lệ quỷ.
Lý Dương hỏi:
- Đội trưởng, anh cảm thấy chuyện này có chỗ nào đó không thích hợp hay sao?
Ánh mắt Dương Gian khẽ động:
- Quỷ nô có thể bị giết chết, cho nên đám người kia sẽ ngã xuống khi đụng phải tiếng cười lệ quỷ. Chuyện này hoàn toàn phù hợp với dự đoán của tôi. Nhưng lệ quỷ chắc chắn sẽ không chết, cho nên tiếng khóc của Đồng Thiến sẽ không thể nào giết chết một người đang bị lệ quỷ nhập. Nói cách khác, sau khi phát động tiếng cười, người nào còn đứng người đó chính là lệ quỷ.
- Nhưng hiện tại toàn bộ mọi người đều thi nhau ngã xuống, không một ai đứng dậy. Điều này chứng tỏ, lệ quỷ không ở trong đám người kia.
Kế hoạch của hắn khá hoàn mỹ, đầu tiên là dụ dỗ lệ quỷ đến sân bay, sau đó gọi Đồng Thiến đến dọn bãi, ai đứng thì người đó là lệ quỷ.
Kế đó đám người chỉ cần trực tiếp động thủ với người kia là được.
Chuyện này gần như không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thậm chí vì ngăn ngừa sơ suất, hắn còn gọi thêm cả Hùng Văn Văn đến.
Không.
Không đúng, bản thân hắn đã bỏ qua một việc.
Dương Gian đột nhiên ý thức được điều gì đó, ánh mắt hắn khẽ động, lập tức cảnh giác nhìn về phía đám người.
Nếu như những người ở đây có lệ quỷ trà trộn.
Như vậy hiện tại bên cạnh hắn đang có không ít người đứng.
Đồng Thiến, Hùng Văn Văn, Lý Dương, Dương Tiểu Hoa, Lý Dịch, Quách U và cả Liễu Thanh Thanh.
Tổng cộng có tận 7 người lận.
Mà ngay khi Dương Gian ý thức được điều này, vốn Hùng Văn Văn đứng yên từ nãy đến giờ đột nhiên chỉ tay thẳng vào một người và nói:
- Dương Gian, hắn ta chính là quỷ. Năm phút sau hắn ta đột nhiên giết chết cô gái ở bên cạnh, sau đó sẽ tập kích anh. Mặc dù anh đã phản kích lại, nhưng lại nhầm người, cuối cùng anh bị mất khống chế, chết vì lệ quỷ khôi phục…