Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1711 - Chương 1712: Cơ Hội Giữ Mạng 2

Chương 1712: Cơ Hội Giữ Mạng 2

Đồng Thiến nói:

- Vậy anh định lúc nào đi đến mãnh quỷ khu? Mang theo bao nhiêu người?

Dương Gian nói:

- Ngày mai tôi qua đó xem thử một chút nên không cần phải mang theo quá nhiều người. Chỉ cần tôi và Lý Dương qua đó là được, cô và Hùng Văn Văn cứ ở lại chỗ này. Dù sao chỗ kai cũng là một vùng đất linh dị chưa biết, khả năng có lệ quỷ mới. Nếu chúng ta kéo nhiều người qua đó, rất dễ phát động quy luật giết người của lệ quỷ, sẽ vô duyên vô cớ xuất hiện thương vong.

- Tôi và Lý Dương đi đầu, lúc nào cần sẽ gọi hai người đến giúp đỡ.

Hắn cũng đang định tìm kiềm thông tin.

Chứ không định liều mạng, dẫn toàn toàn bộ mọi người qua đó. Bởi vì làm như vậy là một hành động cực kỳ ngu xuẩn.

Đồng Thiến khẽ liếc nhìn ra cabin ở đằng sau.

- Được, anh cứ quyết định là được. Tuy nhiên, anh định xử lý sao với những người kia?

Hiện tại số lượng người đưa thư còn sống chỉ là ba người.

Lý Dịch, Dương Tiểu Hoa, Liễu Thanh Thanh.

Ba người bọn họ đều quyết định ở tạm chỗ này một đêm, nên hiện tại đang ngủ phía trong cabin.

Dương Gian nói:

- Bọn họ muốn đi thì đi, không muốn thì thôi, không cần phải ép. Dù sao bọn họ cũng không có chút tác dụng nào trong chuyện này. Việc bọn họ tham gia vào chuyện lần này hoàn toàn là do ngoài ý muốn.

Đồng Thiến nói:

- Vậy ngày mai anh cẩn thận một chút, cũng nghỉ ngơi sớm đi. Tôi sẽ tiếp tục xem hồ sơ tư liệu của thành phố Đại Xuyên, có lẽ sẽ phát hiện ra được thứ gì đó mới cũng không chừng.

Dương Gian gật gật đầu.

Chờ Đồng Thiến rời đi, hắn lại nhìn chằm chằm vào chiếc rương trước mặt và tiếp tục ngẩn người. Vẫn như trước, hắn đang suy nghĩ xem dùng cách gì để có thể khiến quỷ ảnh hoàn thành việc ghép hình.

Trong trường hợp không sử dụng đến tấm da nâu và tủ quỷ, nếu nghĩ ra một phương pháp có thể thực hiện, nó sẽ trợ giúp cực lớn cho tình huống hiện tại của hắn.

Mặc dù hắn có dư dả thời gian để suy nghĩ.

Nhưng với lượng thông tin và điều kiện mà hắn nắm ở trong tay, muốn làm được việc này đúng là có hơi viễn vông.

Việc khiến lực lượng linh dị xảy ra xung đột và chết máy có quá nhiều nhân tố không xác định.

Dương Gian thầm thở dài trong lòng.

"Phương pháp của Lý Nhạc Bình rất tốt, nhưng lại thất bại. Dựa theo suy tính của mình, chuyện này hẳn vẫn có tỷ lệ thành công. Nếu đổi lại là mình, mình chắc chắn cũng sẽ đi đánh cược một ván. Dù sao thì khi không thành công, mình cũng có thể lợi dụng quỷ lãng quên để xóa bỏ đi những ảnh hưởng của đầu quỷ ảnh và khôi phục bình thường."

Từng có tiền lệ thất bại, nên việc hắn muốn càng thành công sẽ càng thêm khó khăn.

- Dương Gian, cậu có ở đó không?

Chợt.

Có một giọng nói vang lên, sau đó Dương Tiểu Hoa đi vào trong cabin.

Dương Gian khẽ nhíu mày.

- Có chuyện gì thế?

Dương Tiểu Hoa nói:

- Liên quan đến lần hành động tiếp theo, mấy người bọn tôi muốn hỏi thăm ý kiến của cậu.

Dương Gian nói:

- Mấy người muốn đi thì đi, không đi thì ở lại chỗ này, tôi sẽ đích thân đi điều tra mãnh quỷ khu.

Dương Tiểu Hoa nghe vậy lập tức nói:

- Nếu cậu đã nói vậy, tôi sẽ không tham gia vào hành động lần này. Còn Lý Dịch và Liễu Thanh Thanh lựa chọn thế nào thì tôi không quản được. Dù sao bọn họ cũng là người đưa thư tầng ba, năng lực và tâm lý đều cao hơn so với tôi. Lần này đúng ra tôi không nên đến chỗ này, mới đến đây ngày đầu tiên mà Thái Ngọc và Lưu Minh Tân đã phải chết rồi.

Dương Gian nhìn cô ta rồi nói:

- Cô chạy đến đây chỉ vì muốn nói với tôi mấy câu này?

Dương Tiểu Hoa hơi chần chờ, sau đó mở miệng nói:

- Không, tôi còn muốn cảm ơn cậu một tiếng. Nếu không phải nhờ cậu, hiện tại tôi đã chết rồi, căn bản không thể nào còn sống được.

Dương Gian nói:

- Hiện tại nói cảm ơn thì có hơi sớm. Chờ đến khi nào cô chính thức sống sót rồi hãy nói sau. Sau khi đưa xong bức thư này, nếu cô còn sống thì phải lên tầng bốn. Một người đưa thư tầng hai trà trộn vào tầng bốn, đối với cô mà nói, bất cứ nhiệm vụ nào ở trên đó đều là trí mạng.

Dương Tiểu Hoa khẽ trầm mặc, cô ta đống tình với ý nghĩ này của Dương Gian.

- Tôi biết.

Chỉ riêng bức thư này ở tầng ba thôi đã thiếu chút nữa khiến người đưa thư tầng hai chết sạch. Thậm chí bọn họ còn chưa tiếp cận đến tiểu khu Minh Nguyệt. Nên không cần phải nói gì đến việc đi đưa thư trên tầng bốn.

- Trước đó tôi có nghe cậu nói, mục đích của cậu là muốn xử lý bưu điện quỷ, vì thế cậu mới dùng tốc độ nhanh nhất để lên tầng năm, đúng không?

Dương Gian cũng không quay đầu lại, vẫn nhìn chằm vào chiếc rương:

- Không tệ, nhưng việc này không liên quan gì đến cô cả.

Dương Tiểu Hoa nói:

- Nếu bưu điện quỷ được xử lý, có phải là toàn bộ người đưa thư sẽ được giải thoát không?

Dương Gian nói:

- Theo lý luận là như vậy, nhưng thực tế tôi đã lưu lại một chút chuẩn bị. Nếu tôi không thể xử lý sạch bưu điện quỷ, tôi sẽ giết sạch toàn bộ người đưa thư, để bưu điện quỷ ngừng vận chuyển. Ngoài ra, ở dưới tầng một của bưu điện quỷ đang có một người đồng nghiệp của tôi đứng canh.

- Hắn ta sẽ giết sạch toàn bộ người mới, chặt đứt nguồn cung cho bưu điện quỷ.

- Cho tôi thêm một chút thời gian, tôi sẽ khiến bưu điện quỷ hoàn toàn ngừng vận chuyển. Sẽ không có người nào phải chịu nguyền rủa từ thư và phải chạy đến những chỗ quỷ quái nữa.

Nói xong, Dương Gian quay đầu lại nhìn Dương Tiểu Hoa.

- Cô có muốn sống không?

Hắn biết mục đích của cô gái này khi đến đây chắc chắn không phải nói chuyện phiếm cùng hắn, mà là có mục đích khác.

Có thể trở thành người đưa thư tầng ba không thể nào là người không có đầu óc.

Dương Tiểu Hoa nói:

- Chỉ có cậu mới có thể cứu được tôi, sự thực cũng đã chứng minh điều đó.

Dương Gian cười nhẹ một tiếng:

- Tôi đã gặp quá nhiều người chết, trước kia là bạn học, bạn bè của tôi, kế đó là người lạ, là các cô gái xinh đẹp, trẻ trung,.. Tất cả bọn họ đều chết ở trước mặt của tôi. Cô chẳng qua là một người đáng thương, đang phải giãy dụa trong đau khổ mà tôi gặp được. Tôi tiện tay cứu cô là vì cô không hề ảnh hưởng đến tôi. Với lại, trước đó, khi ở trong bưu điện quỷ, cô còn tự nguyện làm mồi nhử, nên đây là có qua có lại.

Bình Luận (0)
Comment