Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1721 - Chương 1722: Sự Dị Thường 3

Chương 1722: Sự Dị Thường 3

Hai bên hành lang đen sì sì đến dọa người, chỉ còn sót lại một chút ánh sáng kiềm chế được chiếu vào từ cửa sổ của hành lang. Còn lại, xung quanh đều tối đen như mực, bị khói hun không còn hình dạng.

Dương Gian nhanh chóng đi lên tầng trên.

Hắn chỉ đi lên một tần, sau khi đến tầng hai, hắn liền nhanh chóng đá văng cửa phòng của một căn hộ gần đó.

Cửa gỗ cũ kỹ bằng gỗ không thể nào chịu đựng một cú đạp của Dương Gian.

Giọng nói của Dương Gian vẫn cực kỳ bình tĩnh, không chút bối rối nào.

- Vào hết đi, Lý Dương chặn cửa lại. Con quỷ kia đã phát hiện ra chúng ta, nó đang hướng về phía này. Cậu đóng cửa lại, ngăn cản con quỷ kia, không cho nó tiến vào. Chúng ta nhìn tình hình trước rồi hành động sau.

Tố chất tâm lý của mấy người phía sau vẫn còn tạm được.

Ở trong tình cảnh quỷ dị và đáng sợ như này mà không có một ai rơi lại phía sau. Dù trong lòng bọn họ đang rất sợ hãi, nhưng cũng không vì thế mà mất đi năng lực hành động.

Người đưa thư tầng ba vẫn đáng tin hơn một chút.

Sau khi đám người nhanh chóng vào phòng, cửa gỗ lập tức được đóng sầm lại.

Sau khi đóng cửa thật kỹ, sắc mặt Lý Dương khẽ đổi, sau đó nói:

- Phòng khách không được, chúng ta qua căn phòng khác sẽ an toàn hơn.

- Được.

Dương Gian không hỏi vì sao, mà trực tiếp rời khỏi phòng khách, đi vào căn phòng khác.

Căn phòng này tương đối kín, xunh quanh vách tường hay đồ dùng trong phòng đều đen như mực, giống như chúng được trét một lớp than vậy.

Cửa phòng được đóng lại, Lý Dương đảm nhận nhiệm vụ chặn cửa.

Ở trong không gian tối tăm, Lý Dương nhỏ giọng đáp.

- Được rồi.

Dương Gian lấy điện thoại dị động ra, khiến xung quanh có thêm một chút ánh sáng.

- Vừa nãy con quỷ kia đang quanh quẩn gần tòa nhà số 7. Tôi nhìn thấy sương khói ngưng tụ và tiêu tán liên tục liền biết là có quỷ ẩn núp bên trong. Chỗ này là quỷ vực của quỷ, nên nó có thể tồn tại bằng bất cứ phương thức nào. Mấy người không nên quá tin tưởng vào những gì bản thân nhìn thấy, bởi vì quỷ vực có thể chế tạo ra ảo giác để lừa gạt mấy người.

Nói xong, Dương Gian đi đến gần cánh cửa, ra hiệu cho những người khác lùi ra sau, kế đó yên lặng lắng nghe động tĩnh từ bên ngoài.

Ba người Lý Dịch, Dương Tiểu Hoa, Liễu Thanh Thanh đưa tay che miệng, cố gắng không phát ra âm thanh.

Xung quanh lập tức chìm vào vẻ yên tĩnh, chết lặng.

Rất nhanh.

Xung quanh xuất hiện dị thường.

Dường như có một cỗ thi thể cháy khét đang di chuyển chậm rãi ở phía ngoài phòng. Mùi khét lẹt tỏa ra từ cỗ thi thể kia bắt đầu xen lẫn qua khe cửa và bay vào phòng. Mặc dù trước đó trong phòng cũng có mùi khét, nhưng nó không nồng như lúc này.

Lý Dương cũng ngửi được mùi khét, hắn ta liền lên tiếng giải thích.

- Tôi còn chưa sử dụng năng lực, tôi muốn chờ thêm một chút.

Một khi hắn ta sử dụng năng lực của lệ quỷ, cánh cửa có thể ngăn cản được mùi vị kia.

Mùi khói khét lẹt cũng sẽ bị ngăn cách.

Chỉ là Lý Dương không muốn lãng phí năng lực lệ quỷ, dù sao thời gian hắn ta sử dụng năng lực tiếp theo đây cũng sẽ kéo dài. Cho nên hắn ta muốn tận dụng được chút nào thì hay chút đó.

- Nếu có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn thì cứ nói, tôi sẽ xử lý.

Dương Gian khẽ ra hiệu bảo Lý Dương cứ yên tâm.

Nếu Lý Dương không chịu đựng được, hắn sẽ ra tay không chút do dự.

Bởi vì hắn không muốn đám người bọn họ bị con quỷ này giết sạch.

- Đến rồi.

Thân thể Lý Dương căng cứng.

Hắn ta vừa nói xong.

- Két!

Ở trong phòng khách tối tăm, cánh cửa chính đã được làn khói dày đặc kia mở, phát ra tiếng cót két. Kế đó, dường như có thứ gì đang tiến vào trong phòng khách.

Mặc dù không có tiếng bước chân truyền vào.

Nhưng bọn họ có thể cạm nhận được, nhịp hô hấp của bản thân càng ngày càng khó chịu.

Một cảm giác ngạt thở mãnh liệt xuất hiện.

Kế đó bên ngoài bắt đầu xuất hiện động tĩnh.

Tiếng động trong phòng khách đột nhiên lớn hơn, có tiếng ghế bị va đập, hay là âm thanh nổi niêu bị quẳng xuống đất.

Đồng thời còn có tiếng ma sát của các đồ vật ở trong nhà tạo ra khi bị dịch chuyển.

Dường như có trộm tiến vào trong căn nhà này và đang tìm kiếm lấy những món đồ có giá trị.

Nhưng sự thực lại là…

Lệ quỷ đang tìm kiếm người.

Nó đang tìm kiếm những người sống vừa mới tiến vào trong căn nhà này. Một khi bị nó tìm ra được, những người sống kia chắc chắn sẽ phải chết.

Trước đó lệ quỷ đã phát hiện ra đám người Dương Gian, cho nên nó nhanh chóng đuổi theo. Nếu không phải là nhờ Dương Gian phát hiện và phản ứng kịp thời, có lẽ bọn họ đã đụng trúng lệ quỷ.

Đến lúc đó dù bọn họ không chết sạch thì cũng chẳng còn sót lại bao nhiêu người.

Quỷ cứ thế tìm kiếm lần lượt ở trong phòng khách, nhưng dường như nó cũng không tìm được thứ nó muốn.

Mọi thứ yên tĩnh trong thoáng chốc.

- Haiz…!

Nhưng trong quãng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi đó, một tiếng thở dài khiến cho đám người rùng mình đột nhiên xuất hiện và quanh quẩn trong phòng khách.

Nó giống như âm thanh do thi thể phát ra, lại giống với tiếng gào thét từ khói đặc, vừa quái dị vừa kinh khủng.

Lúc này, dường như quỷ phát hiện ra thứ gì đó, hoặc nó phát hiện ra còn có một căn phòng chưa lục soát.

Trong không khí, mùi khét lẹt kia càng ngày càng nồng nặc.

Quỷ đang tiếp cận đến căn phòng của đám người.

Vẫn không thể nghe được tiếng bước chân như trước, vẫn chỉ phán đoán dựa vào sự khác thường của mùi chát khét lẹt.

Cùng lúc đó.

Cánh cửa nơi Lý Dương đang đứng đột nhiên rung động kịch liệt, gần như muốn vỡ tan, đồng thời giống như nó sắp sửa được mở ra vậy.

Lý Dương bắt đầu chặn cửa, khẩn trương nói nhỏ với đám người.

- Bắt đầu rồi, quỷ đã ở bên ngoài cửa.

Hai con mắt của Dương Gian khẽ lóe quang mang màu đỏ, sau đó nhìn ra ngoài thông qua khe cửa.

Hắn nhìn thấy khói đặc đang ngưng tụ ở bên ngoài. Ở trong đống khói đặc kia là một bàn tay khô gầy cháy đen của một cỗ thi thể, chính nó đang không ngừng vuốt ve vào cửa phòng.

Roạt!

Cánh cửa gỗ phát ra từng âm thanh ma sát đầy cổ quái.

Đồng thời trong phòng xuất hiện rất nhiều khói đặc.

Phong tỏa của quỷ ngăn cửa đã xuất hiện lổ thủng.

Bình Luận (0)
Comment