Rất nhanh, bọn họ đã đi ngang qua tòa nhà ở hàng thứ nhất.
Vách tường của tòa nhà đã bị hun khói đen thui, trông giống như đang được bao phủ bởi một lớp bóng mờ quỷ dị, khiến cho người ta cảm thấy không được thoải mái.
Cửa sổ của các căn phòng xung quanh bốn phía tối om như mực, trông chẳng khác gì những cánh cổng hướng xuống địa ngục thâm uyên. Khiến cho người ta có một cảm giác sợ hãi, sợ có ai đó đột nhiên ló đầu ra khỏi cửa sổ.
Quỷ đang quanh quẩn đâu đó trong mấy tòa nhà này.
Tiểu khu Minh Nguyệt cũng không tính là lớn, chỉ nhìn qua một chút là có thể thấy được cửa sau của tiểu khu. Cho nên trong các ngôi nhà này, hoặc là trên đoạn đường nhỏ nào đó của tiểu khu, bọn họ đều có thể gặp được lệ quỷ.
Huống hồ.
Con quỷ này cũng đang du dãng đâu đó trong tiểu khu.
Có thể nãy giờ bọn họ không gặp phải lệ quỷ cũng tính là tương đối may mắn.
Đám người đi ngang qua dãy nhà thứ hai, bất kể là trước sau, hay trái phải của dày nhà này, bọn họ đều không phát hiện ra bất cứ sự dị thường nào.
Dường như quỷ không có xung quanh đây.
Mọi thứ yên tĩnh đến mức đáng sợ, ngoại trừ tiếng hít thở nặng nề của nhau ra, bọn họ không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào khác.
Dãy nhà thứ ba đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Căn phòng 301 tòa nhà số 7 chắc chắn phải là tòa nhà bên trái hoặc bên phải của dãy nhà thứ ba này. Chỉ cần đi thêm một hai phút gì đó nữa là bọn họ có thể đến địa điểm đưa thư lần này. Mọi việc dường như không hề phức tạp, thậm chí có chút nhẹ nhàng. Có lẽ dù không có hai người Dương Gian và Lý Dương dẫn đường, người đưa thư bình thường vẫn có thể hoàn thành được nhiệm vụ lần này.
"Không có dị thường."
Mặc dù khá căng thẳng, nhưng Lý Dịch vẫn thầm thở phào một hơi.
Đều đã đến mức độ này rồi, dù có gặp phải lệ quỷ nữa bọn họ cũng chỉ đành liều mạng với nó một lần.
Dù sao bọn họ cũng đã tiếp cận rất gần đến hi vọng sống rồi.
Thậm chí Dương Tiểu Hoa đã cầm chặt một tờ giấy ở trong tay.
Đó chính là tờ giấy viết thư của bưu điện quỷ.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ chỉ cần đốt tờ giấy này lên, đường đi đến bưu điện quỷ sẽ xuất hiện. Đến lúc đó người đưa thư có thể theo con đường này trốn vào trong bưu điện quỷ, tránh né nguy hiểm.
Dù cho lệ quỷ có truy sát theo bọn họ, nó cũng sẽ bị bưu điện quỷ ngăn cản ở bên ngoài.
Nhưng đúng lúc này.
Dương Gian đang đi trước dẫn đường đột nhiên thay đổi phương hướng. Hắn trực tiếp đi đến một ngôi nhà của dãy nhà thứ hai.
Lý Dịch lập tức tỏ ra sửng sốt.
"Hả? Thay đổi phương hướng."
Dương Tiểu Hoa nhịn không được liền mở miệng nhắc nhở.
- Đây không phải là dãy nhà thứ ba, mà là dãy nhà thứ hai, tòa nhà số 7 không nằm ở đây.
Dương Gian đột nhiên quay đầu, hai con mắt đỏ au của hắn nhìn chằm chằm vào đám người rồi lạnh lùng nói:
- Ngậm miệng, nếu muốn sống thì đi theo tôi. Quỷ đã xuất hiện.
Dương Tiểu Hoa lập tức trợn tròn hai mắt, sau đó cô ta khẽ giật mình, vội vàng quan sát xung quanh.
Nhưng cô ta không thấy gì hết.
Xung quanh làm gì có quỷ?
Xung quanh chỗ này vẫn đang rất bình thường, căn bản không hề nhìn thấy bóng dáng của lệ quỷ.
Lý Dịch ở bên cạnh khẽ biến sắc, hắn ta vội vàng lôi ra một chiếc bình nhỏ bằng thủy tinh, bên trong có chứa một ít chất lỏng màu vàng đục.
Đây chính là một chút đồ mà hắn ta lấy được trong lần đưa thư trước đây.
Lý Dịch từng đưa thư đến cho một ngôi nhà. Trong ngôi nhà đó không hề có một ai, chỉ có một cỗ thi thể sưng vù, bốc mùi hôi thối ở trong bồn tắm. Mà nhiệm vụ đưa thư lần này của hắn ta chính là đưa thư cho người đã chết ở trong bồn tắm kia.
Trong quá trình đưa thư cũng phát sinh một ít chuyện linh dị khủng bố, không thể nào hiểu được. Cuối cùng, hắn ta bạo gan lấy một ít nước ở trong bồn tắm rồi bỏ chạy.
Thứ nước trộn lẫn với thi thủy của thi thể hư thối này có được năng lực kiểm chứng xem liệu có lệ quỷ xung quanh không.
Lý Dịch mở chiếc bình nhỏ bằng thủy tinh ra.
Một giọt nước màu vàng đục rơi trên mặt đất, sau đó nó lập tức biến thành máu tươi sền sệt.
Quỷ dị nhất chính là giọt máu tươi này đang dần dịch chuyển về một phía, dường như nó đang bị thứ gì đó ở phía kia hấp dẫn.
"Quỷ đang ở bên này?"
Lý Dịch khẽ liếc mắt nhìn về phía bên kia.
Chỗ đó là một căn nhà thuộc dãy nhà thứ ba.
Lúc này căn phòng kia đang bị bao phủ bởi một lớp khói khá mỏng. Lớp khói đặc này khẽ phiêu động, hình thành một bóng người khá mơ hồ. Nhưng sau đó bóng người kia lại nhanh chóng tan đi, tỏa ra một làn khói dày đặc khét lẹt.
Không biết có phải là do hắn ta nhìn nhầm hay không.
Mà hắn ta có cảm giác làn khói đặc kia đang bay dần dần về phía bọn họ.
"Chết tiệt!"
Lý Dịch thầm chửi thề một câu ở trong lòng, cả người hắn ta khẽ run rẩy, vội vàng bám sát theo Dương Gian.
Con quỷ ở trong chỗ này không phải có hình người, mà nó là một thứ gì đó đang ẩn giấu ở trong lớp sương khói. Khó trách trước đó bọn họ không phát hiện ra. Nếu không phải hắn ta dùng thứ nước quỷ dị kia để kiểm tra, có lẽ đến khi thứ này tiếp cận đến gần người, bọn họ cũng không phát hiện ra được.
- Đi mau.
Khẽ lên tiếng thúc giục, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Dương Gian.
Liễu Thanh Thanh cũng nhanh chóng đuổi theo, cô ta nhỏ giọng nói:
- Cậu còn vẽ vời làm gì cho thêm chuyện, rõ ràng Dương Gian đã phát hiện ra quỷ rồi.
- Lúc này không cần phải tiết kiệm, chỉ cần qua được cửa, thứ này sẽ không còn quan trọng nữa. Với lại xác nhận rõ tình hình cũng có trợ giúp đối với chúng ta.
Lý Dịch khẽ đáp nhưng không quay đầu lại, đồng thời sau lưng chảy đầy mồ hôi lạnh.
Hắn ta không yên lòng đối với suy đoán của Dương Gian.
Đồng thời hắn ta cũng sợ Dương Gian đang định làm gì đó và coi thường việc đưa thư.
Dù sao cũng không có ai biết được việc mà Dương Gian và Lý Dương định làm, cũng không thể ngăn cản nỏi.
Nhưng hiện tại xem ra, suy đoán của Dương Gian là đúng.
Đám người nhanh chóng lao vào tòa nhà bên cạnh.