Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1751 - Chương 1752: Biến Hóa Đáng Sợ 1

Chương 1752: Biến Hóa Đáng Sợ 1

Quỷ đang không ngừng đi ra khỏi tòa nhà kia và tiến vào tiểu khu Minh Nguyệt.

Mà lúc này, Dương Gian còn đang ở trong quá trình bị quỷ ảnh xâm lấn đầy đau đớn, thổng khổ, không thể tự hoạt động. Mặc dù hiện tại cơn đau đớn kia đã giảm đi nhiều so với lúc trước, nhưng hắn vẫn chưa thể khôi phục lại lý trí, chưa thể hành động bình thường.

Đồng thời Lý Dương không thể giúp hắn làm được bất cứ việc gì cả.

Hắn ta đang cùng Dương Tiểu Hoa trốn ở trong tòa nhà số 7 và quan sát tình hình bên này.

Bởi vì bọn họ không xử lý được chuyện linh dị của phòng 301. Nếu gặp phải quỷ trong đó, bọn họ chắc chắn phải chết. Vả lại, chuyện ở chỗ này đang cực kỳ nghiêm trọng, nếu không Dương Gian sẽ không để cho Đồng Thiến và Hùng Văn Văn rời đi trước.

Hành động này của Dương Gian chính là vì muốn giảm tổn thất xuống mức thấp nhất.

Thế nhưng hành động của quỷ cũng không vì vậy mà dừng lại.

Đột nhiên.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, ở phía dưới tòa nhà kia xuất hiện bóng dáng quỷ dị của một bà lão.

Không đúng, bà lão kia cũng không phải đứng ở đó. Thân thể của bà ta dường như đang lơ lửng trên không trung. Đồng thời màu sắc của bà lão này không phù hợp với xung quanh chút nào. Mọi thứ ở xung quanh đang bị bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ, nhưng thân thể của bà lão này lại có hai màu trắng đen.

Giống như bóng dáng của bà lão chỉ là một bức di ảnh trắng đen được phóng to ra và thả trong thế giới hiện thực vậy.

Cực kỳ quái dị, không phù hợp với lẽ thường.

Bóng dáng đáng sợ này chính là thứ linh dị không biết mà Dương Gian lưu lại do lần kích hoạt môi giới lúc trước.

Khả năng cao thứ này có liên quan đến cỗ thi thể đang nằm trên giường lúc đó.

Bóng dáng này cứ đi tơi đi lui, không hề có mục đích ở trước tòa nhà. Nó không hề vọt thẳng về phía Dương Gian, cũng chẳng đi tiến về phía Lý Dương và Dương Tiểu Hoa đang núp.

Hiển nhiên.

Ba người vẫn chưa kích hoạt trúng quy luật giết người của con quỷ này.

Quỷ chỉ là đang lảng vảng một cách đơn thuần.

Nhưng tình huống như vậy lại cực kỳ nguy hiểm. Bởi vì, ở trong tình huống quỷ đang ở gần như vậy, một khi không cẩn thận gây ra sự chú ý cho quỷ, đám người gần như không thể chạy thoát.

Phải biết, con quỷ này còn có thể ảnh hưởng đến quỷ vực của Dương Gian. Thậm chí hiện tại nó đang di động ở trong quỷ vực của Dương Gian.

- Nguy hiểm.

Cảm giác của Lý Dương tương đối linh mẫn, hắn ta tỏ ra kinh dị nhìn về phía bóng dáng đang bồi hồi ở phía dưới. Bản năng nói cho hắn ta biết, quỷ chặn cửa không thể nào giam giữ được con lệ quỷ kia ở trong phòng.

Cấp bậc khủng bố của thứ này quá cao, trong lòng hắn ta không có nửa điểm nắm chắc.

"Đây chính là con lệ quỷ mà bản thân đội trưởng cũng cảm thấy khó đối phó sao?"

Trong lòng hắn ta có chút thấp thỏm bất an, bắt đầu dần khẩn trương hơn.

Hiện tại.

Không một ai biết được quy luật giết người của con quỷ này là gì.

Cho nên bọn họ chỉ có thể thầm cầu nguyện ở trong lòng, mong không bị thứ này để mắt đến.

Cùng lúc đó.

Vốn đang kêu la thảm thiết thì lúc này Dương Gian đã ổn định trở lại.

Thân thể hắn khẽ vặn vẹo, dùng một tư thế quái dị nằm trên mặt đất, cả người cứng đờ, không hề nhúc nhích.

Trông hắn chẳng khác gì một cỗ thi thể, không còn dấu hiệu của sự sống. Ngoài ra trên người còn tỏa ra một mùi thi thối, giống như một cỗ thi thể đã chết từ mấy ngày trước vậy.

Bất kể là ai đều khó có thể tin, cỗ thi thể như vậy mà vẫn còn có thể sống.

Đúng thế.

Dương Gian còn sống.

Hắn chưa chết, nguyền rủa của hộp âm nhạc duy trì ý thức cho hắn. Khiến cho hắn còn có thể sống sót, dù thân thể đã mất đi dấu hiệu của sự sống.

Mà chuyện lần này đã hoàn toàn khác so với những chuyện lặt vặt trong dĩ vãng.

Mặc dù Dương Gian vẫn còn duy trì được sự tỉnh táo.

Nhưng hắn khôn g thể nào khống chế bản thân.

Giống như đang có một cỗ ý thức khác đang tranh giành quyền khống chế thân thể với hắn vậy. Đồng thời bản thân hắn còn đang ở trong thế hạ phong trong quá trình này nữa.

Nhưng chuyện khiến cho người khác không thể tin chính là, cỗ ý thức kia đang hòa thành một thể với ý thức của hắn.

Nó trở thành vô số đoạn trí nhớ ở trong đầu.

Chỉ là ý thức của hắn không thể chiếm vị thế chủ đạo, mà chỉ ăn mòn được một phần. Còn phần lớn vẫn là của cỗ ý thức âm lãnh kia.

Cỗ ý thức âm lãnh kia đương nhiên là của quỷ ảnh.

Nhưng quỷ ảnh vẫn không ngừng tập kích Dương Gian. Bởi vì lệ quỷ không có suy nghĩ, nên dù biết trong người Dương Gian có sự tồn tại của nguyền rủa hộp âm nhạc, nhưng nó vẫn không ngừng tập kích, không ngừng ăn mòn.

Vốn dĩ quá trình ăn mòn này chỉ xảy ra trong một quãng thời gian ngắn ngủi.

Nhưng lúc này, quá trình đang bị kéo dài đến vô hạn.

Quỷ ảnh đang không ngừng tập kích Dương Gian, nhưng bản thân Dương Gian lại có nguyền rủa hộp âm nhạc chống đỡ, nên không chết được.

Vì thế quá trình này chuyển sang một trạng thái mới, hai bên bắt đầu dây dưa với nhau.

Quỷ ảnh dừng hoạt động, duy trì trạng thái tập kích.

Dương Gian mất đi quyền khống chế thân thể, nhưng vẫn duy trì bộ dạng tỉnh táo.

Kết quả tốt nhất theo như dự tính chưa từng xuất hiện. Nhưng đồng thời cũng không xuất hiện tình huống bết bát nhất. Mà quá trình dừng lại ở một kết quả nửa vời.

Dương Gian đang tự hỏi:

"Dường như lực khống chế đối với thân thể của mình đã bị tước đoạt?"

Hắn định cử động ngón tay.

Kết quả là không được, hắn không còn bất cứ cảm giác nào.

Thử nháy mắt mấy cái.

Nhưng cũng không được.

Con mắt của hắn chỉ có thể trợn tròn, giống như một người chết không thể nhắm mắt vậy.

Cả người hắn như một bức tượng gỗ, cứng ngắc bất động.

"Trong quá trình khống chế quỷ ảnh đã xuất hiện một sai lầm nhỏ, khiến kết quả trở nên khó lường, không thể dự đoán."

Ý thức Dương Gian trở nên thanh tỉnh, không còn bị thống khổ tra tấn, đồng thời trong đầu hắn đã xuất hiện trí nhớ của vô số người.

Đống trí nhớ này khiến hắn lập tức hiểu được rất nhiều thứ mà trước kia hắn không biết.

Bởi vì đó chính là trí nhớ của tất cả người trong một thành thị, là những tri thức quý giá tích lũy mấy chục năm của mỗi người.

Bình Luận (0)
Comment