Một bà lão với thân thể màu trắng đen đang lơ lửng trên không trung, dùng con mắt chết lặng nhìn chằm chằm Dương Gian.
Việc khởi động lại cũng không gián đoạn quá trình tập kích của lệ quỷ.
Khi bị bà lão này nhìn chằm chằm, Dương Gian cảm thấy thân thể hơi rùng mình. Một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ lấy thân thể hắn.
Trước đó, khi bị quỷ ảnh xâm lấn thân thể, nên hắn không hề có cảm giác này. Còn hiện tại, sau khi khôi phục lại, hắn liền cảm nhận được rõ sự đáng sợ của việc bị lệ quỷ để mắt đến.
"Nó lại muốn xỏa bỏ sự tồn tại của mình? Nhất định phải nghĩ cách ngăn chặn."
Dương Gian lập tức suy nghĩ.
Dựa vào các phương pháp vừa rồi, hắn đã có thể chứng minh được, năm tầng quỷ vực không thể nào đưa bà lão màu trắng đen này đi đến không gian linh dị. Sáu tầng quỷ vực mặc dù có ngưng đọng, nhưng không có cách nào thay đổi được kết quả.
Hắn cũng không thể dùng đến thanh sài đao.
Bởi vì hắn sợ một khi phát động môi giới của thanh sài đao sẽ lại mang đến một bà lão thứ hai. Đến lúc đó hắn chẳng những không thể xử lý được lệ quỷ, mà ngược lại còn khiến cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn.
Hiện tại đinh đóng quan tài đang được dùng để cố định quỷ ảnh.
Một khi lấy xuống, quỷ ảnh sẽ tiếp tục xâm lấn, cướp đoạt quyền khống chế thân thể của hắn.
Dựa vào bàn tay quỷ có áp chế nổi không?
Dương Gian bắt đầu có chút chần chờ.
Hiện tại hắn còn có một biện pháp nữa, đó là lợi dụng đặc tính của bàn tay quỷ, áp chế bà lão này, khiến bà ta biến mất khỏi thế giới.
Nhưng bàn tay quỷ có làm được không?
Hẳn nó sẽ không thể áp chế được, con quỷ này quá khủng bố.
Ít nhiều gì Dương Gian cũng có chút tự hiểu lấy đối với năng lực của bản thân. Hắn không cho rằng bàn tay quỷ có thể áp chế bà lão này.
Những thủ đoạn này đều đã vô dụng, dường như Dương Gian không còn cách nào để thoát khỏi tình cảnh này.
"Chẳng lẽ mình không thể nào đối kháng được với nó, chỉ có thể chạy trốn?"
Sắc mặt Dương Gian biến hóa liên tục.
Hắn phát hiện ra, sau khi mở ra quỷ vực tầng thứ bảy và khởi động lại bản thân, hắn cũng chỉ miễn cưỡng tự vệ. Còn khi đối đầu với con lệ quỷ đáng sợ này, hắn không nắm chắc bao nhiêu phần thắng.
"Không, chờ một chút, mình vẫn còn một thứ chưa sử dụng đến."
Ngay khi Dương Gian đang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hắn đột nhiên nghĩ đến một cái gì đó. Tiếp đến hắn lập tức sử dụng quỷ vực khống chế mọi thứ, thay đổi vị trí của bản thân. Cuối cùng bản thân hắn và đinh đóng quan tài ở trên mặt đất đều dịch chuyển.
Rất nhanh.
Hắn lại xuất hiện ở một chỗ khác trong tiểu khu Minh Nguyệt.
Nhưng vừa xuất hiện lông tơ của hắn đã phải dựng đứng.
Trước mắt, bà lão với thân thể màu trắng đen kia vẫn đứng ở đó. Hai con mắt trắng xám vẫn nhìn chằm chằm vào người của hắn.
Dùng quỷ vực để dịch chuyển, mà con quỷ này vẫn có thể đi theo hắn?
Trong lòng Dương Gian cảm thấy lạnh lẽo.
"Một khi bị con quỷ này để mắt đến sẽ không thể trốn thoát hay sao? Như vậy, dù mình có chạy đi đâu cũng chẳng có bất cứ tác dụng nào?"
Hắn hắn không thèm chú ý nữa.
Mà lập tức mở ra một chiếc rương đang nằm dưới đất.
Thứ ở bên trong rương là một búp bê quỷ đang bị hắn tách rời.
Đây chính là một trong những con quỷ từng đi ra khỏi phòng 301.
Nó cũng chính là ngọn nguồn của chuyện linh dị mãnh quỷ khu. Là một con lệ quỷ cực kỳ đáng sợ. Nếu không phải Dương Gian dùng thanh sài đao quỷ dị để chém rời đó, nói không chừng hắn sẽ bị thứ này giết chết.
Phải biết ngay cả Lý Nhạc Bình cũng không thể nào xử lý được nó.
Mức độ kinh khủng của búp bê quỷ này là cực kỳ cao.
Dương Gian lập tức ghép các bộ phận của búp bê quỷ lại với nhau.
Cũng ngay lúc này.
Thân thể của hắn lại tiếp tục phai màu… Tập kích của quỷ vẫn còn tiếp tục.
Hắn không thể thoát khỏi kết cục bị quỷ xóa bỏ.
Cách duy nhất có thể ngăn cản chính là khởi động lại.
Hoặc là xử lý được cội nguồn của con lệ quỷ này.
Động tác của Dương Gian rất nhanh, chi trong nháy mắt đã hoàn thành ghép hình cho búp bê quỷ tàn phá, đầy rẫy vết thương.
Con mắt của búp bê quỷ này là đảo ngược, đồng thời những người bị nó để mắt đến sẽ phải tiếp nhận tập kích của nó vĩnh viễn, không thể dừng lại.
Loại quy luật giết người này của nó cũng chẳng khác gì bà lão kia.
Cũng đúng.
Vốn dĩ búp bê quỷ này cũng xuất phát từ phòng 301, là đồ vật của bà lão này.
Dương Gian lập tức cầm ngược búp bê quỷ, để nó nhìn chằm chằm vào bà lão màu trắng đen ở trước mặt.
Quỷ để mắt đến quỷ.
Kết quả sẽ là cái gì đây?
Liệu bà lão kia có phải gánh chịu tập kích của búp bê quỷ này không?
Sau một giây.
Búp bê quỷ tàn phá ở trong tay Dương Gian đột nhiên giãy dụa kịch liệt, sau đó hé miệng phát ra từng tiếng kêu thê lương.
Sắc mặt hắn đột biến.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Chuyện giống như tưởng tượng của hắn cũng không xảy ra.
Tuy nhiên, có một chuyện đáng giá để hắn chú ý đến, chính là lúc này, dường như tập kích nhắm vào Dương Gian đã dừng lại.
Thân thể của hắn không còn tiếp tục biến mất.
Ngược lại.
Búp bê quỷ ở trong tay hắn đang dần phai màu, tuy nhiên việc phai màu cũng không hoàn chỉnh, mà có một số chỗ trở nên cũ kỹ, nhưng cũng có chỗ lại không sao.
Dường như tập kích của lệ quỷ đã bị dịch chuyển lên trên người của búp bê quỷ.
Đồng thời.
Bộ dạng hư ảo màu trắng đen của bà lão ở trước mặt đang dần dần biến mất.
Dường như môi giới đang bị thứ gì đó quấy rối, khiến bà lão này không thể xâm nhập vào thực tế.
Bởi vì quỷ không thể bị giết chết.
Dù búp bê quỷ đã bị bà lão kia tập kích, nhưng bà ta lại không thể xóa bỏ búp bê quỷ. Vì thế bà ta không thể không gián đoạn quá trình xâm lấn hiện thực.
"Búp bê quỷ này rất đặc biệt…"
Trong lòng Dương Gian khẽ run.
Thứ này vẫn đang giãy dụa, kêu la thảm thiết, khiến cho người khác phải cảm thấy ớn lạnh.
Giống như thứ mà hắn đang cầm không phải là một con búp bê, mà là một con mãnh quỷ.