Chứng kiến con búp bê cũ kỹ, vết thương chằng chịt này, không hiểu sao Dương Gian lại nghĩ đến búp bê thế mạng.
Trước đó hắn đoán khả năng cao búp bê thế mạng được may từ căn phòng 301.
Dù sao trên bàn ở trong phòng 301 cũng có dấu vết của việc may vá búp bê thế mạng. Thậm chí còn có một con búp bê vải chưa kịp may xong, vẫn còn vứt lại tại đó.
Mà những thứ này không nào xuất hiện một cách trống rỗng được, nhất định là do một loại đồ vậy linh dị hoặc là do một con lệ quỷ nào đó diễn sinh.
Nếu là thứ gì đó diễn sinh ra, vậy nó chắc chắn phải có ngọn nguồn.
Hiện tại, khả năng cao con búp bê quỷ ở trong tay Dương Gian chính là ngọn nguồn diễn sinh ra búp bê thế mạng.
Hoặc búp bê thế mạng chính là đồ vật mô phỏng của con búp bê quỷ này.
Tuy nhiên hiện tại không phải là lúc suy nghĩ những chuyện này.
Ngay lúc này, Dương Gian vẫn cảm giác được con búp bê quỷ ở trong tay đang giãy dụa kịch liệt.
Cho dù hắn đang dùng bàn tay quỷ để cầm nó, nhưng con búp bê quỷ vẫn có thể giãy dụa như trước. Dường như có loại lực lượng linh dị nào đó đang cố chống chọi, đồng thời cũng có vẻ như nó đang bị chọc giận và đang dần tỉnh lại.
"Bà lão kia đã biến mất."
Trước mặt Dương Gian lúc này không còn thân ảnh của bà lão kia nữa. Thấy vậy hắn thầm thở phào một hơi.
Cuối cùng thì hắn cũng đã thành công tìm ra phương pháp phá giải, không cho con lệ quỷ kia tiếp tục phản xâm lấn từ môi giới đến hiện thực. Con búp bê quỷ này có thể tiêu trừ môi giới, gián đoạn tập kích của lệ quỷ.
Có thể nói, tạm thời hắn đã được an toàn.
Lúc này búp bê quỷ đang giãy dụa kịch liệt cũng dần bình tĩnh lại, khôi phục vẻ tĩnh mịch như lúc trước.
Cuộc đối kháng giữa linh dị này đã kết thúc với phần thắng thuộc về búp bê quỷ.
Mặc dù hiện tại con búp bê quỷ không cử động, nhưng Dương Gian vẫn nhìn thấy ánh mắt của nó đang chuyển động một cách quỷ dị. Dường như nó đang quan sát mọi thứ xung quanh.
"Dù lật ngược con mắt của búp bê quỷ lại cũng không khiến nó ngừng tự hoạt động sao? Cho nên chủ nhân của căn phòng 301 lúc trước mới bỏ nó vào trong giỏ, rồi dùng vải để che lại, không cho nó nhìn loạn khắp nơi. Trước đó mình vì tò mò nên đã xốc tấm vải kia lên, gây ra sự chú ý cho con búp bê quỷ, vì thế nó mới hoạt động."
Lúc này, xem như hắn đã hiểu được một vài quy luật hoạt động của thứ này.
Đầu tiên, con búp bê quỷ này không thể bị nhìn thấy.
Sau khi nhìn thấy nó sẽ hoạt động, sinh ra hiện tượng linh dị và trốn đi.
Thứ hai, không thể mặt đối mặt với con búp bê quỷ này, nếu không sẽ bị nó để mắt đến và gặp phải tập kích đáng sự từ nó.
Cuối cùng, những con lệ quỷ bị búp bê quỷ để mắt đến sẽ dịch chuyển mục tiêu tập kích.
Tập trung toàn bộ lực lượng linh dị lên trên người con búp bê quỷ, đồng thời đối kháng với nó.
Điều này cũng giống như việc cưỡng chế kéo cừu hận vậy.
Vừa rồi Dương Gian đã dùng con búp bê quỷ này để chuyển dời tập kích của lệ quỷ, nên mới phá giải được chuyện linh dị khủng bố kia.
"Nếu biết tận dụng, thứ này có lẽ sẽ đối kháng được với một con lệ quỷ đáng sợ. Nhưng quy luật phát động việc này tương đối khó, cần khiến búp bê quỷ nhìn thấy lệ quỷ, đồng thời lệ quỷ cũng phải nhìn thấy búp bê quỷ… Tính hạn chế trong cách thức này vẫn còn, Dù sao có một vài con quỷ ngay cả đầu cũng không có, chứ chưa nói gì đến mắt. Cho nên những con quỷ này không thể thấy búp bê quỷ được."
Đồng thời hắn cũng phân tích ra một vài điểm thiếu sót của con búp bê quỷ này.
- Mọi chuyện đã kết thúc rồi sao?
Lúc này, ở phía xa, sau khi chứng kiến bóng dáng màu trắng của bà lão khủng bố kia biến mất, Lý Dương mới tới gần run rẩy hỏi.
- Đó chỉ là hình chiếu từ môi giới của một con lệ quỷ mà thôi. Lệ quỷ thực sự vẫn còn đang du đãng đâu đó trong tòa nhà kia.
Dương Gian thu hồi dòng suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn về phía tòa nhà.
Tòa nhà này hẳn là tòa nhà số chín, chứ không phải là số 7. Toàn nhà số 7 đang nằm ở phía bên kia.
Bởi vì bọn họ đã đưa sai địa chỉ.
Tuy nhiên như vậy mới hợp lý.
Bởi vì căn phòng 301 của tòa nhà số 9 quá đáng sợ. Với loại cấp độ chuyện linh dị này, dù có là nhân vật cấp đội trưởng cũng sẽ phải chết. Với năng lực của người đưa thư tầng ba, bọn họ căn bản không thể nào hoàn thành nhiệm vụ đưa thư này được. Mà bưu điện quỷ cũng không thể nào đưa ra nhiệm vụ hẳn phải chết cho người đưa thư.
- Chúng ta phải làm sao bây giờ?
Lý Dương cũng nhìn về phía tòa nhà này.
Dương Gian rơi vào trầm tư.
"Đã xử lý xong chuyện của quỷ ảnh cùng con quỷ do Lý Nhạc Bình khôi phục. Hiện tại chỉ còn lại con mãnh quỷ có khả năng xâm nhập vào thực tế này là chưa được xử lý, là con duy nhất, nhưng đồng thời nó cũng là thứ kinh khủng nhất. Tuy nhiên mình lại không có ý định đụng vào nó…Dù sao mình cũng không thể nào đi xử lý hết toàn bộ mọi chuyện được."
- Căn phòng 301 tạo ra chuyện linh dị mãnh quỷ khu phát sinh ở trong thành phố Đại Xuyên, nên cứ để cho tên Lý Nhạc Bình đi đau đầu được rồi. Nếu hắn ta có thể trở thành dị loại, hẳn hắn ta sẽ có năng lực đẻ đối kháng được với con lệ quỷ này.
Nếu con lệ quỷ này chỉ có thể xóa bỏ người sống khỏi hiện thực, thì sau khi trở thành lệ quỷ có được ý thức người sống, Lý Nhạc Bình chính là lựa chọn tốt nhất để đối đầu với con lệ quỷ này.
Bởi vì quỷ sẽ không bị xóa bỏ.
- Cho nên, hiện tại việc mà chúng ta cần làm chính là rút lui.
Lý Dương nghe vậy thì hơi giật mình một chút, sau đó thở phào một hơi:
- Rút lui? Như vậy cũng được.
- Đưa thư nữa, chúng ta nên làm gì với nó đây?
Chợt.
Một âm thanh chết lặng, cứng ngắc truyền đến từ phía dưới tòa nhà bên cạnh, chỉ thấy một cô gái mặc sườn xám màu đỏ, dáng người thướt tha đứng ở đó.
Cô ta chính là Liễu Thanh Thanh.
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, liếc mắt nhìn cô ta.
Chiếc sườn xám màu đỏ đậm có thể ngăn cách mắt quỷ thăm dò, khiến hắn không thể nào thấy rõ tình trạng hiện tại của Liễu Thanh Thanh là gì.
Khả năng là lệ quỷ.