Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1760 - Chương 1761: Sự Kết Thúc 2

Chương 1761: Sự Kết Thúc 2

Nhưng lại giống như người sống.

Tuy nhiên, hiện tại Dương Gian không muốn quan tâm đến cô ta. Bởi vì hai bên không có xung đột, vả lại, vừa nãy Liễu Thanh Thanh cũng đã nhặt đinh đóng quan tài và đưa cho hắn, giúp hắn một tay. Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn có một chút nghi ngờ, nhưng hắn không có lý do để ra tay.

- Tôi sẽ đi thu hồi lá thứ kia. Nếu thi thể của bà lão kia vẫn còn quanh quẩn ở trong tòa nhà thì thư hẳn ở trong căn phòng kia. Mặc dù việc này khá nguy hiểm, nhưng tôi vẫn có thể ứng đối được.

Mặt Liễu Thanh Thanh vẫn như cũ, không có biểu hiện gì, đồng thời cũng không hề nói chuyện thêm nữa.

Dương Gian khẽ nhíu mày hỏi.

- Tuy nhiên có một thứ ở trong phòng 301 đã bị mất, đó là một bức tượng gỗ không có khuôn mặt. Cô có từng nhìn thấy thứ này không?

Ngày hôm nay, phòng 301 chạy ra quá nhiều lệ quỷ.

Con nào con nấy đều hung hãn.

Sự đáng sợ của nó không hề thấp hơn Phúc Thọ Viên ở thành phố Đại Hải.

- Ý cậu là thứ này sao?

Liễu Thanh Thanh bất chợt sờ sờ lấy khuôn mặt của bản thân, sau đó nhẹ nhàng xé lớp da mặt ra.

Ở phía trên khuôn mặt mỹ lệ kia là một tấm mặt nạ da người. Khi bị lột ra, bên trong đó là một chiếc đầu người không có khuôn mặt. Hơn nữa, chiếc đầu này không phải của người sống, mà là đầu gỗ đúng nghĩa.

Thứ này chính là tượng gỗ đã biến mất ở trong phòng 301.

Hiện tại bức tượng gỗ kia đang ẩn giấu ở trong thân thể Liễu Thanh Thanh.

"Ừm?"

Con ngươi của Dương Gian khẽ co rụt lại, thiếu chút nữa là lại móc thanh sài đao ra chém.

Liễu Thanh Thanh bình thản gắn lớp da mặt xinh đẹp kia lên khuôn mặt.

- Không cần phải khẩn trương, tôi không sao cả.

Không sao?

Đùa gì vậy?

Bộ dạng này có giống với việc không sao không?

- Trong lần đưa thư trước đó, tôi gặp phải một chuyện linh dị đáng sợ. Lần đó thân thể tôi gặp phải tập kích của lệ quỷ, thân thể biến mất, chỉ còn lại một lớp da bên ngoài. Lúc đó tôi cứ nghĩ là bản thân sẽ chết, nhưng không hiểu sao lại có một cỗ lực lượng linh dị nào đó duy trì sinh mạng, khiến tôi biến thành trạng thái đặc biệt như này.

Giọng điệu Liễu Thanh Thanh có chút bình thản, giảng giải lại những nguy hiểm mà cô ta từng trải qua.

"Ngự quỷ nhân sao?"

Hai mắt Dương Gian hơi hí lại, khẽ dò xét một chút.

Không trách được ngay từ đầu hắn đã cảm thấy Liễu Thanh Thanh có chút gì đó không đúng. Với lại trọng lượng thân thể của cô ta cũng có vấn đề. Lần trước, khi bọn họ nhảy từ tầng hai xuống, cô ta rơi khá nhẹ nhàng.

Hiện tại xem như hắn đã hiểu rõ.

Căn bản cô ta không còn thân thể, mà chỉ là một lớp da bọc bên ngoài.

Hiện tại tượng gỗ kia vừa vặn có thể ghép hình vào bên trong người của cô ta.

Sườn xám và tượng gỗ dường như đã hình thành một loại cân bằng nào đó.

Khiến cô ta trở thành một vị ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ.

"Chỉ là ngự quỷ nhân đơn giản như vậy thôi sao?"

Sau đó Dương Gian lại có chút nghi ngờ.

- Tôi không cần biết cô là ai và cô muốn làm gì. Mục đích của tôi khá đơn giản, đó là xử lý sạch bưu điện quỷ. Mặc dù cô đã giúp tôi, nhưng tôi hi vọng cô không nên quấy nhiễu hành động của tôi, nếu không tôi sẽ chẳng quan tâm đến chút ân tình vừa nãy đâu.

Liễu Thanh Thanh cũng không đáp lại, chỉ yên lặng nhìn hắn.

- Được rồi, tôi đi lấy thư.

Dương Gian cũng không nhiều lời nữa, hắn cúi đầu quan sát chiếc đinh đóng quan tài đang găm trên mặt đất.

Thứ này đang áp chế quỷ ảnh.

Nếu gỡ đinh đóng quan tài ra một lần nữa, quỷ ảnh sẽ tiếp tục khống chế thân thể của hắn, khiến hắn rơi vào trạng thái bị mất khống chế.

Cho nên hành động của hắn không được tiện cho lắm.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến quá nhiều.

Có sự tồn tại của nguyền rủa hộp âm nhạc, hắn có thể sử dụng quỷ vực của mắt quỷ tùy tiện mà không cần phải lo lắng gì.

Thu hồi ánh mắt khỏi quỷ ảnh đang bị cố định trên mặt đất.

Dương Gian khẽ quay người nhìn về phía tòa nhà.

Ở bên trong quỷ vực, tòa nhà này đang bị lực lượng linh dị bao phủ, không hề nhận ảnh hưởng.

Nhưng ngay sau đó.

Mắt quỷ của Dương Gian điệp gia, lần nữa mở ra quỷ vực tầng sáu.

Ánh sáng màu đỏ lập tức bao phủ toàn bộ tòa nhà, mọi thứ đều bị ngưng đọng.

Tuy nhiên tòa nhà chung cư kia cũng không có gì thay đổi cả, thứ thay đổi ở đây chính là toàn bộ lực lượng linh dị ở trong tòa nhà đều bị ngưng đọng một quãng thời gian.

Hắn không cần phải tiếp xúc với lệ quỷ, không cần phải đi mạo hiểm. Phương pháp ổn thỏa nhất chính là tạm ngưng mọi thứ, không cho lệ quỷ hành động. Hắn chỉ cần tranh thủ thời gian mấy giây đồng hồ.

Chỉ cần mấy giây thôi là đã đủ.

Sau một giây.

Thân thể Dương Gian biến mất.

Nhưng chưa đầy mười giây sau, thân thể hắn lại hiện ra tại vị trí vừa rồi.

Lần này trong tay hắn có thêm một bức thư màu vàng.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Đã lấy lại được bức thư.

- Căn phòng 301 của tòa nhà số 7 không có bất cứ sự dị thường nào, đó chỉ là một căn phòng trống. Tôi đã dùng quỷ vực kiểm tra qua một lần, không tồn tại dấu vết của linh dị. Nếu không quỷ vực của tôi đã bị quấy nhiễu rồi.

Sau đó hắn đột nhiên xuất hiện ở phía dưới tòa nhà số 7.

Dương Tiểu Hoa đang đứng ở chỗ này, cô ta tỏ ra kinh sợ nhìn về phía Dương Gian, không dám nói câu nào.

- Tôi đoán bức thư này căn bản không có người nào nhận hết. Mục đích quan trọng của bưu điện quỷ cũng không phải yêu cầu chúng ta đưa thư đến phòng 301 của tòa nhà số 7, mà là cánh báo cho chúng ta về chuyện linh dị mãnh quỷ khu. Mục đích của bưu điện quỷ chính là đưa chúng ta đến đây, đồng thời bức thư này có tồn tại một sự mập mờ nhất định. Nhưng nó lại phù hợp với một loại mục đích nào đó của bưu điện quỷ.

- Có lẽ mục đích của bưu điện quỷ là muốn nhắc nhở chúng ta về sự dị thường của tiểu khu Minh Nguyệt, nhưng cũng có thể là nhờ vào chúng ta để phá vỡ một loại cân bằng nào đó, giải phóng lệ quỷ trong phòng 301, tòa nhà số 9.

Kế đó bức thư ở trong tay Dương Gian lập tức biến mất, không thấy đâu nữa.

Sau một giây.

Bức thư này xuất hiện ở trong một căn phòng tối om, vắng vẻ trên tầng ba.

Bình Luận (0)
Comment