Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1767 - Chương 1768: Vũ Khí Của Dương Gian 2

Chương 1768: Vũ Khí Của Dương Gian 2

Còn Phùng Toàn và Lý Dương không có mặt. Lý Dương thì hẳn là đang về nhà nghỉ ngơi, dù sao hắn ta cũng mới đi công tác về. Còn Phùng Toàn thì đi điều tra về nguyền rủa của đồng hồ quả lắc lần trước. Còn Hùng Văn Văn, khả năng cao là nó đang phải làm bài tập ở nhà.

- Dương Gian, anh đến đó à? Trước đó tôi cũng đã nhận được tin tức từ Lý Dương.

Đồng Thiến khẽ gật đầu, cũng không hề cảm thấy kỳ quái đối với sự xuất hiện đột ngột của Dương Gian.

- Hiện tại anh cảm thấy thế nào, nghe nói thân thể anh xảy ra vấn đề rồi?

Nói xong, cô khẽ quan sát Dương Gian một cái từ trên xuống dưới.

Đúng là không thích hợp.

Đồng Thiến nhíu nhíu mày:

- Nó còn nghiêm trọng hơn cả tưởng tượng của tôi.

- Tôi đã có phương pháp rồi, tự tôi sẽ xử lý nó.

Vừa nói, Dương Gian vừa đi về phía Hoàng Tử Nhã.

- Cho tôi mượn quỷ lừa gạt dùng một lát.

- Thân thể anh tổn thương quá nghiêm trọng, giống như bị người ta tách rời vậy. Là ai đã khiến cậu bị thương nghiêm trọng như này thế?

Hoàng Tử Nhã vẫn hoàn hảo như trước, duy trì bộ dạng cực kỳ xinh đẹp. Nhưng viên đá pha lê ở trước ngực của cô đã biến thành màu đen hơn phân nửa.

Phần bị biến thành màu đen kia mơ hồ lộ ra một dáng người khá quỷ dị.

- Tự tôi làm thôi.

Nói xong, Dương Gian cầm lấy sợi dây chuyền kia.

Lực lượng linh dị của quỷ lừa gạt có thể can thiệp vào thực tế.

Thân thể Dương Gian nhanh chóng khôi phục lại, mùi hư thối trên người lập tức biến mất. Những vết thương đã tiêu tán, giống như một người chết đột nhiên biến thành một người sống bình thường vậy.

Nhưng phần màu đen bên trong viên pha lê cũng lớn hơn trước.

Bộ dạng lệ quỷ cũng hiện ra rõ ràng hơn.

Hoàng Tử Nhã nói.

- Nếu dùng thêm mấy lần nữa, con quỷ kia sẽ chạy ra ngoài.

- Không đâu, có tôi ở đây, nó chạy không nổi.

Mắt quỷ Dương Gian nhìn chằm chằm vào viên pha lê.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên.

Sợi dây chuyền bằng pha lê ở trong tay hắn giống như bị tịnh hóa, màu đen biến mất, thành một dấu chấm nhỏ không đáng chú ý.

- Trả lại cho cô.

Sau khi dùng xong, Dương Gian lại trả sợi dây chuyền kia cho Hoàng Tử Nhã.

Hoàng Tử Nhã thấy vậy thì tỏ ra đắc ý, thu hồi lại rồi đeo vào cổ.

- Đúng là khó tin. Thế này chẳng phải chúng ta có thể sử dụng lực lượng của quỷ lừa gạt vô hạn hay sao?

Dương Gian nhắc nhở một câu.

- Cô nghĩ nhiều rồi. Nếu cô dùng lực lượng của quỷ lừa gạt nhiều thì sớm muộn gì ý thức của cô cũng sẽ bị nó xâm lấn, bị thay đổi.

- Đúng rồi, nói đến ý thức của người sống. Cô có biết người nào từng nghiên cứu về phương diện này không?

Hắn cũng chỉ thử hỏi thăm một chút mà thôi.

Đồng Thiến nói:

- Bọn tôi cũng không phải nhân viên nghiên cứu, nên không có quá nhiều đề nghị về phương diện này. Tuy nhiên, mấy ngày trước, có một vị tên là bác sĩ Trần có đến công ty. Ông ta cùng với mấy vị trợ lý đến đây để xin gia nhập, bảo là từng gặp mặt với cậu trong trung tâm nghiên cứu khoa học kỹ thuật Bình An. Đồng thời cũng tương đối hiểu biết đối với chuyện linh dị, hi vọng có thể gia nhập vào công ty.

"Căn cứ nghiên cứu khoa học kỹ thuật Bình An?"

Ánh mắt Dương Gian co lại.

Nghe qua thì thấy nó chỉ là một trung tâm nghiên cứu bình thường, nhưng thực tế đó là nơi nghiên cứu về lệ quỷ.

Vị bác sĩ họ Trần kia hẳn là người hắn gặp khi đi xử lý nguyền rủa của hộp âm nhạc lần thứ nhất.

Dương Gian lập tức hỏi.

- Hiện tại ông ta đang ở đâu? Tôi muốn gặp ông ta một lát.

- Bởi vì ông ta bảo là quen biết với anh, nên tôi không dám qua loa, vì thế đã sắp xếp chỗ ở cho ông ta ở trong tòa ký túc xá của công ty.

Đồng Thiến đứng trước cửa sổ, chỉ tay vào một tòa nhà cao ốc cách đó không xa.

Tòa cao ốc này cũng đã bị công ty mua lại, dùng làm ký túc xá cho công viên.

Dương Gian nói.

- Tôi qua đó tìm ông ta. Mặt khác, cô nhớ bảo với Giang Diễm hay Trương Lệ Cầm gì đó cũng được. Bảo với họ là đặt giúp tôi một lô hàng thép đặc biệt. Mỗi loại thép cứ lấy một chút, không cần nhiều, mỗi loại một tấn là đủ.

Hiện tại hắn đang tài đại khí thô, nên không quan tâm nhiều đến chút tiền đó.

Đồng Thiến nói:

- Được rồi, chờ khi nào thư ký của anh đi làm, tôi sẽ thông báo lại cho.

Dương Gian gật đầu, lập tức sử dụng quỷ vực rời đi.

Hoàng Tử Nhã vội vàng hỏi.

- Ê, đội trưởng, tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh ăn cơm, có được không?

Nhưng dường như Dương Gian đã rời đi nên không nghe thấy.

Đồng Thiến khẽ liếc Hoàng Tử Nhã rồi nói:

- Tôi nghĩ cô nên từ bỏ đi, anh ta không thể nào có hứng thú đối với một vị ngự quỷ nhân. Mặc dù bề ngoài của cô rất xinh đẹp, nhưng bên trong lại là sự quỷ dị và khủng bố.

- Thử chút thôi mà, không được thì thôi, dù sao cũng không lỗ, hì hì.

Hoàng Tử Nhã cười, nhưng sau đó lại tỏ ra hơi lo lắng hỏi:

- Hình như tình trạng lần này của đội trưởng thật sự rất nghiêm trọng. Anh ấy đã gặp chuyện gì ở thành phố Đại Xuyên vậy? Cô đi qua đó hẳn là sẽ biết chứ.

Đồng Thiến nói:

- Tôi không biết nhiều, nhưng tôi thấy hiện tại quỷ ảnh của anh ta đã có đầu.

Hoàng Tử Nhã khẽ giật mình, sau đó nói với giọng điệu nghi hoặc:

- Chẳng lẽ đội trưởng đã khống chế con lệ quỷ thứ tư?

Đồng Thiến nói:

- Không, hẳn là hoàn thiện ghép hình cho một con quỷ. Nhưng chắc chắn cân bằng trong người đã bị phá vỡ. Đó là điều hiển nhiên. Hiện tại chỉ chờ xem anh ta xử lý như thế nào. Tuy nhiên có vẻ như anh ta đã nghĩ ra cách, chúng ta chỉ cần chờ kết quả là được.

Bình Luận (0)
Comment