Hiện tại bọn chúng đã không thể nào bị giết chết được nữa.
Lúc này Liêu Phàm cảm thấy có gì đó không đúng, hắn ta hô to một tiếng.
- Bùi Đông.
Bời vì kể từ sau khi hắn ta sờ đầu giết chết Trương Hàn xong đã không còn động tĩnh gì nữa. Mặc dù chỉ đứng yên mười mấy giây đồng hồ, nhưng ở trong hoàn cảnh đặc thù và phức tạp như hiện tại. Đứng yên mười mấy giây có nghĩa là gì không khó để đoán được.
Người đàn ông tên Bùi Đông vẫn còn đứng yên bên cạnh thi thể Trương Hàn. Lúc này miệng hắn ta khẽ mỉm cười, mắt trợn tròn, không hề nhúc nhích.
- Bịch!
Thân thể Bùi Đông chợt mất đi cân bằng, ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên trời.
Mặt của hắn ta vẫn duy trì vẻ tươi cười.
Nhưng đã không còn dấu hiệu của sinh mạng nữa.
Hắn ta đã chết.
Sau khi xử lý Trương Hàn, bởi vì khoảng cách quá gần nên bị đợt hồi âm thứ ba của tiếng cười ảnh hưởng đến. Nhưng vì không thể chống đỡ nên bị giết chết.
Không có đau đớn, không hề giãy dụa, mà chết một cách cực kỳ nhẹ nhàng.
- Hắn ta chết rồi, bị Đồng Thiến giết chết.
Con ngươi của Hứa Phong cũng co lại.
Sau khi tiếng cười đợt thứ ba xuất hiện, hắn ta cũng bắt đầu cảm nhận được sự dị thường. Mọi thứ đã nằm ngoài tầm khống chế. Dù hắn ta đã sử dụng lực lượng lệ quỷ để cho quỷ ôm lấy bản thân, nhằm ngăn chặn ảnh hưởng, nhưng hiệu quả không hề lớn.
Tiếng cười kia có thể xâm nhập sâu vào trong đầu của mọi người, bất cứ chỗ nào cũng có.
Tuy nhiên việc hắn ta dùng lệ quỷ để che đi lỗ tại của bản thân cũng phát huy được tác dụng. Cường độ của tiếng cười đã nhỏ hơn không ít. Nhờ đó hắn ta có cơ hội để thở dốc.
- Chết tiệt. Mau lên xe, chờ đợt hồi âm thứ tư xuất hiện, chúng ta sẽ không thể nào ngăn chặn nổi.
Lúc này, Liêu Phàm đã cảm thấy cực kỳ cấp bách.
Tiếng cười đợt thứ ba đã có thể xử lý Bùi Đông, nếu còn tăng thêm một đợt nữa, ngay cả bọn họ cũng sẽ phải xong đời. Mặc dù hắn ta tự tin bản thân mạnh hơn so với Bùi Đông, nhưng cũng không dám cược tính mạng vào điều đó.
Hứa Phong không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy.
Liêu Phàm cũng nhanh chóng leo lên chiếc xe taxi quỷ.
Sau khi leo lên xe.
Liêu Phàm nhanh chóng đóng cửa và kéo kính lên.
Chiếc xe taxi quỷ này là một món đồ linh dị, cấp độ khủng bố dường như cũng rất cao. Cho nên ngay khi vừa lên xe, tiếng cười xung quanh đã giảm xuống một mức độ cực kỳ thấp, tương đối mơ hồ, lúc có lúc không. Và tiếng cười đó đã không thể nào tạo thành sát thương trí mạng đối với bọn chúng nữa.
Hứa Phong lập tức nói.
- Không còn lựa chọn nữa, đâm chết cô ta đi. Nếu còn trì hoàn thêm thời gian, chúng ta sẽ không thể nào là đối thủ của Đồng Thiến được.
- Tôi biết rồi.
Liêu Phàm định khởi động lại chiếc xe taxi quỷ. Hắn ta liên tục khởi động xe, nhưng nó lại không hề có bất cứ phản ứng nào, không thể khởi động. Ngược lại, chiếc xe liên tục chấn động, phát ra một vài âm thanh kỳ quái.
Đèn tìn hiệu bên trong xe liên tục lấp lóe, từ chỗ quạt gió truyền đến mùi thi thối nồng đậm và từng tiếng va đập ngột ngạy ở phía sau cốp xe.
Từng chút từng chút một.
Khiến cho thân xe phải lay động kịch liệt.
- Đừng có xảy ra chuyện vào lúc này chứ.
Liêu Phàm đang chuyên tâm khởi động xe taxi quỷ, không thèm quan tâm đến sự dị thường của nó.
Đây là phong hiểm mà hắn ta phải gánh chịu, không có cách nào khác.
Ai bảo vừa rồi bọn họ vì muốn đâm chết Phùng Toàn cho nên xe mới dừng lại và tắt máy.
Đồng Thiến cũng thấy hai người bọn chúng muốn bỏ chạy nên lập tức đuổi theo.
- Đừng có hòng đi.
Cô đã cảm nhận được cỗ lực lượng linh dị áp chế hành động đã biến mất. Hẳn là tên Hứa Phong kia không còn tập kích cô nữa. Hiện tại bọn chúng đã leo lên xe taxi, khả năng cao là đang muốn bỏ chạy.
Đồng Thiến lập tức đuổi theo.
Trên tấm cửa kính xe cũ kỹ, một khuôn mặt cười quỷ dị đột nhiên dán sát.
Tiếng cười quanh quẩn.
Lúc này nó đã truyền được vào trong xe.
Khoảng cách quá gần.
Nên ảnh hưởng từ tiếng cười của mặt quỷ càng lớn.
Sắc mặt Hứa Phong cực kỳ khó coi, hắn ta nhìn chằm chằm vào Đồng Thiến ở ngoài cửa sổ xe.
Cửa sổ xe liên tục chấn động, Đồng Thiến định mở cửa xe, nhưng không thể nào mở được. Dường như trong chiếc xe có một cỗ lực lượng linh dị đặc biệt nào đó ảnh hưởng, khiến chiếc xe hoàn toàn bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
- Đừng khẩn trương, cô ta không mở được cửa xe đâu. Đồng thời tiếng cười đợt thứ tư cũng chưa chắc có thể giết chết chúng ta.
Lúc này, mặc dù Liêu Phàm đang khá lo lắng, nhưng vẫn rất tỉnh táo, vì hắn ta biết bản thân còn có thời gian.
Tiếp tục khởi động xe.
Rừm!
Thân xe lập tức chấn động, mùi thi thối tỏa ra càng nồng đậm.