Giống như ở trong xe đang có một cỗ thi thể và cỗ thi thể này đang ngăn cản, không cho xe khởi động.
Cùng lúc đó.
Đợt hồi âm thứ tư của tiếng cười đã xuất hiện.
Hồi âm đã đến.
Một lần nữa sự khủng bố của lực lượng linh dị lại tăng cường. Vốn dĩ chiếc xe taxi quỷ có thể ngăn cách tiếng cười, nhưng hiện tại nó đã có thể lan truyền vào trong.
Khóe miệng trên khuôn mặt như thây khô của Hứa Phong khẽ run rẩy. Hắn ta đang cười.
Nhưng bị hắn ta kiềm chế lại được.
Bản thân hắn ta đang bị lệ quỷ ôm chặt, cả người không thể động đậy. Hai lỗ tai bị che gắt gao.
Sắc mặt Hứa Phong cực kỳ thống khổ, lỗ tai lõm vào trong. Mơ hồ có thể nhìn thấy được hình dạng của một bàn tay đang bịp ở chỗ lỗ tại, dường như muốn nghiền nát xương sọ vậy.
Mặc dù thống khổ, nhưng điều này lại có thể khiến cho tiếng cười suy yếu, không thể giết chết hắn ta.
- Đúng là đã coi thường Đồng Thiến rồi.
Trong lòng Hứa Phong hận không thể giết chết Đồng Thiến.
Nếu không nhờ có chiếc xe taxi quỷ thì ba người bọn chắc chắn phải chết ở chỗ này rồi.
Hiện tại Liêu Phàm vẫn như trước đang khởi động xe.
Mặc dù vận khí của hắn ta không được tốt, nhưng cũng không tính là quá kém. Sau nhiều lần thử khởi động, cuối cùng chiếc xe taxi quỷ này đã nổ máy.
Xe vừa khởi động, Liêu Phàm lập tức nhấn còi.
- Bíp!
Tiếng còi xe xuất hiện, che đi tiếng cười đang quanh quẩn ở xung quanh trong quãng thời gian ngắn ngủi.
Nhân lấy cơ hội này, Liêu Phàm lập tức đạp ga, khiến chiếc xe vọt thẳng ra ngoài.
Ngay sau đó.
Xe taxi quỷ biến mất ở trước mặt của Đồng Thiến.
"Không, chiếc xe kia cũng không biến mất, mà là tiến vào trong quỷ vực."
Tiếng cười của Đồng Thiến vẫn còn quanh quẩn. Đồng thời trong lòng cô vẫn còn cảm nhận được sự tồn tại của chiếc xe kia, cho nên không dừng tập kích. Bởi vì cô nhất định phải giết chết hai người kia.
Cùng lúc đó.
Đợt hồi âm thứ năm của tiếng cười bắt đầu xuất hiện.
Tại đợt này, ngay cả quỷ vực tầng năm của Dương Gian nó cũng có thể xâm lấn và giết người. Nếu Liêu Phàm và Hứa Phong gặp phải nó, bọn chúng chắc chắn sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng chỉ sau một giây.
Một tiếng xe cực lớn xuất hiện ở phía sau lưng Đồng Thiến.
- Rầm!
Một tiếng va đập cực lớn truyền đến.
Đồng Thiến không kịp phản ứng, trực tiếp bị xe taxi quỷ đụng bay, ngã vật ra đường, sau đó văng xuống đồng cỏ, lăn lộn mấy vòng mới dừng lại.
Tiếng cười của mặt quỷ cũng theo đó dừng lại.
- Người này mạnh như vậy? Tình báo mà người trong giới linh dị cho ra cũng không phải như này. Vốn cho rằng có thể giết chết một cách nhẹ nhõm. Không ngờ chúng ta thiếu chút nữa chết ở trong tay của Đồng Thiến.
Sắc mặt Liêu Phàm âm trầm đến đang sợ. Sau khi đụng bay Đồng Thiến, hắn ta cũng không dừng xe lại, mà điều khiển nó lao thẳng về phía thành phố Đại Xương.
Một phần là vì hắn ta sợ hãi quá nên bỏ chạy. Phần còn lại hắn ta cũng muốn đến thành phố Đại Xương để đền bù tổn thất.
Sắc mặt thống khổ của Hứa Phong hơi hòa hoãn một chút. Hắn ta lập tức đưa ra đề nghị.
- Hẳn Đồng Thiến vẫn còn chưa chết. Chúng ta có thể xuống xe và giết chết cô ta.
Lúc này Liêu Phàm dường như đã bị dọa cho sợ.
- Giết cô ta? Không, không cần phải lãng phí thời gian. Với lại, nếu cô ta mà cười thêm mấy lần thì không một ai có thể chống đỡ được. Vừa nãy vô cùng nguy hiểm, nếu chậm một hai giây gì đó thôi là chúng ta thực sự xong đời. Cậu không thấy tiếng cười kia có thể xâm nhập được vào bên trong xe hay sao.
Sau khi đụng bay Đồng Thiến, hắn ta không còn tâm tư đi quản việc sống chết của cô nữa.
Dù sao mục đích của hắn ta cũng là chạy qua thành phố Đại Xương vơ vét một lần rồi nhanh chóng rút lui.
Còn Đồng Thiến, cứ để cho mấy con lệ quỷ vừa khôi phục xử lý đi.
- Nếu không giết Đồng Thiến, sau này cô ta sẽ là một mối tai họa ngầm. Hiện tại chúng ta đã giết chết hai người đồng đội của Dương Gian, đã trở thành kẻ địch không chết không thôi. Cậu lưu cô ta lại, chẳng khác gì chừa đường sống cho một kẻ thù không đội trời chung.
Ở trên chiếc xe taxi cũ kỹ, bốc mùi, khuôn mặt gầy guộc của Hứa Phong khẽ nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào Liêu Phàm, hi vọng có thể nhận được một câu trả lời chắc chắn.
Ánh mắt Liêu Phàm có chút bạo ngược.
- Giết chết Đồng Thiến? Cậu nghĩ đẹp quá. Giết thế nào được chứ? Vừa rồi có thể đụng bay cô ta là đã miễn cưỡng lắm rồi. Tôi biết khả năng cao cô ta sẽ không chết. Nhưng nếu chúng ta muốn tiếp tục động thủ, cô ta hoàn toàn có thể tập kích chúng ta. Chẳng lẽ cậu không biết xung quanh đang chết bao nhiêu người sao? Đến khi đó lệ quỷ xung quanh khôi phục lại, đó sẽ là một phiền phực cực lớn.
- Hiện tại rút lui mới là lựa chọn chính xác. Đồng Thiến đã bị tôi đâm xe, dù không chết đi nữa cũng phải nằm la liệt ở chỗ đó một đoạn thời gian. Không có quỷ vực, cô ta không thể nào chạy vè thành phố Đại Xương ngay. Chúng ta hoàn toàn có đầy đủ thời gian để đi xử lý Dương Gian.