Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1787 - Chương 1788: Ăn Nói Lung Tung 2

Chương 1788: Ăn Nói Lung Tung 2

- Chúng ta cứ trốn ở đây, đám người kia chắc không tìm thấy đâu.

Trần Thục Mỹ an ủi, cô ta không muốn Hùng Văn Văn đi ra ngoài liều mạng vì nó quá nguy hiểm.

- Nếu lúc này mà có Dương Gian thì tốt.

Sau đó trong lòng cô ta có chút khao khát về sự xuất hiện của Dương Gian và xử lý tình huống hiện tại.

Ánh mắt Lý Dương khẽ động.

Thực tế, trong cuộc trò chuyện vừa rồi, Đồng Thiến cũng đã tiết lộ ra vị trí hiện tại của Dương Gian.

Lúc này Dương Gian đang ở trong phòng an toàn số 1 để xử lý vấn đề lệ quỷ khôi phục.

Nhưng vừa rồi hắn ta đã gọi cho Dương Gian mấy cuộc, nhưng không có ai bắt máy.

Điều này có nghĩa là gì thì hắn ta đã hiểu rõ.

Lý Dương nhỏ giọng nói.

- Thực tế lần này cũng không phải chúng ta không có bất cứ cơ hội thắng nào. Đừng quên, hiện tại chúng ta đang có một con quỷ đồng.

- Quỷ đồng đang ở bên cạnh Vương San San, bạn học lúc trước của đội trưởng. Nếu có thể phối hợp hoàn hảo, ba người chúng ta cộng thêm quỷ đồng, tiên hạ thủ vi cường, xử lý trước một trong hai người thì tình thế có thể sẽ được nghịch chuyển. Vừa rồi Đồng Thiến cũng đã tiết lộ qua về tin tức tình báo của hai người kia cho tôi biết. Hứa Phong từng là người phụ trách của thành phố Tiểu Xuân, danh hiệu quỷ ôm người. Còn con quỷ mà tên Liêu Phàm kia sử dụng là quỷ gọi người, chỉ cần nó hô lên tên người nào mà người đó quay đầu lại thì sẽ phải chết. Ngoại trừ hai cái đó ra, bọn chúng còn có một chiếc xe taxi cũ kỹ.

- Thứ này hẳn là một món đồ linh dị, chỉ cần chúng ta cần thận, không bị nó đụng vào thì vẫn còn có cơ hội.

- Nếu đã có cơ hội thắng, vậy chúng ta hãy ra ngoài báo thù cho Phùng Toàn và Trương Hàn thôi. Không nên vì việc đội trưởng không có mặt mà mấy người chúng ta không làm được bất cứ chuyện gì như này.

Hoàng Tử Nhã đứng dậy, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô lộ ra vẻ quả quyết.

Hùng Văn Văn cũng khí thế ngất trời.

- Tôi đồng ý cả hai tay hai chân. Dám khẽ dễ Hùng phụ, chúng ta hãy đến cho bọn chúng có đến mà không có về.

Lý Dương thấy vậy cũng nói:

- Nếu đã như vậy chúng ta liền ngăn chặn bọn chúng từ bên ngoài tiểu khu Quan Giang. Những người còn lại cứ trốn ở trong phòng an toàn, chờ cho mọi chuyện xong xuôi rồi hẵng ra.

Ba người khá đồng điệu với nhau, lại cùng chung mối thù, nên quyết định báo thù cho mấy người kia.

Lúc này, dù Trần Thục Mỹ có quan tâm Hùng Văn Văn cỡ nào đi nữa cũng không thể nào can ngăn nó, bởi vì kẻ địch đã đánh đến tận cửa.

Nếu không xử lý tất cả mọi người sẽ gặp phải nguy hiểm.

Ở trên xe taxi quỷ.

Liêu Phàm vừa lái xe vừa quay đầu nhìn tấm gương quỷ đang đặt ở phía sau.

- Thứ này là một chiếc gương, đồng thời có dấu vết bị người khác sữa chữa lại. Nó hẳn là một món đồ linh dị từ rất lâu rồi. Lúc nhìn thấy, nó đang bị một tấm vải đen che lại, không biết nó có thể làm được điều gì.

Trong lòng hắn ta không khỏi sinh ra một chút tò mò với công dụng của thứ này.

Bởi vì kể từ khi mang ra khỏi tòa cao ốc Thượng Thông, thứ này vẫn luôn yên tĩnh, không lộ ra bất cứ dấu vết cổ quái nào.

Hứa Phong ngồi ở bên cạnh, thình lình nói:

- Muốn tìm tòi ra cách sử dụng của vật phẩm linh dị thì phải gánh chịu nguy hiểm cực lớn. Cho nên, dù cậu có tò mò về thứ này đi nữa, cũng không nên tò mò vào lúc này. Nhưng số lượng đồ vật linh dị của Dương Gian không phải chỉ có mỗi thứ này. Những thứ còn lại hẳn được hắn cất trong tiểu khu Quan Giang.

Liêu Phàm thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói:

- Hứa Phong, theo suy đoán của tôi, bên trong tiểu khu Quan Giang chắc chắn sẽ có phòng an toàn. Nếu tôi mà là Dương Gian, tôi nhất định sẽ đặt toàn bộ đồ vật linh dị vào trong đó. Như vậy vừa khá bí mật mà cũng rất an toàn.

- Cho nên chỉ cần tìm được phòng an toàn, chẳng khác gì chúng ta tìm ra tài sản của Dương Gian, nói không chừng trong đó còn có đinh đóng quan tài.

Hứa Phong nói:

- Không chừng mấy người đồng đội còn sót lại của Dương Gian cũng ở trong tiểu khu Quan Giang kia. Đừng có khinh thường. Trước đó chúng ta đã chết mất một Bùi Đông, nếu lần này chúng ta còn chết thêm một người nữa, như vậy hành động của chúng ta chắc chắn sẽ bị thất bại.

Liêu Phàm nói:

- Mấy người còn lại kia không quá đáng ngại. Bọn họ đều là người mới, không có tiếng tăm gì. Uy hiếp lớn nhất đối với chúng ta chỉ có mình Phùng Toàn, hắn ta là người phụ trách lâu năm, cho nên sau khi giết chết hắn ta, mọi việc trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Còn Đồng Thiến, quả thực là ngoài ý muốn, vốn dĩ cho rằng có thể xử lý cô nhẹ nhàng, không ngờ tiếng cười của quỷ kia còn có thể sản sinh hồi âm.

Bình Luận (0)
Comment