- Không phải chứ, vừa rồi vì sao sương mù lại biến mất nhanh như vậy chứ? Có cảm giác như chỉ mới mấy giây trôi qua, mọi thứ đã trở nên trống trơn vậy,
- Ở phía trước đã xảy ra chuyện gì rồi? Hình như vừa nãy tôi có nghe được tiếng súng.
Đám người thi nhau thò đầu ra ngoài quan sát xung quanh.
Cũng có người dừng xe lại, vượt qua lan can, đi dọc theo con đường nhỏ về phía trước. Có vẻ như bọn họ muốn tìm hiểu xem, rốt cục ở phía trước đã xảy ra chuyện gì rồi.
Một chiếc máy bay trực thăng?
Rất nhanh.
Có người liền phát hiện ra một chiếc máy bay trực thăng đang nằm chắn ngang đường cao tốc. Chỉ là lúc này, ở trên máy bay trực thăng không hề có một ai. Không biết người điều khiển trực thăng đã chạy đi đâu rồi. Cùng lúc đó, ở gần chỗ trực thăng còn có dấu vết xảy ra tai nạn xe cộ.
"Mình chỉ cần điều khiển xe chạy lách qua lỗ hổng kia là được."
Từ Phương là một người tài xế lái xe chở hàng loại nhỏ. Lúc này hắn ta đang bận phải chở hàng đông lạnh qua thành phố Đại Xương.
Vì thế hắn ta không muốn bị chậm trễ quá lâu.
Sợ đồ ăn bị hư hao hết, hắn ta sẽ không đền nổi.
Vì thế, sau khi xuống xe quan sát tình hình, phát hiện ra đường phía trước cũng khá thông thoáng, nên hắn ta nảy sinh ý định chạy lách qua lỗ hổng để tiếp tục đi giao hàng.
Khi chuẩn bị quay trở về xe, hắn ta đột nhiên phát hiện ra ở cách đó không xa có một người đang nhanh chóng tiến về phía này.
Người này khá cổ quái, bước đi phiêu hốt, lung la lung lay, cách thức di chuyển tương đối cứng ngắc. Quỷ dị hơn nữa chính là thân thể của người này đang nhuốm đầy máu tươi.
"Là tội phạm giết người?"
Từ Phương giật mình, theo bản năng định chuẩn bị quay đầu bỏ đi.
Nhưng chỉ ngay sau đó, hắn ta chứng kiến được một cảnh tượng khiến bản thân không thể không cảm thấy rùng mình.
Ngay khi người quỷ dị kia xoay người, sau lưng của kẻ này không có gì cả, không có thân thể, không có đầu, mà chỉ là một tấm da người mỏng tanh.
Không, không phải là một tấm, chỉ có nửa tấm thôi.
Đó là cái gì? Là quỷ sao?
Hắn ta lập tức sợ hãi, cả người trở nên cứng đờ, đứng yên tại chỗ. Thân thể không còn nghe theo sự sai khiến của hắn ta nữa. Đồng thời, hắn ta cũng quên luôn việc bản thân cần phải chạy trốn.
Sau đó.
Con lệ quỷ đang du đãng kia dường như đã phát hiện ra Từ Phương. Nó lập tức dùng một tốc độ cực kỳ quái dị chạy về phía bên này.
Tấm da người khẽ phất phơ, mơ hồ có thể nhìn thấy hình xăm ở phía trên nó.
Thứ này giống như vừa được xé rách từ trên thân thể của người sống vậy.
Từ Phương lập tức la hét vì sợ hãi, sau đó trực tiếp ngồi co quắp ở dưới đất, toàn thân đều đang run rẩy.
Nhưng hắn ta không chú ý đến là, ở sau lưng có một bóng người đột ngột xuất hiện.
Lệ quỷ đã bắt đầu tập kích.
Vốn Từ Phương cho rằng bản thân sẽ phải chết. Nhưng may là ngay sau đó, một bàn tay màu xanh đen đã túm lấy được thứ quỷ dị kia trước khi nó kịp giết chết hắn ta.
Dị thường lập tức biến mất.
Nửa tấm da người có hình xăm lập tức mềm nhũn, rủ xuống đất. Ở bên ngoài hình xăm còn hiện rõ một bàn tay khô gầy có bốn ngón tay, trông vừa kinh khủng vừa quỷ dị.
"Là quỷ của Trương Hàn."
Dương Gian dùng bàn tay quỷ áp chế, sau đó cuộn tròn tấm da người này lại, rồi nhét nó vào bên trong hộp đựng bằng vàng.
"Hiện tại chỉ còn thừa một con lệ quỷ."
Hắn quay người rời đi, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Đến lúc này, Từ Phương mới lấy lại được tinh thần sau khi đi dạo một vòng từ cõi chết. Hắn ta vội vàng quay đầu nhìn lại, nhưng chỉ chứng kiến được mỗi bóng lưng của dg. Nhưng nhờ vậy, bóng người màu đen, to cao ở phía sau lưng của Dương Gian càng trở nên bắt mắt hơn.
Nhưng chỉ thoáng qua.
Dương Gian biến mất.
Giống như thứ mà hắn ta vừa nhìn thấy chỉ là ảo giác, chứ không hề có ai xuất hiện cả.
Từ Phương tự lẩm bẩm.
- Chuyện này… Rốt cục là chuyện gì vừa xảy ra vậy…?
- Không có chuyện gì xảy ra đâu. Hiện tại nguy hiểm đã được giải trừ, nhưng cậu không được tiến về phía trước. Mà đến từ đâu thì hãy quay trở về đó. Yên tâm, tôi đã cho người thông báo cho nhân viên của trạm thu phí rồi.
Lúc này, Đồng Thiến đi đến, bắt đầu hướng dẫn cho những người này rời khỏi đường cao tốc.
- Đây là giấy chứng nhận của tôi, nếu có vấn đề gì thì cậu có thể liên hệ với tôi.
Từ Phương thấy giấy chứng nhận của Đồng Thiến, đồng thời còn thấy cô đeo súng nên không hề nghi ngờ gì. Hắn ta vội vàng quay trở về xe, chuẩn bị lái xe rời đi.
Ngay khi Dương Gian và Đồng Thiến đang xử lý hậu quả ở chỗ này.
Thì ở chỗ ngôi mộ đất kia, nó bắt đầu sụp đổ trong vô thanh vô tức.
Đất mộ rơi lả tả trên mặt đất.