Hoàng Tử Nhã đề nghị.
- Chúng ta cần liên lạc với tổng bộ để bọn họ phái người qua. Dù sao có một số việc, chúng ta vẫn cần đến người liên lạc.
Dương Gian nói:
- Vậy liên lạc với tổng bộ đi.
Lý Dương gật đầu, lập tức dùng điện thoại di động định vị vệ tinh để gọi cho liên lạc viên. Rất nhanh, bên phía tổng bộ đã có người tiếp nhận.
Lần này, người tiếp nhận chính là Trầm Lương.
Lý Dương nhanh chóng trao đổi với Trầm Lương về chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
Trầm Lương tỏ ra cực kỳ kinh ngạc, thậm chí có chút khó tin.
- Chuyện này là thật, Hứa Phong và Bùi Đông cùng với một vị ngự quỷ nhân khác đã thực sự tập kích thành phố Đại Xương của mấy người? Tình hình hiện tại của mọi người thế nào rồi? Có cần tổng bộ giúp đỡ gì không?
Hứa Phong từng là người phụ trách của thành phố Tiểu Xuân, còn Bùi Đông là nhóm người phụ trách đầu tiên của tổng bộ.
Cả hai từng là người của tổng bộ, nên có lưu trữ hồ sơ ở trong kho. Nên khi bên này vừa nói ra, bên phía Trầm Lương lập tức biết được.
Dương Gian lập tức chen ngang.
- Trầm Lương, không cần nói mấy câu vớ vẩn đó. Cậu thừa biết tôi có thể xử lý chuyện này mà.
- Hiện tại, tôi có hai chuyện muốn nói với cậu. Đầu tiên là Chương Hoa đã bị Hứa Phong xử lý, tôi cần tổng bộ sắp xếp một người liên lạc mới. Thứ hai, sau cuộc gọi này, đích thân tôi sẽ dẫn đội, đi đến thành phố Đại Đông một chuyến.
Trầm Lương khẽ giật mình, vội vàng hỏi.
- Dương Gian, cậu đến thành phố Đại Đông làm gì? Chỗ đó đã có một vị đội trưởng phụ trách rồi. Với lại nơi đó cũng không hề có chuyện linh dị xảy ra. Dưới tình huống bình thường, hai vị đội trưởng sẽ hạn chế gặp mặt nhau, tránh xảy ra xung đột trong quá trình gặp mặt.
- Bất kể là Hứa Phong, Bùi Đông hay vị ngự quỷ nhân dân gian tên Liêu Phàm kia, bọn họ đều đến từ thành phố Đại Đông, cùng đến từ một nhóm người, đều gặp phải nguyền rủa của đồng hồ quả lắc. Mà tôi lại biết chỗ kia. Cho nên hôm nay tôi định qua đó nhổ tận gốc tòa cổ trạch này lên.
Dương Gian nói thẳng ra mục đích của bản thân, không thèm che giấu.
Ở trong phòng liên lạc của tổng bộ, vẻ mặt lúc này của Trầm Lương biến hóa bất định. Hắn ta đương nhiên biết được mục đích khi đến thành phố Đại Đông của Dương Gian là gì.
Chắc chắn là hắn lại định đi đánh nhau đây mà.
Không.
Lần này là đi giết người.
Trầm Lương khẽ nói.
- Dương Gian, tình hình nơi đó có chút phức tạp…
Dương Gian đáp:
- Cứ thế đi. Còn nữa, tôi đã nhận được quỷ nến rồi. Nhưng vì sao đến giờ còn chưa thấy cây kéo quỷ đâu vậy?
Trầm Lương hạ giọng nói:
- Hiện tại Tào Dương đang bận xử lý chuyện linh dị, tạm thời không thể phân thân. Ngoài ra cậu ta cũng cần mượn dùng thứ kia một chút. Tuy nhiên, hiện tại quỷ môn đang trên đường vận chuyển đến chỗ của cậu. Nên mong cậu thư thả cho mấy ngày, chờ sau khi xử lý xong chuyện lần này, tổng bộ sẽ vận chuyển cây kéo quỷ đến cho cậu.
- Được rồi, mọi việc cứ thế đi.
Dương Gian cũng không nói nhiều nữa, hắn chuẩn bị cúp điện thoại.
Nhưng Trầm Lương lại vội vàng nói:
- Dương Gian, tình hình của thành phố Đại Đông đúng là có chút phức tạp. Nếu cậu khăng khăng muốn đến đó, vậy tổng bộ chỉ có một yêu cầu, đó là đừng làm lớn chuyện quá.
- Yên tâm đi, tôi tự biết giới hạn.
Dương Gian cúp điện thoại, sau đó đứng dậy.
- Tất cả trở về chuẩn bị một chút. Một giờ sau chúng ta xuất phát tiến về thành phố Đại Đông.
Phùng Toàn hỏi:
- Vì sao phải là một giờ sau mà không phải hiện tại?
- Nếu chúng ta hành động ngay vào lúc này, có lẽ sẽ đánh cho bọn chúng không kịp trở tay. Như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn hay sao? Hẳn lúc này bọn chúng cũng chưa biết được rằng đám người Hứa Phong đã chết đâu.
Dương Gian nhìn Phùng Toàn, trầm mặc một lúc, sau đó nói.
- Tôi muốn một mẻ hốt gọn bọn chúng, nên cần cho bọn chúng chút thời gian để chuẩn bị. Cậu giúp tôi lan truyền tin tức ở trong giới linh dị, bảo rằng tiểu đội chúng ta muốn đi đến thành phố Đại Đông để báo thù.
Phùng Toàn tỏ ra hơi sững sờ.
- Công khai?
Dương Gian lạnh nhạt nói.
- Đúng thế, công khai.
Phùng Toàn có chút chần chờ.
- Như vậy có phải hơi lỗ mãng quá không. Nếu lỡ đối phương phản công lại thì làm thế nào?
Dương Gian đáp:
- Không có thực lực thì lấy gì phản công. Còn nếu có thực lực thì không cần nhận được tin tức bọn chúng cũng có thẻ phản không. Cho nên kết quả cũng chảng khác gì nhau hết.
Phùng Toàn nói.
- Được rồi, nếu cậu đã quyết định như vậy thì chúng ta cứ làm như thế đi.
"Hiện tại trong tay mình còn dư lại một con búp bê thế mạng, ba cây quỷ nến, cùng ba món quỷ sứ. Chuyến đi này cần mang theo toàn bộ chúng. Mặc dù lần này đánh nhau công khai, nhưng không thể không chuẩn bị chút gì đó được."