Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1827 - Chương 1828: Thanh Niên

Chương 1828: Thanh Niên

Dương Gian lạnh giọng đáp, đòng thời đang chờ đợi kết quả dự báo tương lai từ Hùng Văn Văn.

Hắn muốn xử lý sạch đám người này mà không chịu tổn thất.

- Dương Gian, đừng có quá đáng. Thời điểm tao trở thành ngự quỷ nhân thì mày còn đang cắm cúi làm bài tập về nhà ở trong trường đấy. Ngay cả đời thứ ba của Vương gia là Vương Sát Linh cũng không dám nói chuyện với bọn tao như vậy, chỉ bằng mày mà dám sao? Đừng nói hôm nay chỉ có một người đội trưởng như mày, cho dù đến ba bốn người đội trưởng bọn tao cũng giết được. Nể mặt mày, nên hôm nay tao mới khuyên một hai câu. Còn không nể mặt, ngay cả thành phố Đại Xương của mày bọn tao cũng diệt.

Nói chuyện là một người khác, trong giọng nói để lộ vẻ âm ngoan cùng phẫn nộ.

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe, khẽ quát một tiếng:

- Là tên nào đang sủa đó? Ngay cả tên cũng không dám báo.

Người kia lập tức đáp lại với giọng điệu âm ngoan.

- Người chết không cần phải biết nhiều như vậy.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Lời này của mày đúng là không sai. Bọn mày sắp chết đến nơi rồi, có biết tên bọn mày cũng vô dụng.

Người lúc trước bắt đầu khiêu khích.

- Dương Gian, đừng nhiều lời nữa. Một tiếng trước mày lan truyền tin tức trong giới linh dị, bảo là sẽ tiêu diệt hết bọn tao. Hiện tại, bọn mày đã đến, bọn tạo cũng tập hợp đầy đủ. Chỉ là tao đang muốn biết liệu mày có làm được những gì như lời mà mày đã nói không.

- Muốn động thủ thì xông vào đi.

Ngay sau đó, cửa chính của tòa cổ trạch bị phủ bụi nhiều năm đột nhiên truyền đến tiếng xích sắt lắc lư. Xích sắt phong tỏa cửa chính của tòa cổ trạch đã rơi xuống đất.

Sau đó, cánh cửa chính nặng nề của tòa cổ trạch từ từ mở ra.

Phía sau cửa chính cổ trạch là một đại sảnh lớn, không gian tối tăm, âm trầm, phủ đầy bụi đất. Giống như một căn nhà bỏ hoang từ lâu, không có người quét dọn. Nhưng khiến cho người ta phải cảm thấy kỳ quái chính là vách tường và mặt đất bên trong vẫn còn cực kỳ tốt. Mặc dù có chút cũ, phai màu, nhưng không hề bị hư thối và hủy hoại.

Nhưng càng như vậy càng khiến cho người ta cảm thấy quỷ dị.

Dương Gian đứng trước cửa chính. Hắn khẽ ngó ngàng vào bên trong để thăm dò. Thậm chí hắn còn thấy một ngọn đèn khá mờ ở trong góc.

Ánh đèn vàng cực kỳ ảm đạm, dường như nó sắp sửa tắt bất cứ lúc nào vậy.

Hắn đã nhìn ra được, tòa cổ trạch thời dân quốc này vẫn còn đang tự vận hành. Mặc dù bộ dạng bên ngoài của nó giống như bị vứt bỏ, nhưng trên thực tế, tòa nhà này đang có một cỗ lực lượng linh dị bao phủ.

Nếu tòa cổ trạch này mà không có vấn đề, thì chắc chắn nó đã sớm đổ nát, hỏng hóc rồi.

Từ trong nhà truyền ra một tiếng cười cợt, khiêu khích, tỏ vẻ khinh thường.

- Mày đang do dự? Ha ha, xem ra mắt quỷ Dương Gian cũng không gì hơn cái này. Mồm thì nói rõ to, nhưng khi động thủ lại nhát như thỏ đế. Ngay cả cửa của tòa nhà này cũng không dám bước vào thì sao giết được bọn tao.

Ánh mắt Dương Gian khẽ động, nhưng vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ hơi liếc mắt nhìn về phía Hùng Văn Văn.

Lúc này Hùng Văn Văn đột nhiên mở to hai mắt, vốn dĩ sắc mặt khó coi của nó lại lộ ra mấy phần kinh sợ.

Dương Gian hỏi.

- Ra rồi?

- Chỗ quỷ quái này rất nguy hiểm. Ngay cả Hùng phụ cũng phải chết những hai lần. Chúng ta không thể đi vào từ cửa chính. Nếu không sẽ gặp phải một loại nguyền rủa không rõ nào đó, để rồi cả đời không thể nào thoát khỏi sự trói buộc của tòa cổ trạch này. Lối vào duy nhất của chúng ta là cửa sổ…

Hùng Văn Văn nói nhỏ với Dương Gian. Nó đã dự báo ra được nguy hiểm đáng sợ, nên lúc này đang nhắc nhở Dương Gian.

- Sau khi đi vào trong, đầu tiên chúng ta phải áp chế tên gia hỏa tóc trắng. Hắn ta đang đứng ở trên tầng ba. Nếu không lập tức xử lý hắn ta, trong chúng ta sẽ có một người phải chết.

Khi nói đến điều này, trên mặt Hùng Văn Văn còn lộ ra vẻ sợ hãi.

Sắc mặt Dương Gian bình tĩnh, nghiêm túc lắng nghe tin tức mà Hùng Văn Văn tiết lộ.

Cùng lúc đó.

Ở trong tòa nhà cổ.

Tòa nhà này tổng cộng có ba tầng.

Mỗi một tầng đều có bóng người ẩn hiện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa cũ kỹ kia. Tất cả đều đang chờ đợi đám người Dương Gian tiến vào.

Một khi đám người tiến vào bên trong cổ trạch, thứ tiếp đón bọn họ sẽ là một đống quy luật giết người hẳn phải chết.

Không đến mười giây, tiểu đội bảy người của Dương Gian chắc chắn phải đoàn diệt ở chỗ này.

- Dương Gian sợ rồi. Hắn không dám đi vào bên trong tòa cổ trạch. Chẳng lẽ hắn phát hiện ra được nguy hiểm gì đó sao?

Một người thanh niên gầy gò, ánh mắt lạnh lùng, đang đứng ở trên tầng hai khẽ ngẩng đầu nhìn.

Trên tầng ba, một người thanh niên với mái tóc trắng đứng tựa vào lan can, khẽ cúi đầu nhìn xuống dưới, nhưng không có biểu lộ gì.

Bình Luận (0)
Comment