Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1829 - Chương 1830: Liễu Bạch Mục Bị Giết

Chương 1830: Liễu Bạch Mục Bị Giết

Với lại, hiện tại quỷ vực của hắn không thể nào bao phủ toàn bộ tòa cổ trạch. Năm tầng quỷ vực của hắn cũng chỉ xâm nhập vào đến đại sảnh của tòa nhà này mà thôi. Cho nên ý nghĩa của quỷ vực không hề lớn.

Tuy nhiên, nếu phía hắn chịu phải tình cảnh như này, thì tình hình bên phía địch nhân cũng như vậy.

Trong nháy mắt.

Toàn bộ người ở bên trong cổ trạch đều xuất hiện một loại cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, khiến cho lông tơ phải dựng đứng.

Bởi vì ngay tại thời điểm này, toàn bộ lực lượng lệ quỷ đều được thả ra.

Không có ai là ngoại lệ, tất cả đều chịu sự ảnh hưởng của lực lượng lệ quỷ.

"Không xong."

Nhưng ngay lúc này, người thanh niên tóc trắng trên tầng ba đột nhiên cảm nhận được một cỗ bất an mãnh liệt. Đây không phải là do lực lượng linh dị trong người nhắc nhở hắn ta, mà là cảnh báo từ trực giác được ma luyện từ các thời khắc sinh tử.

Loại trực giác này nói cho hắn ta biết, bản thân đã bị Dương Gian nhắm vào.

Chỉ sau một giây.

Trong không khí truyền đến tiếng rít của gió.

Một cây trường thương màu vàng đã bị Dương Gian ném mạnh. Nó trực tiếp bay xuyên qua hành lang cũ kỹ bằng gỗ, rồi ghim vào thân thể của người thanh niên tóc trắng.

- Phụt!

Người thanh niên tóc trắng bị lực quán tính chấn văng ra ngoài, phun một ngụm máu, lồng ngực bị trường thương xuyên qua và ghim vào vách tường đằng sau.

Hắn ta vô ý giãy dụa.

Nhưng thân thể lập tức chết lặng, không có cách nào động đậy. Loại cảm giác này giống như đang bị bóng đè vậy, mặc dù ý thức đang rất tỉnh táo, nhưng không có cách nào khống chế thân thể.

"Con lệ quỷ trong người đã bị áp chế… Đây là đinh đóng quan tài."

Đầu hắn ta rủ xuống một cách bất lực, giống như thi thể bị treo trên vách tường. Nhưng người vẫn còn sự đặc thù của sinh mệnh, đồng thời liên tục gào thét ở trong lòng.

"Dương Gian!"

Sao Dương Gian dám làm như vậy.

Sao hắn lại sử dụng đến đinh đóng quan tài để đối phó với hắn ta ngay khi hai bên vừa mới động thủ chứ. Rõ ràng quỷ vực của Dương Gian đang bị quấy rối, nhưng hắn lại dùng sức ném đinh đóng quan tài lên trên này.

Cú ném này mà không trúng đích thì hành động này của Dương Gian chẳng khác gì đang tặng không cho hắn ta cây đinh đóng quan tài này.

Đáng tiếc.

Dương Gian đã ném trúng. Sỡ dĩ hắn thành công bắn trúng không phải là do may mắn, mà là theo như dự đoán của Hùng Văn Văn, kết quả sẽ là như vậy.

Người thanh niên tóc trắng kia vội vàng cầu cứu.

- Mau, mau giúp tôi rút thứ này ra.

Nhưng bên cạnh hắn ta không có ai cả. Bình thường hắn ta không quá tin tưởng vào người khác. Cho nên lần hành động này chỉ có mình hắn ta ở trên tầng thứ ba.

Đinh đóng quan tài chỉ áp chế được lệ quỷ trong người.

Nhưng chính vì lệ quỷ yên lặng nên thân thể cũng mất đi năng lực hành động. Nguyền rủa của đồng hồ quả lắc cũng bị mất đi hiệu lực. Sở dĩ hiện tại hắn ta còn sống là vì trạng thái thân thể vẫn còn tốt, chưa đến giới hạn tử vong mà thôi.

Thế nhưng, một người bình thường, khi bị đâm xuyên qua lồng ngực và đính vào vách tường thì còn có thế sống thêm được bao lâu?

Nhưng Dương Gian không hề cho hắn ta cơ hội này.

Ở trên chiếc trường thương đang găm vào người của hắn ta đột nhiên xuất hiện một bàn tay màu đen, cứng ngắc và quỷ dị.

Đây chính là một bàn tay của bàn tay quỷ.

Nó chỉ là một bàn tay do bàn tay quỷ diễn sinh ra chứ không phải thực thể.

Lúc này.

Bàn tay cứng ngắc kia khẽ hoạt động, nó chậm rãi bò trên người của thanh niên tóc trắng, sau đó cưỡng ép chui vào trong miệng của hắn ta.

- Ô ô.

Người thanh niên tóc trắng kia đang giãy dụa, nhưng rất nhanh, lỗ mũi, lỗ tai hay miệng của hắn ta đều đồng loạt chảy máu.

- Bụp!

Sau đó, dường như có thứ gì đó bị nổ tung vậy. Tiếp theo hai ngón tay cứng ngắc từ từ chui ra từ trong hốc mắt của hắn ta…

Dù bàn tay quỷ được diễn sinh ra này chỉ là một thứ tương đối bình thường, nhưng lúc này nó lại phá hư thân thể của hắn ta một cách không kiêng nể.

Mà bản thân hắn ta cũng đã rơi vào tình trạng hôn mê, ý thức mơ hồ. Sinh mệnh đang nhanh chóng biến mất. Sau đó đương nhiên là hắn ta trút chút hơi thở cuối cùng.

Chết, chết rồi?

Ở trong cổ trạch, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía người thanh niên tóc trắng ở trên tầng ba đang bị trường thương đóng đinh vào vách tường. Khi chứng kiến đặc thù sinh mệnh trên người tên này biến mất, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ khó tin.

- Liễu Bạch Mục bị giết? Đây không phải là đùa đấy chứ?

- Người như hắn ta lại không thể nào chịu đựng được mấy giây ở trước mặt Dương Gian sao?

- Là đinh đóng quan tài, thứ đang ghim Liễu Bạch Mục chính là đinh đóng quan tài. Vừa rồi Dương Gian đã ném đinh đóng quan tài ra ngoài. Hắn đúng là liều lĩnh.

Bình Luận (0)
Comment