Là một người tên Vạn Đồng, ngự quỷ nhân có danh hiệu quỷ đụng người.
Lúc này Đồng Thiến liền dùng tiếng cười để cân bằng xung quanh, để hóa giải ảnh hưởng của tiếng khóc. Nhờ vậy đám người mới không bị tập kích, nếu không bất kể là Phùng Toàn hay Hoàng Tử Nhã đều sẽ phải mất mạng.
Hùng Văn Văn hề bị ảnh hưởng, bởi vì nó đã rút trúng lá thăm có chữ sinh, nên trong vòng mười phút nó sẽ không bị lực lượng linh dị giết chết.
Nhờ có thứ này nên nó mới yên tâm đứng ở trong đại sảnh, chẳng thèm quan tâm đến tiếng khóc.
- Chết sạch rồi sao?
Tiếng khóc dừng lại, Đồng Thiến khẽ quay người quan sát đống thi thể đang nằm la liệt trong đại sảnh.
Dường như ngoại trừ mấy người bọn họ ra, trong đây đã không còn bất cứ người xa lạ nào nữa.
- Xem ra mọi việc giống như kết quả đã được dự báo từ trước.
Lúc này, Dương Gian mới xách theo một cỗ thi thể bước trở lại. Cây trường thương trong tay hắn vẫn còn găm vào thân thể của một con lệ quỷ.
Phùng Toàn gật đầu nói:
- Có vẻ như nguyền rủa của đồng hồ quả lắc cũng không có gì hơn cái này. Mặc dù khá nguy hiểm, nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi có thể xử lý.
Hùng Văn Văn nói:
- Đó là nhờ công lao của Hùng phụ. Nếu không có lời tiên đoán của tôi, Đồng Thiến sẽ chết, sau đó tôi cũng chết, cộng thêm việc trước đó bị tên tóc trắng kia giết một người nữa. Tổng cộng chúng ta sẽ bị chết mất ba người. Khi đó khả năng chúng ta bị đoàn diệt vẫn là có.
Dường như Phùng Toàn bị thứ gì đó hạn chế, hắn ta tỏ ra khá khó chịu.
- Những tên này thật biết chọn chỗ. Nơi này không thê sử dụng quỷ vực.
Dương Gian ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu của tòa cổ trạch.
- Không phải dùng không được mà là bị can thiệp. Loại can thiệp này tương đối kỳ quái, nó không phải áp chế, không phải quấy nhiễu. Mà là quỷ vực không thể ảnh hưởng đến một số chỗ nào đó trong cổ trạch.
Tuy nhiên, Hùng Văn Văn nói khá đúng.
Nếu không nhờ có dự báo của Hùng Văn Văn, bọn họ sẽ phải chết mất ba người. Đến khi đó, kết quả cuối cùng đương nhiên sẽ khác với lúc này.
Nhưng lời này của nó cũng không hẳn là đúng hoàn toàn.
Bởi vì Dương Gian vẫn còn giữ lực, chưa đánh hết sức.
- Tuy nhiên, cuối cùng chúng ta vẫn thắng.
Hoàng Tử Nhã khẽ thở phào một hơi.
Mặc dù quá trình khá nhẹ nhõm, nhưng bản thân cô có thể cảm nhận được sự mạo hiểm ở bên trong.
Dương Gian khẽ nhíu mày, hắn đang định nói cái gì đó.
Nhưng đúng lúc này, ở một chỗ nào đó sâu trong tòa cổ trạch đột nhiên truyền đến một tiếng chuông.
Đây chính là âm thanh của đồng hồ quả lắc.
Dường như đến một quãng thời gian nhất định nào đó, quả lắc của đồng hồ sẽ vang lên để báo giờ.
- Không thích hợp.
Ngay khi tiếng chuông xuất hiện, Dương Gian lập tức cảm giác được điều gì đó khá bất thường.
Hoàng Tử Nhã bất chợt chỉ tay vào đống thi thể ở cách đó không xa và nói với giọng điệu bất an.
- Đúng là không thích hợp. Mấy người nhìn xem, thi thể của những vị ngự quỷ nhân đó đang biến mất…
Đúng vậy.
Ở trong đại sảnh vắng vẻ, vô số cỗ thi thể của ngự quỷ nhân vừa bị bọn họ giết đang dần biến mất.
Đồng thời lệ quỷ trong cơ thể bọn chúng cũng biến mất theo.
Dường như bị thứ gì đó đáng sợ xóa bỏ khỏi thế giới vậy.
- Không thể nào, dù tiếng chuông có ảnh hưởng đến thi thể đi nữa, nó cũng không thể nào ảnh hưởng đến lệ quỷ.
Phùng Toàn đoán tiếng chuông có vấn đề, nhưng hắn ta không tin tiếng chuông này có thể ảnh hưởng đến lệ quỷ,
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, hắn dường như nghĩ đến điều gì đó. Vội vàng móc một chiếc đồng hồ quả quýt từ trong túi ra.
Đây là chiếc đồng hồ mà lúc trước Vương Sát Linh có đưa cho hắn.
Tên kia từng nói qua, thời gian của thứ này đồng nhất với thời gian bên trong căn nhà cổ.
Mà hiện tại.
Thời gian trên chiếc đồng hồ quả quýt này đang là 6 giờ tối.
Nhưng theo tiếng chuông vang lên, thời gian trên chiếc đồng hồ quả quýt dần lùi lại.
Năm giờ 50,5 giờ 40,5 giờ 30…
"Đông! Đông! Đông!"
Âm thanh của đồng hồ quả lắc tiếp tục vang lên. Đến khi thời gian trên đồng hồ quả quýt lùi lại 5 giờ 30 phút thì nó mới ngừng.
Trước đó, tại thời điểm này, đám người Dương Gian còn đang di chuyển trên đường phố ở bên ngoài, chưa tiến vào tòa cổ trạch.
- Mấy người, mấy người là… Dương Gian?
Bất chợt.
Từ trong chỗ sâu của tòa nhà, có mấy người đột ngột đi ra đại sảnh. Trong đó có một người đang ngồi trên xe lăn, tỏ vẻ kinh ngạc.
Mà mấy người bên cạnh cũng tương đối quen thuộc đối với đám người Dương Gian.
Bởi vì bọn chúng đều là ngự quỷ nhân mà bọn họ từng giết.
- Đùa gì thế.
Lúc này, sắc mặt Dương Gian khẽ đổi, có chút khó coi.
Bởi vì thời gian trên đồng hồ quả quýt đã dừng lại ở 5 giờ 60 phút.
Nhưng thực tế, lúc này đã là hơn 6 giờ.
Đồng hồ quả lắc đã xóa đi nửa tiếng, giống như mọi thứ đã trở về khoảng thời gian 30 phút trước.