Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1837 - Chương 1838: Đáp Án Rõ Ràng

Chương 1838: Đáp Án Rõ Ràng

Cô ta khởi động lại thất bại là vì con lệ quỷ mà cô ta khống chế đang bị Dương Gian cố định trên mặt đất.

Trong thời gian Dương Gian đang phân tích tình hình, đám ngự quỷ nhân được phục sinh kia tỏ ra kinh nghi bất định, nhìn chằm chằm Dương Gian.

- Không sai, là đám người Dương Gian. Chết tiệt, hắn vào đây lúc nào vậy? Vì sao nãy giờ chúng ta không nhận được bất cứ tin tức nào? Đám người bên ngoài làm ăn thế nào vậy? Vì sao tin tức quan trọng như này lại không thông báo?

- Từ từ, chờ xem tình hình trước rồi hẵng tính sau. Có vẻ như đám người Dương Gian không có ý định động thủ.

- Hỏi thử Liễu Bạch Mục xem chúng ta nên xử lý như thế nào? Đánh hay không đánh?

- Không thấy Lưu Nguyệt đâu, rõ ràng vừa nãy cô ấy ở đây mà, hay là bỏ chạy rồi?

Đám người thì thào to nhỏ với nhau.

Càng ngày càng có nhiều ngự quỷ nhân chạy ra từ trong chỗ sâu của tòa cổ trạch.

- Yên tĩnh đi.

Một tiếng quát âm trầm xuất hiện. Kế đó, một người thanh niên trẻ với mái tóc trắng nhảy xuống từ trên tầng ba, vững vàng đứng trên mặt đất.

Liễu Bạch Mục?

Sự xuất hiện của hắn ta khiến cho khung cảnh hỗn loạn trở nên yên tĩnh trở lại.

Hiển nhiên.

Ở chỗ này, tên Liễu Bạch Mục này chính là đội trưởng, là đầu đàn, là chỉ huy của đám người.

- Dương Gian, mày không nên đến đây.

Liễu Bạch Mục nhìn chằm chằm Dương Gian, sau đó dùng giọng điệu âm trầm để cảnh cáo.

Dương Gian khẽ ngẩng đầu, liếc nhìn hắn ta một chút.

- Liễu Bạch Mục, lời này mày đã nói một lần rồi. Hiện tại không cần thiết phải nói lại câu đó.

Hả?

Nghe được câu này của Dương Gian, con ngươi Liễu Bạch Mục đột nhiên co lại.

Hắn ta là người thông minh, nên lập tức bắt lấy được thông tin then chốt từ trong câu nói của Dương Gian.

Đầu tiên, Dương Gian biết được tên của hắn ta.

Thứ hai, hắn ta đã nói qua câu tương tự.

Nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta và Giang Diễm gặp mặt nhau. Nên Dương Gian không thể nào nhận ra hắn ta và hắn ta cũng không thể nói ra câu như vừa rồi.

Chẳng lẽ…

- Ha ha, ha ha ha.

Liễu Bạch Mục đột nhiên cười rộ lên, trong tiếng cười có mang theo một chút hàn ý.

- Tao đã hiểu rồi, nửa tiếng trước hai bên đã từng động thủ với nhau. Hiện tại tòa cổ trạch này khởi động lại và bọn tao chính là được năng lực khởi động lại phục sinh. Không trách được Lưu Nguyệt lại biến mất. Cô ấy bị đinh đóng quan tài của mày áp chế, nên không thể khởi động lại, vì thế cô ta đã chết.

- Dương Gian, không ngờ được, mày lại có thể đánh thắng bọn tao.

Nói đến đây, hắn ta nhịn không được khẽ cắn răng, trong giọng nói kèm thêm một chút âm ngoan.

- Nhưng bọn mày dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì để thắng bọn tao?

Nói đến khúc này, giọng điệu của Liễu Bạch Mục gần như đang gào thét.

Nhưng lời hắn ta nói lại khiến cho những người khác tỏ ra hoảng sợ.

- Đùa gì vậy, chúng ta đã giao thủ với Dương Gian, hơn nữa còn bị thua?

Ngồi ở trên xe lăn, Đới An bình tĩnh nói.

- Khởi động lại của cổ trạch đã bị phát động. Lời Liễu Bạch Mục nói không hề sai, Lưu Nguyệt bị mất tích, nhưng lệ quỷ của cô ấy vẫn còn. Hiện tại nó đang bị Dương Gian đóng đinh ở dưới chân. Với lại, đội ngũ của Dương Gian dường như bị thiếu đi một ít… Tên người mới Lý Dương không có mặt. Hắn hắn ta đã chết, chết trong cuộc giao tranh trước đó.

Bọn chúng đã đọc qua hồ sơ tư liệu bảy người của tiểu đội Dương Gian, nên lúc này bọn chúng dễ dàng nhận ra Lý Dương không có mặt.

Tuy nhiên, Lý Dương cũng chưa chết, chỉ là tạm thời thoát khỏi đội ngũ mà thôi.

- Dương Gian, nửa tiếng trước mày thực sự đã thắng bọn tao? Hơn nữa còn thắng được nhiều người như vậy?

Liễu Bạch Mục hỏi lại lần nữa. Hắn ta không dám tin vào kết quả này. Bởi vì bản thân hắn ta đang tự tin rằng có thể tiêu diệt được đội của Dương Gian. Nhưng không ngờ lại bị Dương Gian tiêu diệt sạch sẽ. Đồng thời, tiểu đội của Dương Gian chỉ phải trả giá bằng tính mạng của mình Lý Dương, còn những người khác không hề hấn gì.

Dương Gian lập tức đáp với giọng điệu băng lãnh.

- Không phải đáp án đã rất rõ ràng rồi hay sao? Mấy người đã thua, bị tao giết sạch. Nếu không phải tòa nhà này kích hoạt khởi động lại thì có lẽ hiện tại mấy người đã là một đống thi thể trên sàn. Với lại, năng lực của mấy người đã bị tôi biết rõ rồi. Nên dù có động thủ lại lần nữa thì kết quả cũng giống như vậy. Mấy người chỉ là phải chết thêm một lần nữa mà thôi.

Hai mắt Liễu Bạch Mục khẽ híp, nhìn chằm chằm vào Dương Gian.

Hắn ta đoán, nửa giờ trước, bản thân đã ra tay trước và xử lý được tên người mới Lý Dương kia. Sau đó hắn ta bị đinh đóng quan tài của Dương Gian đánh bại. Nếu không hắn ta sẽ không thể nào thua nhanh như vậy được.

Bình Luận (0)
Comment