Hẳn những người khác không đủ năng lực để đối kháng với tập kích của tiểu đội Dương Gian.
Lời này của Dương Gian vừa ra khiến cho đám người còn lại tỏ ra kinh hoàng và bất an.
Bất kể là ai, khi biết bản thân từng chết một lần vào nửa giờ trước, thì đều không thể nào bình tĩnh được.
Còn chưa đánh nhau, trong lòng đám người kia đã xuất hiện ý định rút lui.
Hiện tại, liều mạng với tiểu đội Dương Gian không phải là lựa chọn sáng suốt.
Đó chính là ý nghĩ trong lòng tất cả mọi người ở đây.
Nếu thực sự tòa nhà đã khởi động lại, thì kết quả nửa giờ trước sẽ không hề sai.
Bọn chúng không thể nào đánh lại Dương Gian.
Dù có đánh lại một lần nữa thì kết quả cũng sẽ giống vậy, thậm chí cơ hội thắng còn nhỏ hơn.
Bởi vì Dương Gian đã biết được năng lực của đám người bọn chúng. Còn bọn chúng lại bị mất đi trí nhớ của nửa tiếng đồng hồ, nên không biết gì cả.
- Một lần khởi động lại, mày liền thiếu đi một người đồng đội. Cứ một lần, mày sẽ thiếu mất một người. Nên dù mày có thắng đi nữa, mày cũng sẽ không chịu nổi cái giá này đâu. Tao muốn xem, mày có thể chịu đựng được mấy lần khởi động lại của bọn tao.
Giọng điệu Liễu Bạch Mục âm trầm, dường như hắn ta muốn liều mạng lần nữa.
- Rầm!
Dương Gian khẽ nện cây trường thương xuống mặt đất.
Tạo ra một tiếng va đập tương đối ngột ngạt.
Đồng thời, Dương Gian nói ra một sự thật tương đối tàn nhẫn.
- Trong đợt khởi động lại tiếp theo. Tôi không biết những người khác có khởi động lại không. Nhưng tao chắc chắn mày sẽ biến mất vĩnh viễn.
Mí mắt Liễu Bạch Mục trực nhảy.
Chứng kiến cây trường thương màu vàng ở trong tay Dương Gian, hắn ta không dám nghi ngờ câu nói kia, vì Dương Gian thực sự có thể làm được.
Bởi vì Lưu Nguyệt đã chết. Cô ta chết vì khởi động lại thất bại, không thể phục sinh. Nếu lần sau, người bị đinh đóng quan tài găm vào là hắn ta, như vậy hắn ta cũng sẽ chết.
Nghĩ đến đây.
Hắn ta nhịn không được khẽ nắm chặt tay, trong lòng có chút không cam tâm.
Lúc này, Liễu Bạch Mục đã không còn sự tự tin nữa.
Cảm giác tự tin lúc trước đã biến mất sạch sẽ, không còn lại gì. Đồng thời, hắn ta cũng không biết nên làm gì cho phải.
Trước khi giao thủ, hắn ta hoàn toàn tự tin rằng bản thân có thể tiêu diệt sạch đội ngũ của Dương Gian. Nhưng sau một lần khởi động lại, thực tế đã nói cho hắn ta biết, sự tự tin kia là mù quáng. Còn hiện thực là đám người hắn ta đã bị Dương Gian đoàn diệt một lần.
Nhưng hắn ta lại không có trí nhớ về lần thất bại đó, nên trong lòng có một chút không thể tin.
Thêm một lần nữa, chỉ cần bản thân cẩn thận hơn một chút, có lẽ sẽ không thua…
Lúc này, Dương Gian không vội vàng động thủ. Đó là vì hiện tại thời gian đang là 5 giờ 40 phút. Vẫn còn trong phạm vi khởi động lại của tòa cổ trạch.
Lỡ đến 6 giờ, đồng hồ quả lắc kích hoạt khởi động lại, vậy việc hắn giết đám người kia cũng chỉ phí công phí sức.
Tốt nhất cứ chờ đến khi thời gian chạy quá 6 giờ rồi hẵng động thủ.
Nhưng việc đứng yên ở chỗ này thêm 20 phút là cách làm ngu xuẩn nhất.
Bởi vì đối phương sẽ kịp phản ứng và đoán ra mục đích của hắn.
- Dương Gian, nếu chúng ta đã đánh qua một lần, hai bên đều bị hao tổn. Có lẽ chúng ta nên đổi sang một phương thức khác để giải quyết việc xâm nhập thành phố Đại Xương của hai người Hứa Phong và Liêu Phàm. Nếu hai bên còn tiếp tục tranh đấu, bên phía cậu sẽ mất thêm đồng đội, mà bọn tôi cũng sẽ phải trả giá đắt. Vốn dĩ hai bên không hề quen biết, cũng chưa từng gặp mặt, nói chính xác hơn là không cừu không oán, thậm chí còn không có bất cứ mâu thuẫn nào.
- Cho nên, cậu cứ đưa ra điều kiện, mọi việc nên được chấm dứt ở đây.
Sắc mặt Liễu Bạch Mục biến hóa bất định. Cuối cùng hắn ta quyết định nhượng bộ, lựa chọn phương pháp hòa giải.
Hắn ta không dám cược xem liệu lần khởi động lại tiếp theo bản thân còn có thể tiếp tục sống không.
Đã thua một lần, chết một lần, đã khiến trong lòng hắn ta sinh ra bóng ma tâm lý.
…
Thú thực, mặc dù Dương Gian biết được một số chuyện ở trong cổ trạch. Nhưng hắn cũng không biết được rằng tòa cỏ trạch này có thể khởi động lại tất cả mọi thứ.
Hắn đọc trí nhớ của Liêu Phàm.
Nên biết được một số tin tức, nhưng trong trí nhớ của Liêu Phàm lại không có bất cứ thông tin nào liên quan đến khởi động lại.
Có lẽ bản thân Liêu Phàm cũng không biết được những tin tức có liên quan đến việc khởi động lại của đồng hồ quả lắc.
Tuy nhiên, hiện tại mấy cái đó không còn quan trọng nữa.
Sau khi trải qua một lần khởi động lại, lúc này Liễu Bạch Mục lại đang nảy sinh ý định muốn hòa giải với Dương Gian.
Hắn ta sợ.
Sợ sẽ chết thêm một lần.
Cho nên Liễu Bạch Mục thay đổi sách lược, không tiếp tục liều chết với Dương Gian nữa.