Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1852 - Chương 1853: Tan Biến

Chương 1853: Tan Biến

Sau khi tòa cổ trạch khởi động lại, trong này đang có không ít vị ngự quỷ nhân dính phải nguyền rủa của đồng hồ quả lắc đang ẩn núp.

Sau khi thanh lý toàn bộ tầng thứ nhất của tòa cổ trạch, lúc này Dương Gian đang chuẩn bị tiến lên tầng thứ hai.

Trong vòng 30 phút, hắn muốn xử lý toàn bộ đám người kia một lần nữa.

Kiến trúc tầng thứ hai của tòa cổ trạch tương đối đơn giản, chỉ là một hành lang hình chữ nhất. Hai bên là từng căn phòng cũ kỹ, không được tu sửa. Các căn phòng này đều không có người ở lại, chỉ một vài căn trong đó có đặt mấy món dụng cụ đơn sơ và giường chiếu. Mà phía trên các món đồ kia đều phủ kín đầy bụi bặm, giống như chỗ này đã được bỏ hoang từ rất lâu.

Cho dù đám ngự quỷ nhân kia đã dính phải nguyền rủa của đồng hồ quả lắc, bọn chúng cũng không dám ở trong này quá lâu.

Một khi tiếng chuông của đồng hồ quả lắc vang lên, trong cổ trạch sẽ phát sinh một số chuyện quỷ dị, không tưởng. Khi đó, có ít người sẽ bị mất tích, còn một vài người sẽ chết đi theo một cách không thể hiểu được nào đó.

Nếu không phải là vì nguyền rủa của đồng hồ quả lắc có thể ngăn cản lệ quỷ khôi phục, thì không ai trong đám người lại muốn chờ đợi ở chỗ này.

Công cuộc thanh lý tầng hai bắt đầu.

- Ngừng.

Bất chợt.

Dương Gian khẽ vung tay, ra hiệu cho đám người. Nãy giờ đám người bọn họ nhẹ nhàng càn quét mọi thứ, không gặp phải bất cứ trở ngại nào. Nhưng hiện tại, giọng điệu của Dương Gian đã trở nên tương đối ngưng trọng.

- Hả?

Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hoàng Tử Nhã, Hùng Văn Văn còn có bất nhân bất quỷ, quỷ đồng đều đồng loạt dừng lại.

- Có biến…

Không cần nhắc nhở, Phùng Toàn cũng dừng lại, khẽ nhíu mày.

Hắn ta cảm thấy mọi việc hơi khác thường.

Hắn ta cảm nhận được một sự bất an, giống như có một loại hung hiểm nào đó đang ở ngay xung quanh.

Đây là năng lực cảm ứng của ngự quỷ nhân.

Mặc dù mắt quỷ của Dương Gian bị quấy rối, không thể nào sử dụng quỷ vực, nhưng nó vẫn có thể quan sát bốn phía. Hầu như không có góc chết ở trong tầm nhìn của hắn. Ánh mắt hắn nhìn về phía cửa gỗ của một căn phòng nằm phía đối diện.

Trong phòng tối tăm, không thể nhìn rõ.

Nhưng trước cửa của căn phòng này, một người đàn ông âm u đầy từ khí, chỉ có hai màu đen trắng như di ảnh đứng yên ở đó. Đồng thời dùng ánh mắt tĩnh mịch, vô hồn nhìn về phía này.

Không.

Không hẳn người kia đang nhìn về hướng bên này, mà chính là mặt của người này đang hướng về phía đám người Dương Gian.

Loại ánh mắt này của người kia căn bản không giống như đang nhìn, mà chỉ đơn thuần là đưa mặt về phía bọn họ thôi.

Dù vậy, tất cả mọi người vẫn cảm giác được một loại kinh hãi, bất giác rùng mình.

Loại cảm giác này giống như bản thân đang bị một con lệ quỷ vô cùng hung ác để mắt đến vậy.

- Lúc nào… Rõ ràng vừa nãy không có bất cứ thứ gì đứng ở đó mà? Vì sao thứ này lại đột nhiên xuất hiện? Hơn nữa còn đang để mắt đến chúng ta? Có phải là do chúng ta đi lên tầng hai nên đã kích hoạt quy luật giết người của con lệ quỷ nào đó, nên quỷ mới xuất hiện?

Phùng Toàn cảm thấy có chút kinh ngạc.

Bởi vì thứ này đột nhiên xuất hiện ở phía đối diện, cách bọn họ chỉ chừng mười mấy mét.

- Nhìn quần áo mà người kia mặc đi, đó không phải là trang phục thời hiện đại. Điều này chứng tỏ người này không phải là đám ngự quỷ nhân dính nguyền rủa kia chết và lệ quỷ khôi phục. Đồng thời nó cũng không phải là phong cách trang phục từ thời kỳ dân quốc, mà là của những năm tám mươi, chín mươi.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên âm u đầy tử khí đang đứng trước cửa. Đồng thời, thông qua một ít thứ đặc thù trên người, hắn thử phân tích xem có tìm ra được thông tin nào không.

Hùng Văn Văn có chút khẩn trương.

- Có cần dự tri không? Lỡ thứ này mà để ý đến chúng ta thật thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Dương Gian nói.

- Không cần, trong cổ trạch có lệ quỷ quanh quẩn là một việc cực kỳ bình thường. Chuyện như vậy cũng không phải chỉ xảy ra một hai lần. Nếu chúng ta không bị thứ quỷ quái này để mắt đến, thì cũng không cần quan tâm tới nó làm gì.

Tình hình của tòa cổ trạch tương đối phức tạp, không những là phức tạp đối với người, mà quỷ cũng như vậy.

Quỷ muốn giết người một cách tùy tiện ở trong chỗ này là chuyện không thể nào, trừ phi có người nào đó cực kỳ xui xẻo đụng phải chúng.

Nếu không bản thân tòa cổ trạch này sẽ quấy nhiễu quy luật giết người của các con lệ quỷ ở bên trong.

Điều này không phải do Dương Gian tự kết luận, mà nó có sẵn ở trong trí nhớ của Liêu Phàm.

- Quỷ biến mất… Cánh cửa cũng biến mất.

Bất chợt.

Đúng lúc này, bóng dáng của con lệ quỷ đang đứng trước cửa bị bóng tối ở phía sau lưng cắn nuốt. Thân hình của nó trở nên mơ hồ, rồi dần tan biến vào trong bóng tối. Đồng thời, cánh cửa phía sau lưng của nó cũng biến mất theo.

Bình Luận (0)
Comment