Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1887 - Chương 1888: Tôi Không Đi

Chương 1888: Tôi Không Đi

Nhưng lệ quỷ còn chưa kịp bắt đầu tập kích, thì xung đột giữa các lực lượng linh dị đã khiến ghế gỗ màu đỏ tự nổ tung.

Tiếp đó, Dương Gian dùng quỷ ảnh để mở đường, dọc đường đi, ghế gỗ màu đỏ vỡ tan tành thành từng mảnh nhỏ.

Hùng Văn Văn cảm thán.

- Mẹ nó chứ, đơn giản như thế này? Tiểu Dương, làm tốt lắm.

Phùng Toàn nói:

- Không dễ thế đâu, cực kỳ nguy hiểm đó. Cứ tiếp tục tiếp nhận tập kích của lệ quỷ một lần lại một lần như này, là hành vi dùng tính mạng để đánh cược. Một khi không thể thừa nhận nổi tập kích của lệ quỷ, vậy coi như xong.

"Mặc dù cấp độ khủng bố của quỷ ảnh không quá cao, nhưng lại có được đặc tính của lệ quỷ một cách hoàn mỹ. Chỉ riêng đặc tính bất tử, không thể bị giết chết của nó thôi đã đủ để mình hoành hành, không cần cố kỵ rồi."

Trong lòng Dương Gian cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn làm ra hành động lỗ mãng như này.

Và kết quả cực kỳ tốt.

Quỷ ảnh có được ý thức người sống là hắn sẽ không chết, cho dù có phát động quy luật giết người của những con lệ quỷ khác cũng không bị giết chết.

Có lẽ chỉ cần không gặp phải loại lệ quỷ trực tiếp mạt sát ý thức của người sống, hoặc là loại lệ quỷ chiếm lấy lệ quỷ khác để hoàn thành việc ghép hình, thì Dương Gian có thể sẽ không sao.

Một đường đi tới.

Toàn bộ ghế gỗ đều bị vỡ vụn, thi thể trên đó đều lần lượt ngã xuống đất vì mất đi lực lượng linh dị chèo chống.

Một con đường thông ra bên ngoài cao ốc cứ thế bị Dương Gian mạnh mẽ mở.

Dương Gian nói:

- Đi thôi, con đường này an toàn rồi.

Lúc này hắn đã dẫn theo quỷ đồng đi ra phía ngoài tòa cao ốc Ninh An.

Vừa ra bên ngoài.

Cảm giác áp bách khi ở trong chuyện linh dị lập tức biến mất, cả người có một loại nhẹ nhõm và thư thái.

- Hại tôi sợ bóng sợ gió một trận. Cứ tưởng rằng sẽ gặp phải phiền phức lớn, không ngờ mọi việc lại nhẹ nhàng như vậy.

Hoàng Tử Nhã khẽ vuốt vuốt mái tóc, con mắt quan sát Dương Gian từ trên xuống dưới.

Được nhân vật cấp đội trưởng dẫn đội đúng là nhẹ nhõm hơn nhiều.

Ngoại hiệu "đại ca" của Dương Gian quả nhiên không phải là hữu danh vô thực.

Hùng Văn Văn suốt ngày cứ kêu Tiểu Dương, Tiểu Dương… Kiểu gì cũng sẽ có ngày bị đánh cho mà coi.

Lúc này, Dương Gian quay đầu quan sát tòa cao ốc ở sau lưng.

Đèn toàn bộ tòa nhà gần như bị tắt hết sạch, những nơi có ánh đèn cũng đang liên tục nhấp nháy, giống như bị chập mạch điện.

Điều này có nghĩa là lệ quỷ vẫn còn đang ở trong cao ốc và ảnh hưởng mọi thứ.

Sau đó, Dương Gian thu hồi ánh mắt và bắt đầu ra mệnh lệnh cho đám người.

- Đồng Thiến, cô và Hoàng Tử Nhã đi phong tỏa khu vực này và thêm vị trí cổ trạch. Cố gắng phong tỏa phạm vi lớn nhất có thể, tôi nghĩ bên phía tổng bộ chắc chắn sẽ phối hợp với hai người thôi. Còn Phùng Toàn, cậu ở lại đây, canh chừng tòa cao ốc này cho tôi. Sớm muộn gì lực lượng linh dị ở bên trong cũng sẽ khuếch tán ra ngoài, nhưng tối hôm nay thì chưa được. Cho nên cậu cần ở lại đây, canh chứng con quỷ kia, đừng cho ghế gỗ màu đỏ xuất hiện ở bên ngoài.

Đồng Thiến gật gật đầu đáp:

- Được rồi, cứ giao cho chúng tôi.

Hùng Văn Văn nói:

- Tiểu Dương, tôi, tôi thì sao. Có phải là tôi không có việc gì làm thì có thể trở về ngủ không?

Dương Gian nói:

- Cậu với tôi đi qua cổ trạch dạo một vòng, nhìn xem tình hình bên phía Lý Quân và Vương Sát Linh. Đồng thời cũng cần nghĩ cách cứu Lý Dương ra ngoài. Hắn ta đi lâu như vậy mà còn chưa ra ngoài, chắc chắn là đã bị nhốt ở bên trong.

Hiện tại hắn không cần người giúp đỡ, chỉ cần có quỷ đồng và Hùng Văn Văn, người mang năng lực dự đoán là đủ.

Hùng Văn Văn lập tức lắc đầu nguây nguậy rồi nói:

- A, tôi không đi, tôi không đi đến đó đâu, chỗ đó có quỷ.

Dương Gian túm lấy Hùng Văn Văn:

- Cậu không đi không được. Với bộ dạng hiện tại cậu còn lo cái gì, còn sợ chết hay sao? Nếu cậu chết, tôi sẽ phục sinh lại.

Thân thể Hùng Văn Văn rất nhẹ, giống như không hề có trọng lượng vậy.

Bởi vì thân thể của nó chỉ là một hình người bằng giấy quỷ dị, chứ không phải thân thể người bình thường.

Hùng Văn Văn trợn tròn hai mắt:

- Phục sinh? Thiệt không?

- Đương nhiên là thật.

Nói xong, Dương Gian lập tức sử dụng quỷ vực bao phủ xung quanh.

Chỉ trong nháy mắt.

Hắn, Hùng Văn Văn và quỷ đồng đều đồng loạt biết mất, không thấy gì nữa.

Trước cửa của tòa cao ốc chỉ còn lại ba người Phùng Toàn, Đồng Thiến và Hoàng Tử Nhã.

Ba người khẽ liếc nhìn nhau một cái, rồi lập tức tách ra, bắt đầu đi làm việc của bản thân.

Bình Luận (0)
Comment