Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1888 - Chương 1889: Bất Đồng

Chương 1889: Bất Đồng

Lúc này, ở trong cổ trạch, tiếng chuông đã chấm dứt, không còn vang lên nữa.

Điều này có nghĩa là việc điều chỉnh thời gian đã kết thúc.

Có thể nói, tốc độ điều chính thời gian có chút nhanh.

Mà lúc này, Lý Quân đang đứng một mình bên trong căn cổ trạch trống rỗng. Hắn ta đang đeo kính đen, khẽ ngẩng đầu nhìn ngắm bốn phía.

Quỷ hỏa liên tục nhảy nhót.

Không gian âm u ở xung quanh lập tức xuất hiện từng ánh lửa màu xanh lục.

Lý Quân lập tức dùng âm thanh khàn khàn quát to một tiếng, có chút hiên ngang, lẫm liệt.

- Là ai đang trốn bên trong để gây sự cho thành phố Đại Đông, đi ra.

Tiếng quát của hắn ta quanh quẩn trong cổ trạch, hình thành vọng âm, rồi truyền vào sâu trong bóng tối.

Vốn hắn ta cứ nghĩ sẽ không có ai đáp lại, nhưng không ngờ từ bên trong lại có người trả lời.

- Lý Quân, nể mặt cậu còn trẻ mà đã trở thành một vị thiếu tướng của bộ đội đặc chức, tôi tha cho cậu một mạng, rời khỏi đây đi. Đây là ân oán giữa tôi và Vương gia. Chờ sau khi tôi giải quyết xong chuyện này, tôi sẽ qua tổng bộ ngồi một chút.

- Nói không chừng đến lúc đó chúng ta sẽ còn có cơ hội để hợp tác.

Giọng nói của Trần Kiều Dương xuất hiện, không biết truyền đến từ nơi nào.

Có vẻ như từ tầng trên, nhưng cũng giống như ở bên cạnh.

Nhưng Lý Quân chỉ nghe thấy âm thanh, không nhìn thấy người thật.

- Giả thần giả quỷ. Trong cổ trạch của Vương gia tiềm ẩn quá nhiều nguy hiểm, nên tôi muốn phong tỏa hoàn toàn chỗ này. Nếu ông không muốn bị truy nã, thì hiện tại hãy từ bỏ chống cự và đi ra ngoài. Có chuyện gì thì cứ giải thích với tổng bộ, tổng bộ sẽ cho ông một lời công đạo. Nhưng nếu chỉ vì ân oán cá nhân mà ông gây ra chuyện linh dị thì…

- Tôi sẽ xử lý ông ngay lập tức.

Tính khí của Lý Quân có chút nóng nảy, bởi vì hắn ta không có hảo cảm đối với những người không có pháp luật, không có kỷ cương lại thích gây sự như này.

Âm thanh của Trần Kiều Dương vang lên.

- Hiện tại, người trẻ tuổi sao đều như thế này. Tôi đã có lòng tốt muốn tha, vì sao lại còn cố chấp không hiểu đây.

Lý Quân nói với giọng điệu kiên quyết.

- Một kẻ ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ thì dựa vào cái gì mà để cho tôi tin tưởng. Tôi nói cho ông biết, tôi không phải đang đàm phán, mà là đang ra lệnh cho ông. Hoặc là ông phục tùng mệnh lệnh, từ bỏ chống cự và đi ra ngoài. Hoặc là chuẩn bị kỹ tinh thần để bị đánh giết. Trong từ điển của tôi, trước giờ chưa từng có hai chữ thỏa hiệp.

Hắn ta sẽ không lá mặt lá trái. Hắn ta chỉ biết người bên trong cổ trạch rất nguy hiểm, nếu còn để cho người này tiếp tục thay đổi thời gian, khởi động lại cổ trạch sẽ tạo thành tai họa cực lớn.

An nguy của toàn bộ thành phố Đại Đông đang nằm ở trong tay hắn ta.

Đồng thời, trong lòng Lý Quân tự biết bản thân nên làm gì khi phải đối mặt với loại ác đồ như thế này.

- Mở mồm ra là bảo giết tôi, nói thì dễ lắm. Lúc trước, ngay cả vợ chồng Vương gia đời thứ hai cũng không xử lý được tôi, mà chỉ dám lừa tôi vào địa lao rồi vây ở trong đó. Cậu dựa vào cái gì mà dám bảo là có thể giết chết Trần Kiều Dương tôi?

Tính tình của Trần Kiều Dương dường như đã có chút nóng nảy, gã ta hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ không hài lòng.

- Tôi tôn trọng thân phận của cậu, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là tôi sẽ không nhẫn tâm giết chết cậu.

Lý Quân nói:

- Vậy ông cứ thử, xem xem ai sẽ giết ai.

- Tốt lắm, đúng là cam đảm hơn người, rất kiên cường. Lại khích tướng để tôi ra tay, muốn bắt giặc phải bắt vua trước? Cũng được, một người quang minh lỗi lạc như cậu, tôi cũng không che che giấu giấu nữa, kẻo lộ ra vẻ là hẹp hòi.

Vừa dứt câu.

Ở trong hành lang phía trên đột nhiên truyền đến từng tiếng bước chân thanh thúy.

Một bóng người mơ hồ dần hiện ra.

Trần Kiều Dương xuất hiện trên tầng hai.

Vốn dĩ gã ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng xử lý gọn Lý Quân mà không cần phải xuất đầu lộ diện. Nhưng khi đối mặt với nhân vật có chức vụ như này, trong lòng gã ta sản sinh ra một chút tôn trọng, nên quyết định đi ra.

Nếu đổi lại là mấy chục năm trước, mục quỷ nhân sẽ không bao giờ lộ mặt.

Người sống chỉ gặp được quỷ, đến khi chết cũng chưa thấy mặt mục quỷ nhân.

- Động thủ.

Vừa nhìn thấy Trần Kiều Dương xuất hiện, Lý Quân liền biết đây chính là kẻ đang khống chế đồng hồ quả lắc và khởi động lại cổ trạch. Hiện tại, nhiệm vụ của hắn ta chính là tiêu diệt kẻ này, trực tiếp ngăn chặn tai họa đang sắp sửa phát sinh.

Bình Luận (0)
Comment