Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1892 - Chương 1893: Cảnh Giác

Chương 1893: Cảnh Giác

Nếu Dương Gian ở chỗ này, hắn chắc chắn sẽ nhận ra chỗ kia. Đây chính là tổng bộ của hội an hem, là nơi mà hắn và Phương Thế Minh từng đánh nhau.

Giờ khắc này, người đi thì nhà trống, tòa cao ốc kia chỉ có thể trở thành bối cảnh cho quỷ họa mà thôi.

Theo lý thuyết, thì ở phía trước bối cảnh phải có vẽ một người nào đó mới đúng. Nhưng lúc này, người bên trong bức tranh lại biến mất.

Không, không thể nói là biến mất được.

Mà là cô gái ở bên trong bức tranh trên da Lý Quân đã rời khỏi đó, xuất hiện và đứng giữa đại sảnh của cổ trạch.

Hiển nhiên.

Trên người Lý Quân còn có một bức quỷ họa, nhưng có vẻ như bức quỷ họa này cũng không phải là ngọn nguồn, mà là chỉ là một trong những bức họa được diễn sinh.

Nhưng, đừng quên là các bức quỷ họa có thể thông với nhau.

Hiện tại, bức quỷ họa thực sự có lẽ đang ở trong tòa cao ốc, bối cảnh của bức tranh này.

Cũng chính là tòa cao ốc Bình An đã bị vứt bỏ kia.

- Đúng là xui xẻo.

Trần Kiều Dương vừa sợ vừa giận, gã trực tiếp ném Lý Quân ra bên ngoài.

Hiện tại Lý Quân còn chưa thể chết được.

Nếu hắn ta chết.

Quỷ họa sẽ bị mất khống chế, không cẩn thận là cỗ quan tài kia cũng xuất hiện. Đến lúc đó, cổ trạch của Vương gia sẽ chính thức trở thành cấm địa. Dù là bản thân gã cũng không dám tiếp tục ở lại đây.

Hiện tại, kế hoạch của gã vẫn chưa xong, không thể rời khỏi cổ trạch của Vương gia được.

Lý Quân rơi từ tầng ba xuống, nhưng sau đó ánh lửa màu xanh lục lại xuất hiện. Quỷ vực bao phủ, hắn ta lần nữa đứng vững vàng ở trong đại sảnh.

Hắn ta dùng âm thanh khàn khàn gầm nhẹ.

- Trần Kiều Dương, ông quá đáng sợ, quá nguy hiểm. Tôi tuyệt đối không cho phép ông tiếp tục làm xằng làm bậy. Hôm nay, tôi sẽ nhốt ông ở đây, khiến cho ông biến mất khỏi thế giới này vĩnh viễn.

Trần Kiều Dương lạnh nhạt nói:

- Cậu không phải là đối thủ của tôi, chàng trai trẻ đừng có được voi đòi tiên. Trên người của cậu có dính líu nhiều đồ vật hung hiểm, nên tôi không muốn dính lấy xui xẻo mà thôi. Cậu phải hiểu, nếu vừa rồi mà tôi không nương tay thì cậu đã xong đời. Đối với tôi mà nói, quỷ hỏa hay tấm da người kia đều không có bất cứ lực uy hiếp nào.

- Với lại, cậu chỉ là do người ta vẽ ra, chỉ cần xóa bỏ lớp trang điểm kia, cậu sẽ phải biến mất. Cậu yếu như vậy mà còn dám liều mạng cùng với tôi hay sao?

- Tôi biết năng lực của bản thân có hạn, nên chỉ dựa vào mình tôi sẽ không thể đánh thắng ông. Nhưng có thứ này thì mọi chuyện sẽ khác.

Lý Quân hít một hơi thật sâu, ngọn lửa trên người cũng thu liễm, sau đó mở lòng bàn tay ra.

Trong đó là một đoàn quỷ hỏa âm u đang cháy hừng hực.

Ở bên trong quỷ hỏa hiện ra một tòa cao ốc bị vứt bỏ, u ám, tối tăm, giống như ảo ảnh vậy.

Mà cũng ngay lúc này.

Trên da người của hắn ta, bối cảnh tòa cao ốc trong bức tranh kia đột nhiên biến mất đầy quỷ dị.

Dường như nó vừa bị Lý Quân lấy ra ngoài.

Quỷ vực của quỷ hỏa đang kết nối với quỷ họa, quỷ họa nối liền với tòa cao ốc bên trong bức tranh. Nhờ đó Lý Quân có thể thông qua con đường kia để dùng quỷ hỏa lấy ra tòa cao ốc, bối cảnh bên trong bức họa.

Ở bên ngoài tòa cao ốc Bình An đều quấn rất nhiều tờ giấy niêm phòng màu vàng, đồng thời vẽ rất nhiều biển cảnh báo màu đỏ.

Trước lối vào của tòa cao ốc.

Một cầu thang cũ kỹ xuất hiện ở bên ngoài tòa cao ốc, khiến cho nó có vẻ đặc thù và quái dị.

Mà ở trên tầng nào đó của tòa cao ốc này, có treo một tấm thẻ trước cửa, trên đó có viết ba chữ: Thôn Hoàng Cương.

Xuyên qua lớp cửa kính, mơ hồ có thể nhìn thấy một số hiện tượng khủng bố và quỷ dị.

Trong lòng Lý Quân hiểu rất rõ, bên trong tòa cao ốc này đang giam giữ hai con lệ quỷ cực kỳ khủng bố, là quỷ họa và Cảnh sát quỷ.

Bức họa ở trên người của hắn ta chẳng qua chỉ là một bức tranh do quỷ họa diễn sinh ra mà thôi.

Nó cũng giống như một lối đi đến quỷ họa thực sự vậy. Và hiện tại thứ này đang bị hắn ta khống chế.

Đây cũng là một lối đi duy nhất.

Là do Tần lão cố ý lưu lại cho hắn ta.

Ngoại trừ cái này ra, những bức tranh khác đều đã bị xóa bỏ.

Nói cách khác, ngoại trừ bức họa ở trên người của Lý Quân ra, bên ngoài chỉ còn lại một bức tranh, đó chính là bản thân quỷ họa.

- Đây là… ?

Trần Kiều Dương nhìn chằm chằm vào tòa cao ốc như ảo ảnh ở trong quỷ hỏa.

Gã ta chưa bao giờ thấy loại thủ đoạn này.

Đây là một cách thức vận dụng lệ quỷ hoàn toàn mới.

Nhưng kinh nghiệm nói cho gã biết, tòa cao ốc kia rất nguy hiểm, không, phải là cực kỳ nguy hiểm.

Một khi đi vào trong đó, đời này của gã sẽ được kết thúc ở bên trong, không thể nào ra ngoài.

Trần Kiều Dương lùi ra sau mấy bước:

"Thứ này dính líu đến ngọn nguồn của cỗ quan tài và quỷ họa, mình không thể chạm vào."

Lúc này, ngọn lửa trên bàn tay của Lý Quân đột nhiên bùng nổ, ánh lửa bao phủ. Tòa cao ốc kia cũng nở to ra, giống như nó muốn bao phủ toàn bộ cổ trạch vậy.

Một con đường thông đến vùng đất linh dị khủng bố đã được Lý Quân mở ra.

Bình Luận (0)
Comment