Đối với loại hồ sơ bí mật này mà nói, cấp độ đội trưởng như hắn ta hoàn toàn có tư cách để đọc.
Mà hiện tại…
Vương Sát Linh buông tay xuống, trên mặt lộ ra vài phần bất đắc dĩ.
Hắn ta còn chưa nghĩ ra được biện pháp để khống chế quỷ chết đói thì chuyện ở cổ trạch đã hấp dẫn sự chú ý của Dương Gian. Đồng thời Dương Gian còn để mắt đến đồng hồ quả lắc bên trong cổ trạch…
Nói cách khác, nếu trong thời gian ngắn, hắn ta không thể nào thực hiện việc khởi động lại vô hạn. Chờ đến khi đồng hồ quả lắc bị Dương Gian lấy đi, mọi việc sẽ không còn bất cứ ý nghĩa nào nữa.
Cho nên hắn ta cần phải hoàn thành được kế hoạch này trước khi Dương Gian đến và lấy đi đồng hồ quả lắc mới được.
"Hiện tại hẳn Dương Gian vẫn còn chưa đủ năng lực để lấy đi đồng hồ quả lắc. Nếu không, với tính cách của hắn chắc chắn sẽ không để đến sau này mới lấy. Muốn tiếp xúc được với đồng hồ quả lắc còn cần tiến đến quãng thời gian chính xác. Trước đó, khi động thủ với Trần Kiều Dương, khả năng Dương Gian đã sử dụng đến năng lực khởi động lại. Chỉ là thời gian khởi động lại của hắn tương đối ngắn ngủi."
"Thời gian khởi động lại của hắn cùng lắm là ba phút đồng hồ. Với lại nó còn có khá nhiều hạn chế."
Vương Sát Linh lập tức đưa ra phán đoán.
Hắn ta dám chắc rằng, trước mắt Dương Gian còn chưa có cách nào để tiếp xúc được với đồng hồ quả lắc.
"Nhưng bất kể là gì, thời gian của mình cũng không còn nhiều nữa. Mình cần phải nhanh chóng nghĩ ra một phương án hợp lý, để thực thi kế hoạch mới được."
Trong lòng Vương Sát Linh bắt đầu có một chút cảm giác gấp gáp.
Dựa theo kế hoạch của hắn ta, nếu tất cả mọi việc đều diễn ra một cách thuận lợi. Cổ trạch bị hắn ta khống chế, lại nắm giữ quỷ chết đói ở trong tay, hắn ta chỉ cần từ từ hoàn thiện phương án, chờ đợi thời cơ mà thôi.
Dù sao hắn ta cũng là người bình thường, không phải ngự quỷ nhân nên có thể sống được rất lâu.
Dù hiện tại không được, hắn ta có thể chờ đến mấy năm, mấy chục năm sau.
Thời gian khá dư dả nên Vương Sát Linh không nóng nảy, hắn ta chờ được.
"Nếu chỗ này đã không còn chuyện gì, vậy mình cũng nên đi ra ngoài xử lý một vài chuyện rồi."
Sau khi xác nhận được rằng quỷ chết đói không xảy ra chuyện gì, hắn ta không muốn tiếp tục chờ ở đây nữa, mà xoay người rời đi.
Căn phòng an toàn trống rỗng lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Đằng sau cánh cửa dày trịch kia là một cỗ thi thể màu xanh đen với cái bụng nhô cao. Cỗ thi thể này ngồi ở bên trong giống như một bức tượng gỗ, không có động tĩnh. Trên trán còn cắm một cây đinh đóng quan tài.
Nhưng không một ai chú ý đến.
Theo thời gian dần trôi qua, cây đinh đóng quan tài găm trên trán của quỷ chết đói dần bong tróc ra từng mảnh nhỏ màu đen. Nó giống như những vết rỉ sét ở trên đinh đóng quan tài vậy.
Cùng lúc đó, đôi mắt chết lặng, tro lạnh của con lệ quỷ cứng ngắc bất động kia đột nhiên cử động một cách chậm rãi.
Con ngươi quỷ dị này nhìn về phía cửa ra vào của phòng an toàn.
Giống như có có thể nhìn xuyên qua lớp cửa vừa dày vừa nặng kia để thấy Vương Sát Linh đang dần đi xa vậy.
Nhưng rất nhanh, đôi mắt quỷ dị kia lại trở nên bình tĩnh.
Mọi thứ giống như chưa hề có gì xảy ra hết vậy.
Chỉ thi thoảng nhìn thấy mấy tia màu đen nho nhỏ không ngừng bong tróc ra khỏi đinh đóng quan tài.
Cùng lúc đó.
Ở phía trước tòa cao ốc Ninh an của thành phố Đại Đông.
Lúc này Dương Gian đã triệu tập đầy đủ thành viên trong đội và đang chuẩn bị rời khỏi tòa thành phố này.
Lúc này, Phùng Toàn đột nhiên đi đến. Từ nãy đến giờ hắn ta luôn chú ý đến mọi dị thường bên trong tòa cao ốc. Vừa đi đến, hắn ta vừa lắc đầu, tỏ vẻ bất lực.
- Chuyện linh dị ở bên trong cao ốc đã bị mất khống chế. Tình hình bên phía cậu thế nào rồi?
- Tạm thời chuyện bên phía cổ trạch đã được xử lý. Nhưng vẫn để cho một kẻ cực kỳ nguy hiêm tên là Trần Kiều Dương chạy thoát, sau này mọi người cần phải chú ý một chút.
Dương Gian đáp, sau đó chú ý đến tòa cao ốc Ninh An của Vương Sát Linh ở đằng sau.
Ghế gỗ màu đỏ đã xuất hiện đến tận cửa của tòa cao ốc.
Ở bên trong, toàn bộ ánh đèn đều tắt ngúm, chỉ còn một số chỗ chưa bị lực lượng linh dị bao phủ mới có thể sáng đèn. Ngoại trừ điều này ra, thi thoảng bên trong còn truyền ra một vài tiếng kêu thảm thiết.
Phùng Toàn nói:
- Nếu chuyện này còn tiếp diễn như vậy, tòa cao ốc này chắc chắn sẽ phải xong đời.
Dương Gian khẽ nhíu mày.
- Vương Sát Linh không xử lý sao?
Phùng Toàn nói:
- Chưa thấy hắn ta xuất hiện.
Dương Gian nói:
- Tên gia hỏa này cũng thong dong thật đấy. Nhà hắn ta xảy ra chuyện mà bỏ mặc, không biết chạy đi đâu, khiến cho chúng ta phải đi chùi đít cho hắn ta.