Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1918 - Chương 1919: Nghĩ Cách

Chương 1919: Nghĩ Cách

Trước đó, khi hắn giao thủ với Trần Kiều Dương, Vương Sát Linh cũng đứng ở bên cạnh xem kịch.

Hồi nãy còn bảo là đi xử lý chuyện linh dị của thành phố Đại Đông, vậy mà mới thoáng cái đã biến mất đâu không thấy nữa.

Phùng Toàn hỏi:

- Nếu bên kia đã kết thúc, như vậy hẳn nên xử lý chuyện ở đây chứ?

Dương Gian nói:

- Cậu quan sát lâu như vậy đã nghĩ ra được biện pháp nào hay chưa?

Nếu có thể nghĩ ra được một biện pháp tốt, hắn cũng không ngại mà tiện tay xử lý luôn chuyện linh dị của ghế gỗ màu đỏ.

Phùng Toàn nói:

- Theo như quan sát của tôi. Khi số lượng người chết trong cao ốc gia tăng, số lượng ghế gỗ màu đỏ sẽ càng nhiều. Nếu có một người chết, ghế gỗ màu đỏ sẽ tăng thêm một cái. Nhưng tôi đoán, trong đống ghế gỗ màu đỏ này hắn sẽ có một thứ là môi giới lúc đầu. Cũng chính là chiếc ghế mà con lệ quỷ đang ngồi.

- Nếu chúng ta có cách tìm ra được chiếc ghế gỗ màu đỏ bị che giấu kia, nói không chừng chúng ta sẽ xử lý được chuyện này.

Dương Gian lập tức nói ra ý kiến của bản thân.

- Không phải, môi giới đã khuếch tán. Mục đích của lệ quỷ là thông qua chiếc ghế gỗ màu đỏ để giết người. Hiện tại nó đã bị mất khống chế, không còn giới hạn ở trong chiếc ghế lúc đầu nữa. Bất cứ chiếc ghế gỗ màu đỏ nào cũng đều có khả năng xuất hiện lệ quỷ.

Sau đó, Dương Gian lại dựa vào những việc lúc trước, rồi đưa ra một phương pháp.

- Muốn giải quyết chuyện này, chúng ta chỉ còn một cách. Đó chính là kiếm ra được một cái gì đó đặc biệt. Sau đó để cho nó ngồi vào ghế gỗ. Thứ kia không thể quá mạnh, kẻo lại khiến cho ghế gỗ màu đỏ bị vỡ, nhưng lại phải có thể tiếp nhận được tập kích của lệ quỷ. Chỉ cần thành công, những ghế gỗ màu đỏ khác hẳn sẽ mất đi tác dụng. Bởi vì quỷ chỉ có một, trong thời điểm nó tập kích mục tiêu, nó không thể đi tập kích những người khác được.

Nhưng phương pháp này khá khó để thực hiện, có thể nói là rất khó.

Nói trắng ra chính là bọn hắn phải tìm ra được một thứ, để cho nó bị động tiếp nhận tập kích từ lệ quỷ. Đồng thời thứ kia còn không được quá mạnh, nếu không nó sẽ khiến cho vật môi giới là ghế gỗ màu đỏ bị hủy hoại, khiến cho quỷ dừng tập kích.

- Xem ra tên Trần Kiều Dương kia đã cho chúng ta một vấn đề hơi khoai. Gã ta muốn dùng tính mạng của một tòa cao ốc để ngăn chặn chúng ta, tạo cơ hội cho gã có thời gian hoàn thành việc hiệu chỉnh thời gian. Chỉ là gã không ngờ được

Chúng ta sẽ bỏ qua chuyện này, đi đến cổ trạch xử lý gã trước, rồi mới quay lại xử lý ghế gỗ màu đỏ sau.

Dương Gian lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.

Kế hoạch này của Trần Kiều Dương không hề tồi, gã biết lợi dụng trách nhiệm, sự đồng tình của một người phụ trách để di chuyển lực chú ý.

Nếu đổi lại là một người phụ trách khác, có lẽ đã bị gã lừa.

Nhưng kịch bản lại không diễn ra theo như những gì Trần Kiều Dương nghĩ, cho nên lần này gã mới bị thất bại.

Lúc này, Hoàng Tử Nhã và Đồng Thiến đã đi đến.

- Đội trưởng, rời đi à? Bên này chúng tôi đã hoàn thành việc phong tỏa. Xem ra chuyện phía bên kia cũng đã xong rồi, mọi người không có việc gì thì tốt.

Đồng Thiến hỏi:

- Lý Dương, cậu không sao chứ?

Lý Dương lắc đầu nói:

- Hữu kinh vô hiểm, không có vấn đề gì lớn.

Hùng Văn Văn ngáp một cái rồi nói:

- Vậy còn chờ gì nữa, đi về ngủ thôi. Tôi buồn ngủ lắm rồi.

Nhưng, nó là người giấy, có thể hoạt động 24/24, không cần ngủ nghỉ.

Dương Gian nói:

- Chuyện của ghế gỗ màu đỏ chưa xử lý được, mà Vương Sát Linh lại mất tích, không biết đã đi đâu. Chờ xử lý xong chuyện này đã rồi hẵng đi.

Đồng Thiến lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Thay Vương Sát Linh xử lý chuyện linh dị? Cái này không giống với tác phong của anh lắm.

Dương Gian vẫn bình thản nói:

- Thực ra tôi không muốn quản. Nhưng trước đó đã đáp ứng với Lý Quân là sẽ xử lý chuyện linh dị ở chỗ này, nên cần phải làm. Gì chứ chút tín dụng đó tôi vẫn phải có.

Đồng Thiến khẽ gật gật đầu.

Mặc dù tính cách của Dương Gian có chút vấn đề, nhưng là một người biết giữ chữ tín. Chí ít, trước giờ hắn chưa từng làm ra việc gì trái với lời hứa hẹn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao tổng bộ lại muốn mời Dương Gian ra tay.

Bởi vì Dương Gian sẽ không chơi xấu. Mặc dù giá cả của hắn có hơi đắt một chút, nhưng cái giá đó lại có thể để cho bọn họ có thể yên tâm.

Đồng Thiến nói:

- Vậy thì mau chóng xử lý xong chuyện này rồi về thành phố Đại Xương. Mọi người đã nghĩ ra cách gì hay chưa?

Ánh mắt của cô nhìn về phía mọi người, xẹt qua người Lý Dương, Phùng Toàn, nhưng lại bỏ qua Hùng Văn Văn và quỷ đồng có vẻ ngây thơ vô số tội.

Bình Luận (0)
Comment