Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1925 - Chương 1926: Chiếc Tủ Đỏ

Chương 1926: Chiếc Tủ Đỏ

- Về nhà ngủ, về ngủ thôi, tôi buồn ngủ lắm rồi.

Hùng Văn Văn nghe thấy sắp giải tán thì lập tức tỏ ra hưng phấn.

Dương Gian cũng không nhiều lời, ánh sáng màu đỏ lóe lên, cả người hắn đã biến mất, đồng thời quỷ đồng cũng biến mất theo.

Hùng Văn Văn lập tức kêu to.

- Mẹ, Tiểu Dương, anh đi như vậy à? Đưa tôi về nhà với.

Đồng Thiến nói:

- Tự lái xe về đi, dù sao chỗ này cũng không xa. Có lẽ đội trưởng đang có việc gì đó cần giải quyết cũng nên.

Phùng Toàn nói:

- Mấy người về đi, tối nay tôi sẽ ở lại công ty để canh chừng, tránh xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Lý Dương nói:

- Có việc gì nhớ thông báo cho tôi.

- Đương nhiên.

Chỉ trong chốc lát, đám người đã tản đi.

Ở trong văn phòng trống rỗng cũng chỉ còn lại một mình Phùng Toàn.

Phùng Toàn hút thuốc, nhưng khói thuốc không có bay đi, mà ngược lại, chúng tụ tập càng ngày càng nhiều.

Không, đây không phải là khói, mà là sương mù.

Trong đám sương mù dày đặc.

Phùng Toàn đang trầm tư, rồi khẽ lẩm bẩm:

"Trí nhớ của mình đã bị thay đổi sao?"

Dương Gian rời đi cũng không phải là trở về nhà nghỉ ngơi, mà hắn muốn đi giải quyết hậu quả một số chuyện.

Chiếc ghế gỗ màu đỏ mà hắn mang về cũng cần phải giam giữ. Ngoài ra, con lệ quỷ mà hắn lấy được từ bên người của Trần Kiều Dương cũng cần phải xử lý cho thích đáng. Một khi xử lý không kỹ, để lực lượng linh dị tiết lộ ra ngoài, nói không chừng chúng sẽ lại tại nên một chuyện linh dị khiến hắn phải đau đầu.

Hắn không yên tâm khi để người khác làm, vì thế hắn mới đích thân đi xử lý.

Cũng may trước mắt thành phố Đại Xương không xảy ra chuyện linh dị, cho nên công việc của Dương Gian cũng tương đối an nhàn.

Chờ sau khi hắn xử lý xong những chuyện này đã là nửa đêm.

Dương Gian rời khỏi phòng an toàn, một mình di chuyển trên đường nhỏ của tiểu khu Quan Giang, khẽ cau mày như đang tự hỏi điều gì đó.

"Sau khi Phùng Toàn giãy dụa và thành công trở về từ cõi chết, lại thành công khống chế con lệ quỷ thứ ba, hắn ta đã thay đổi. Nếu mình suy đoán không sai thì hiện tại trí nhớ của Phùng Toàn đã được khôi phục. Năng lực sửa đổi trí nhớ của tờ báo quỷ đã bị mất đi hiệu lực. Điểm này có thể nhận thấy từ cách xưng hô của hắn ta đối với mình."

"Tuy nhiên chuyện này cũng không quá quan trọng, với cục diện hiện tại, dù hắn ta có khôi phục lại trí nhớ thì có thể làm được gì?"

Sau một hồi suy nghĩ, Dương Gian lập tức bỏ qua chuyện này, mà tính toán sang chuyện khác.

"Chuyện của bưu điện quỷ vẫn còn chưa thực sự kết thúc. Nếu lần sau nhiệm vụ đưa thư xuất hiện, có lẽ mình sẽ xuất hiện ở trên tầng thứ tư. Ở trên đó chắc chắn sẽ tồn tại ngự quỷ nhân, nếu không, với mức độ nguy hiểm khi đưa thư ở trên đó, người bình thường đã chết từ lâu."

Nhiệm vụ đưa thư tầng thứ ba của bưu điện quỷ đã khiến hắn gặp phải chuyện linh dị phòng 301 tại thành phố Đại Xuyên. Khi đó thiếu chút nữa hắn phải bỏ mạng lại tại đó.

Tầng thứ tư, mức độ nguy hiểm của việc đưa thư chắc chắn sẽ gia tăng.

Đến lúc đó sẽ tiếp xúc phải chuyện linh dị như thế nào thì trong lòng hắn cũng không biết rõ.

Ngoại trừ cái đó ra, hắn còn có một chuyện còn quan trọng hơn cả chuyện của bưu điện quỷ cần phải chú ý. Đó chính là giao dịch giữa hắn và tủ quỷ vẫn chưa hoàn thành.

Nội dung của lần giao dịch với tủ quỷ là hắn phải tiến vào một tòa nhà cổ cũ kỹ nào đó và mở ra một cánh cửa đang bị khóa

Chìa khóa của cánh cửa kia hiện tại vẫn còn nằm trong tay của Dương Gian.

Nhưng hắn lại không biết căn nhà kia nằm ở chỗ nào.

Mà thời gian tủ quỷ cấp cho Dương Gian chỉ có 90 ngày. Mặc dù hiện tại thời gian vẫn còn dư lại gần hai tháng. Nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy bất an chính là sự khủng bố ẩn giấu phía sau vụ giao dịch, cùng hậu quả khi làm trái hiệp ước.

"Hiện tại liệu mình đã có thể tiếp nhận được trừng phạt khi hủy bỏ giao dịch với tủ quỷ chưa?"

Điều mà Dương Gian nghĩ đầu tiên không phải là làm thế nào để hoàn thành vụ giao dịch.

Mà là hắn nghĩ đến việc chơi xấu.

Việc thực hiện giao dịch với tủ quỷ là một con đường không có lối về.

Hắn chỉ có thể lợi dụng tủ quỷ để giúp bản thân sống sót trong những trường hợp khẩn cấp, chứ chưa hề giành được bất cứ chỗ tốt nào khi giao dịch với tủ quỷ cả. Cho nên đến cuối cùng, lựa chọn phù hợp nhất vẫn là chơi xấu. Đồng thời, nếu không làm như vậy, đến cuối cùng, khả năng hắn sẽ bị nội dung giao dịch với tủ quỷ đùa chết.

Mang theo ý nghĩ như vậy.

Dương Gian lập tức đi đến tầng cao nhất của tòa tháp chuông bên trong tiểu khu.

Một chiếc tủ gỗ cũ kỹ, cổ xưa, được sơn màu đỏ tươi lẳng lặng đặt ở chỗ này. Mặc dù nhìn qua thì thấy chiếc tủ này rất bình thường, nhưng nó luôn khiến cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị, không được thoải mái.

Bình Luận (0)
Comment