Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1924 - Chương 1925: Kiệu Giấy

Chương 1925: Kiệu Giấy

Kết quả là chuyện kỳ dị đã xảy ra.

Trên người hắn ta không có bất cứ bệnh nào cả. Vốn dĩ lúc trước hắn ta đang phải chuẩn bị để mổ não, nay lại trở về bình thường. Khối u trong đầu hắn ta đã biến mất một cách ly kỳ.

"Người tên là Dương Gian kia rốt cục là ai?"

Sau đó, Trương Chí Đông bắt đầu có chút tò mò đối với chuyện ly kỳ ngày hôm qua, trong lòng có cảm giác cấp bách, muốn biết được đáp án.

Tuy nhiên, đối với chuyện của Trương Chí Đông, Dương Gian cũng không thèm chú ý.

Là một người bình thường, hơn nữa còn là một kẻ xa lạ, rất ít khi Dương Gian để ý đến người như vậy.

Lần này đến thành phố Đại Đông, thời gian hắn ở lại không nhiều, cùng lắm chỉ ba, bốn tiếng gì đó, nhưng lại có cực kỳ nhiều chuyện xảy ra.

Vốn cho rằng đây chỉ là một lần báo thù đơn giản, không ngờ lại xuất hiện một ngự quỷ nhân tên Trần Kiều Dương. Ngoài ra, dường như cổ trạch của Vương gia cũng có liên quan đến rất nhiều thứ.

Đương nhiên, lần hành động này cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch.

Hắn đã xử lý được một đám uy hiếp tiềm ẩn, giam giữ được một con lệ quỷ cùng chiếc ghế gỗ màu đỏ. Đồng thời hắn còn đánh cắp được một nửa trí nhớ của Trần Kiều Dương, biết được bí mật khởi động lại của cổ trạch Vương gia.

- Chuyện lần này xem như dừng ở đây. Mấy người nếu không còn chuyện gì khác thì nên về nghỉ ngơi đi. Ngoài ra, trong quãng thời gian này mọi người nhớ chú ý một chút. Số lượng ngự quỷ nhân dính nguyền rủa đồng hồ quả lắc từ cổ trạch của Vương gia cũng không phải chỉ có chừng đó. Vẫn còn có một số ngự quỷ nhân, mặc dù gặp phải nguyền rủa, nhưng không bị cuốn vào cuộc tranh đấu ngày hôm nay.

- Hiện tại chúng ta đã xử lý một đống lớn, phải cẩn thận một chút, tránh bị đám còn lại trả thù.

Sau khi trở lại cao ốc Thượng Thông, Dương Gian lập tức nhắn nhủ đám người.

- Còn nữa, kể từ ngày mai trở đi, thành phố Đại Xương bắt đầu tăng cường cảnh giới, không thể tiếp tục lỏng lẻo như vậy được. Sự xuất hiện của Trần Kiều Dương là một tín hiệu cực kỳ xấu. Điều này cũng có nghĩa là khả năng cao vẫn còn khá nhiều ngự quỷ nhân đời trước sống sót ở trên thế giới này.

- Theo chuyện linh dị dần dần lộ ra ánh sáng, cuối cùng đám người này sẽ không thể nào che giấu nữa. Nhanh thôi, bọn họ sẽ phải dần lộ diện.

- Nếu là ngự quỷ nhân từ mười mấy năm trước, thậm chí là mấy chục năm trước mà có thể sống đến hiện tại, mọi người thử nghĩ mà xem, bọn họ sẽ nguy hiểm đến mức nào.

Sắc mặt Dương Gian không được thoải mái, có chút ngưng trọng.

Bởi vì dựa theo trí nhớ của Trần Kiều Dương, hắn đã biết được, người này cũng không phải là người duy nhất còn sống sót từ thời kỳ kia.

Phùng Toàn khẽ rít một hơi thuốc, sau đó cau mày khẽ nói, giọng điệu của hắn ta có hơi ngột ngạt.

- Xem ra sau này, giới linh dị sẽ càng ngày càng loạn. Tuy nhiên điều này cũng chứng minh rõ bố trí lúc trước của chúng ta là hoàn toàn chính xác.

Lý Dương nói:

- Có sự tồn tại của các đội trưởng, tình hình có lẽ cũng không trở nên quá xấu.

Hoàng Tử Nhã ở bên cạnh đột nhiên cười cười rồi nói:

- Chỉ mới lọt ra một người Trần Kiều Dương mà đã đám đánh nhau với ba vị đội trưởng rồi. Nếu còn thêm mấy người, nói không chừng bọn họ thực sự dám tập kích tổng bộ. Nước trong giới linh dị cực sâu. Lúc trước tôi không cảm thấy được, hiện tại xem ra chúng ta vẫn còn hơi nông cạn. Tuy nhiên vẫn còn may, có đội trưởng ở đây, dù trời có sập xuống anh ấy cũng đỡ được.

Nói xong, cô lại hướng về phía Dương Gian nháy mắt mấy cái.

Dương Gian nói:

- Sai, uy hiếp của những người này không lớn, thứ thực sự có lực uy hiếp chính là chuyện linh dị. Bởi vì đã là người thì sẽ có thể nói chuyện, có thể đàm phán, uy hiếp, nhưng quỷ thì không.

Mặc dù hắn rất để ý việc bị trả thù, nhưng trong lòng không có lo lắng quá nhiều về vấn đề này.

Chuyện mà hắn lo vẫn là chuyện linh dị.

Giống như chuyện linh dị của ghế gỗ màu đỏ lúc trước vậy. Rõ ràng đó chỉ là một chuyện linh dị cực kỳ bình thường, nhưng nó lại khiến cho Dương Gian có cảm giác thúc thủ vô sách. Dù trong tay hắn có vũ khí linh dị, có đinh đóng quan tài và thanh sài đao, nhưng lại không thể phát huy tác dụng.

Còn có đám người giấy nhấc kiệu giấy kia nữa.

Năm tầng quỷ vực mà chúng có thể xâm lấn dễ như trở bàn tay. Nếu không phải lúc đó mục tiêu của thứ kia là Trần Kiều Dương, mà là hướng về hắn, có lẽ hắn đã phải đối mặt với nguy hiểm khó có thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, trước mắt sự tồn tại của đồng hồ quả lắc trong cổ trạch Vương gia cũng là một vấn đề khó giải đối với Dương Gian.

Dương Gian nói:

- Mà thôi, cũng muộn rồi, không thích hợp nói nhiều về cái này. Có gì để đó mai chúng ta bàn luận lại.

Bình Luận (0)
Comment