Chỉ là khả năng cô sẽ rất khó để biến hóa.
Bởi vì cô đã bị lực lượng linh dị ăn mòn, tình trạng thân thể đã không còn giống với người bình thường nữa.
- Đi vào trước đi, tôi đưa cô đi làm quen một chút với tình hình ở đây.
Vương San San cũng không hề tỏ ra vui sướng khi được khen ngợi, mặt cô vẫn lạnh như băng, mang theo Lưu Tiểu Vũ vào bên trong nhà, sau đó bắt đầu đi tham quan xung quanh.
- Chỗ này bình thường chỉ có một mình tôi ở lại. Tầng một có phòng khách, phòng đọc sách, nhà vệ sinh, phòng nghỉ ngơi. Còn trên tầng hai mới là phòng ngủ. Hiện tại trên đó chỉ có hai căn phòng. Tôi ngủ một phòng, còn một phòng để trống. Ngày mai tôi sẽ để cho Trương Lệ Cầm đến chuẩn bị một chút, còn tối nay cô ngủ với tôi.
Lưu Tiểu Vũ chỉ vào một cánh cửa rồi nói:
- Không phải chỗ này còn có một căn phòng nữa hay sao?
Vương San San dừng lại, nhìn cô rồi nói:
- Chỗ này trước kia là một tòa cổ trạch thời kỳ dân quốc. Trong ba căn phòng này có hai căn đều trưng bày vật phẩm linh dị, cực kỳ hung hiểm. Thậm chí nó từng gây ra chuyện linh dị. Còn căn phòng thứ ba kia, Dương Gian chưa từng mở nó ra. Nhưng hẳn cô cũng hiểu được ở bên trong đó có cái gì.
Cả người Lưu Tiểu Vũ khẽ run:
- Chỗ này… Chỗ này còn có quỷ?
- Đó là trước kia, còn hiện tại chỗ này cực kỳ an toàn.
Lưu Tiểu Vũ bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
- Nhưng cô vừa nói là căn phòng phòng kia chưa từng được mở ra mà. Lỡ bên trong đó có giam giữ một con lệ quỷ thì sao?
Vương San San vẫn cực kỳ bình tĩnh:
- Không sao, Dương Gian từng nghiên cứu qua. Những căn phòng này nếu không chủ động mở cửa sẽ cực kỳ an toàn. Dù sao nó cũng nằm đây mấy chục năm rồi mà chưa từng xảy ra chuyện.
- Dù là vậy cũng không nên ở chỗ này. Chỗ như vậy mà vẫn có thể ngủ được sao?
Giờ phút này, tim Lưu Tiểu Vũ đang đập liên hồi.
Thậm chí trong lòng cô đang nghi ngờ liệu có phải là Dương Gian đang cố ý chỉnh cô không nữa.
Tiểu khu Quan Giang có nhiều phòng như vậy, hắn sắp xếp cho cô chỗ nào mà chẳng được. Việc gì cứ phải dắt cô đến chỗ đang giam giữ lệ quỷ để ở như này?
Đây không phải là đang làm khó cô hay sao?
Vương San San nghĩ nghĩ một hồi rồi nói:
- Có lẽ là Dương Gian đang cố ý huấn luyện cô, để cô vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng. Cô không cần khẩn trương, tôi cũng ở chỗ này mà. Với lại, tôi còn ở đây từ rất lâu rồi nhưng cũng chưa hề xảy ra chuyện gì cả.
Lưu Tiểu Vũ có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Giờ phút này, trong lòng cô có ý nghĩ muốn từ chức.
Quả nhiên, ở cũng một chỗ với Dương Gian không có chuyện gì tốt. Vừa mới đến đã xếp cho cô ở trong căn phòng cạnh lệ quỷ. Đừng nói là huấn luyện, khả năng cô còn chưa vượt qua được nỗi sợ hãi đã phải phát điên mất rồi.
…
Từ sau khi dùng thanh sài đao chém nát tủ quỷ, Dương Gian cũng chưa hề rảnh rổi. Suốt ngày bận rộn xử lý những chuyện có liên quan đến vật phẩm linh dị, nên không có thời gian để nghỉ ngơi.
Đương nhiên hắn cũng không có tư cách để nghỉ ngơi và giải trí.
Cho nên, sau khi đưa Lưu Tiểu Vũ đến chỗ của Vương San San xong, Dương Gian trực tiếp trở về chỗ ở.
Vừa xuống xe, Trương Lệ Cầm liền chủ động hỏi:
- Tổng giám đốc Dương, buổi tối cậu muốn ăn cái gì? Để tôi đi mua đồ về nấu.
Cô phải nhân dịp này để thi triển chút trù nghệ mà bản thân đã khổ luyện mấy ngày hôm nay, nhằm tạo chút ấn tượng cho Dương Gian.
Dương Gian nói:
- Tự cô quyết định là được. Tôi còn cần đi xử lý một chút chuyện. Nếu không có việc gì đặc biệt quan trọng đừng đến quấy rầy tôi.
Nói xong, hắn liền lái xe đến gara ở đằng sau biệt thự.
Trương Lệ Cầm khẽ vuốt vuốt tóc, tỏ ra khá xấu hổ. Tuy nhiên cô cũng đã quen với loại thái độ này của Dương Gian rồi. Dù sao hắn không phải chỉ dùng bộ dạng này đối với cô, mà là đối với người khác cũng như vậy, cho nên không có gì đáng để phàn nàn cả.
Những người tiếp xúc với chuyện linh dị không nhiều thì ít đều sẽ có những điểm bất thường.
Lấy lại tinh thần, Trương Lệ Cầm liền bắt đầu suy nghĩ xem tối nay nên ăn cái gì.
Mà sau khi lái xe vào trong gara, Dương Gian lại bình tĩnh nhìn vào chiếc xe taxi đặc biệt kia.
Đây là một chiếc xe taxi quỷ.
Một chiếc xe cũ kỹ, màu sơn pha tạp đã bị tróc, lộ ra những vết rỉ không thể xóa được. Trên mui xe có treo tấm thẻ xe taxi, nhưng đèn phía trên lại lúc sáng lúc tối. Nhìn qua liền thấy nó giống như một chiếc xe taxi đã bị hỏng.
Nhưng kỳ dị chính là thi thoảng Dương Gian lại có thể nghe thấy những tiếng động cổ quái từ trong xe truyền đến.
Ngẫu nhiên xuất hiện một vài âm thanh cót két đung đưa.