Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1943 - Chương 1944: Đám Thanh Niên

Chương 1944: Đám Thanh Niên

Nhưng mười lăm phút sau.

Nói cách khác, Dương Gian đã điều khiển chiếc xe này được chừng 30 phút.

Lúc này Dương Gian đột nhiên nhìn thấy ở bên trong gương chiếu hậu đột nhiên xuất hiện một bàn tay người chết, cứng ngắc, nhuốm đầy máu tươi.

Bàn tay kia đang túm lấy đuôi xe, giống như được vươn ra từ cốp sau xe vậy. Đồng thời nó đang không ngừng kéo dài ra đằng trước.

Cùng lúc đó.

Hàng ghế đằng sau xe cũng dần mờ tối, ánh đèn bắt đầu lùi lại, không có cách nào chiếu rọi đến khu vực kia.

Quỷ ảnh cũng nhận được sự quấy nhiễu từ một loại lực lượng linh dị nào đó.

"Dù là bản thân mình cũng khonog thể nào khống chế hoàn toàn chiếc xe taxi quỷ này, chỉ có thể điều khiển nó trong quãng thời gian 30 thôi. Sau 30 phút, ở bên trong xe taxi quỷ sẽ xuất hiện bóng dáng của lệ quỷ. Nếu còn tiếp tục lái xe, khả năng cao mình sẽ phải gánh chịu lệ quỷ tập kích."

Nghĩ đến đây, Dương Gian cũng không tiếp tục thăm dò xe taxi quỷ nữa.

Hắn lập tức giẫm phanh, xe taxi quỷ dừng lại.

Sau khi xe dừng, hiện tượng linh dị ăn mòn dần chuyển biến tốt đẹp. Bàn tay đẫm máu xuất hiện ở trong gương chiếu hậu cũng dần thu lại.

Trong xe lần nữa khôi phục ánh sáng.

"Tuy nhiên chiếc xe taxi quỷ này chỉ nên dùng để chạy trốn, còn nữa, một khi ở bên trong này mình hoàn toàn có thể ngăn cách với tập kích của lệ quỷ."

Dương Gian cảm thấy đối với hắn thứ tác dụng của thứ này tương đối hạn chế, nhưng lại khá thích hợp cho đoàn đội.

Bởi vì nếu chen chúc một chút thì chiếc xe taxi quỷ này có thể ngồi được năm người.

Trong quá trình xử Lý Dương chuyện linh dị, nếu có được chiếc xe này, mỗi khi gặp phải phiền phức, việc có thể bỏ chạy khỏi đó là không thành vấn đề.

Sau khi tìm tòi một phen, Dương Gian lại lái xe taxi quỷ trở về gara biệt thự.

Hắn xuống xe, sau đó nhìn chằm chằm vào chiếc cốp sau xe đang đóng chặt kia.

Lúc này cốp xe đang được đóng kín, không hề có dấu vết bị mở ra.

Nhưng trước đó, sự dị thường kia truyền đến từ cốp sau xe. Nếu bên trong xe có quỷ, như vậy quỷ chắc chắn đang ở trong này.

Sau một hồi nghiêm túc suy nghĩ, cuối cùng Dương Gian vẫn từ bỏ ý định mở cốp xe ra.

Tạm thời vẫn không nên phá hủy một vật phẩm linh dị. Lúc trước việc phá hủy tủ quỷ đã khiến hắn gặp phải phiền phức.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:

"Lát nữa mang nó đến công ty giao cho Phùng Toàn điều khiển."

Ngay khi hắn đang tìm hiểu chiếc xe taxi quỷ, thì ở một chỗ khác trong tiểu khu Quan Giang.

Ban đêm.

Lưu Tiểu Vũ mặt dày mày dạn ôm gối gõ cửa phòng Vương San San ở sát vách.

Sau khi mở cửa ra, Vương San San lạnh nhạt hỏi:

- Sao vậy, có việc gì à?

Lưu Tiểu Vũ tỏ ra ngượng ngùng nói:

- Không có gì, Tôi chỉ là không muốn ngủ một mình, tối nay tôi có thể ngủ cùng cô không? Đừng hiểu lầm, không phải là tôi sợ đâu, mà là mới chuyển đến, chưa quen nên hơi khó ngủ.

Cô là điện thoại viên cùng liên lạc viên thì sao lại tự thừa nhận là bản thân sợ quỷ được.

Nhưng một khi nghĩ đến việc căn phòng sát vách ở bên kia có khả năng đang giam giữ một con lệ quỷ thì cô không thể nào ngủ được.

- Được rồi, vào đi.

Vương San San nhìn nhìn, cuối cùng gật đầu đồng ý.

- Hì hì, tốt quá, cảm ơn cô.

Lưu Tiểu Vũ lập tức tỏ ra vui vẻ.

Sau khi tìm hiểu chiếc xe taxi quỷ kia một lượt và xác nhận được một số thứ sau, Dương Gian biết tạm thời thứ này không có nguy cơ bị mất khống chế, cho nên vứt nó vào trong phòng an toàn, không thèm quan tâm đến nó nữa.

Trở về biệt thự, Trương Lệ Cầm đã làm xong bữa tối.

Sau khi nếm qua một chút, Dương Gian lại để cho Trương Lệ Cầm ghi chép lại toàn bộ những chuyện mà hắn trải qua tại thành phố Đại Đông lần này.

Cuốn sổ ghi chép ở trong Trương Lệ Cầm đã cực kỳ dày, mỗi một trang đều có chứa thông tin về những chuyện ly kỳ mà Dương Gian gặp phải.

Sau khi ghi chép xong, thời gian đã là nửa đêm.

Một ngày này xem như đã trôi qua khá nhẹ nhàng.

Nhưng ở tại một khu vực khác trong thành phố Đại Xương, đêm nay lại là một đêm không yên bình.

Chỗ này là một tiểu khu khá cũ kỹ, yên tĩnh, vắng vẻ. Buổi tối không có mấy nhà thắp đèn, lượng người ở trong đây là cực kỳ ít. Thậm chí xung quanh đây còn không có xe cộ chạy ngang qua.

Bình thường, ở chỗ này sẽ là cực kỳ yên tĩnh, không có bất cứ chút động tĩnh nào.

Nhưng hôm nay, sự yên tĩnh ở đây đã bị một đám thanh niên lông bông phá vỡ.

Đám người này không có việc gì làm cứ đi tản bộ khắp nơi ở trong tiểu khu. Thậm chí, mỗi tòa nhà, mỗi tầng đều có bóng dáng của bọn họ. Hành vi hết sức khả nghi, cũng rất kỳ quái.

Cũng may trong tiểu khu khá vắng người nên không có ai chú ý đến hành động của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment