- A Vĩ, A Vĩ, cậu đang ở đâu vậy?
Đúng lúc này, một người trẻ tuổi chạy từ trong một tòa nhà nào đó ra, vừa chạy vừa gọi tên một người.
- Đừng có gọi, tôi ở chỗ này.
Ở trong một góc tối tương đối hẻo lánh, một người thanh niên mặc áo khoác, đội mũ cao bồi, bên hông đeo hai khẩu súng màu vàng, hơi phản xa ánh sáng thanh lãnh. Giờ phút này, người kia mặt hướng về phía trước, đưa lưng về đám người rồi từ từ lùi về sau, đi ra khỏi khu vực hắc ám.
Người trẻ tuổi kia tò mò hỏi:
- Cậu nhìn chằm chằm bức tường kia làm gì vậy? Quay lại đi, khả năng chúng ta đã tìm ra chỗ có vấn đề kia rồi. Hiện tại A Phi ca đang canh trước cửa tòa nhà kia, chỉ chờ cậu đến thôi.
- Cái gì? Nhanh như thế đã tìm ra rồi? Tốt lắm, tôi đến ngay.
Trương Vĩ kinh ngạc nói, vội vàng kéo khóa quần rồi bỏ đi.
Còn ở trong góc, bên trên bức tường có lưu lại một chữ bằng nước: Vĩ.
Rất nhanh, Trương Vĩ liền đi đến trước tòa nhà số 19 của tiểu khu.
Lúc này phía dưới tòa nhà đang có một đám người tụ tập, có người hút thuốc, có người bấm điện thoại, có người lại đang nghe nhạc…
- A Vĩ đến rồi.
- A Vĩ, mau tranh thủ thời gian, tối nay tao còn có một cuộc hẹn, không thể trễ giờ được.
- Lì xì, lì xì, đừng có quên đấy. Mấy người bọn tôi phải tốn nửa ngày để tìm kiếm, vận dụng toàn bộ các mối quan hệ. Nếu cậu không phát cho chúng tôi một cái lì xì thật to thì không được đâu.
Nhìn thấy Trương Vĩ xuất hiện, đám người lập tức kêu la.
Trương Vĩ khẽ chỉnh lại cái mũ trên đầu, sau đó nhỏ giọng hỏi:
- A Phi, cậu xác định là tòa nhà này sao?
Lúc này người thanh niên tên A Phi kia đang ngồi xổm ở cạnh hành lang, nghe Trương Vĩ hỏi như vậy thì lập tức lên tiếng:
- Chắc chắn là ở chỗ này. Tao đã tìm bảo vệ canh cổng để hỏi rồi. Mấy ngày trước, có một người xách một cái túi gì đó to lắm, người kia đi vào trong tòa nhà này, nhưng sau đó không hề bước ra ngoài. Với lại, trước kia trong tòa nhà này không hề có người ở.
Có người suy đoán:
- Có lẽ người kia là một tên nghiện game, đang núp trong nhà cày game đấy. Bình thường ở nhà tao cũng hay làm thế mà.
A Phi mắng:
- Cút sang một bên, đoán bậy đoán bạ. Chẵng lẽ mấy người không ngửi được, ở bên trong hành lang có mùi thi thối thoang thoảng hay sao?
Trương Vĩ nghiêm túc nói:
- Có lẽ khi nãy do ai trong mấy người đánh rắm thì sao?
"..."
A Phi nói:
- A Phi tao có tiếng là mũi chó, với lại mũi của tao cũng khá mẫn cảm với mùi vị đó. Cho nên chỉ cần ngửi qua một lần là tao có thể phân biệt được, không thể nào có chuyện ngửi lầm. Nếu như có ai đó đánh rắm ra cái mùi như vậy thì mông người kia chắc chắn bị mục rồi. Trong mấy người có ai bị mục mông không?
- Nói lung tung gì đấy, không thể nào, sao mông tao lại bị mục được chứ.
- Đừng nhìn tao, tao cũng không bị.
Trương Vĩ khuyên bảo:
- Được rồi, cho A Vĩ tôi chút mặt mũi, mọi người đừng có nhốn nháo nữa. Cậu nói thử xem, chỗ mà cậu ngửi thấy cái mùi kia ở tầng mấy, chúng ta lên đó kiểm tra thử xem sao.
A Phi nói:
- Tao ngửi thấy cái mùi này ở trên tầng năm, nhưng tao có thể khẳng định cái mùi đó chắc chắn là bay từ tầng sáu xuống. Trước đó tao cũng đã nhìn qua rồi, trên tầng sáu chỉ có 3 nhà, chắc chắn một trong ba nhà đó có vấn đề.
- Vậy còn chờ gì nữa, đi thôi. Hôm nay chính là thời cơ tốt nhất để A Vĩ tôi thành danh tại thành phố Đại Xương.
Trương Vĩ có chút hưng phấn, khẽ vịn mũ rồi vọt vào trong hành lang.
Những người khác khẽ đưa mắt nhìn nhau, sau một chút do dự bọn họ vẫn đi theo.
Di chuyển ở bên trong hành lang tối tăm, trong lòng nhiều người không khỏi bắt đầu có chút khẩn trương.
- Mấy người nói thử xem, liệu lát nữa chúng ta có thể đụng trúng vào một con quỷ không? Việc này mà không cẩn thận là sẽ có người chết đó. Tao nghĩ việc này vẫn nên thông báo cho đại ca, để ngài ấy nghĩ cách xử lý thì hơn.
- Không xong, không xong rồi, tao bị đau bụng, cần phải vào nhà vệ sinh gấp.
Mới đi được nửa đường, lập tức có người ôm bụng, mặt tỏ ra đau đớn nói. Nhưng chỉ vừa mới nói xong câu, người này đã quay người rời đi, tốc độ nhanh như một cơn gió.
- Tao cũng cần đi WC.
Lại có thêm một người nữa đào tẩu.
- Bên kia làm gì có WC, hai người kia chắc chắn là đang sợ hãi. Này, sao vậy? Cậu cũng định đi nữa à?
A Phi có chút tức giận, lại đột nhiên trông thấy có một người ở bên cạnh dường như cũng muốn đi.
Người kia nói:
- Hai người kia đi WC mà không có mang giấy, tao định đưa giấy qua đó cho bọn họ.