Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1967 - Chương 1968: Động Tác Quỷ Dị

Chương 1968: Động Tác Quỷ Dị

Trong bóng tối, Lý Dương vội vàng hỏi, giọng điệu có hơi lo lắng.

Đối mặt với lệ quỷ ở cấp độ này, hắn ta cũng không thể nào duy trì sự trấn định.

- Cái gì cũng không cần làm, đứng sát vào tường là được. Không nên di chuyển ở trước mặt thứ đồ chơi này, cứ giao cho tôi là được.

Nói xong câu đó, Dương Gian lập tức tiến lên phía trước.

Dương Tiểu Hoa cảm giác tay nắm góc áo bị hụt. Ở trong bóng tối, Dương Gian đã có hành động, đang cách xa cô ta.

Không còn thứ dựa vào, cô ta liền nhanh chóng thu hồi tay, giống như chạm phải bàn là vậy. Cô ta sợ bản thân sờ trúng thứ gì đó, vì thế thu tay lại, sau đó dính chặt vào vách tường.

Vách tường cứng rắn, băng lãnh ít nhiều sẽ khiến cho cô ta cảm thấy an toàn một chút.

Bởi vì vách tường không thể nào xuất hiện quỷ được. Với lại vách tường của bưu điện quỷ sẽ rất khó bị hư hao. Cho dù con lệ quỷ dùng đầu để gõ kia cũng không thể nào phá hủy trong một đoạn thời gian ngắn.

Giờ phút này, Liễu Thanh Thanh và Ưng Ca cũng im lặng dựa sát vào tường.

Bọn họ hiểu rõ, đối kháng với lệ quỷ, tỷ lệ sống sót sẽ không cao. Nếu đã như vậy, vì cái gì lại không đánh cược một chút vận may.

Có lẽ quỷ cũng sẽ không để mắt đến bản thân.

Đứng tại phía cuối cùng, giờ phút này, Ưng Ca cũng đã nghe thấy tiếng bước chân nặng nề tiến lại gần. Không khí xung quanh khẽ động, còn mang theo một mùi thi thối không thể nào xua tan được.

Trong bóng tối, dù không thể nào nhìn thấy, nhưng dựa vào một vài chi tiết, cũng có thể đánh giá được một chút.

Quỷ đang ở trước mặt hắn ta.

Nếu lúc này Ưng Ca mà đưa tay ra, khả năng hắn ta sẽ sờ trúng lệ quỷ.

Tuy nhiên trong tay Dương Gian đang cầm một cây trường thương màu vàng kim, khẽ vận lực, tùy thời xuất thủ nhất kích.

"Bộ dạng của thứ này khá giống với quỷ gõ cửa. Đây chính là con lệ quỷ khủng bố luôn du đãng ở trong bưu điện quỷ vào ban đêm sao?"

Dương Gian nắm chặt cây trường thương, đứng yên ở trong hành lang, chắn ngang đường tiến lên của con lệ quỷ kia.

Trong bóng tối, mắt quỷ tỏa ra ánh sáng màu đỏ, giống như một đốm lửa nhỏ đang đung đưa.

Hắn nhìn thấy rất rõ.

Con quỷ trước mắt này, bất kể là phong cách ăn mặc, hay trạng thái thi thể đều cực kỳ giống với quỷ gõ cửa mà hắn đã giam giữ.

Chỉ là con lệ quỷ trước mắt này càng hung hãn hơn. Trước đó, theo như suy đoán của Dương Gian, con lệ quỷ này có hai loại quy luật giết người hẳn phải chết.

Mở cửa hẳn phải chết và tắt đèn hẳn phải chết.

Suy nghĩ tỉ mỉ một chút có thể thấy được, cách thức giết người của thứ này đúng là khắc tinh của những người đưa thư trốn ở bên trong phòng. Nếu không phải lần trước có Lý Dương ngăn cửa, đoán chừng bọn họ sẽ không thoát thân dễ dàng như vậy.

Dương Gian đang không ngừng tự hỏi:

"Hiện tại mình đang ở ngoài hành lang, không có đèn, cũng không có cửa. Như vậy hẳn là không thể nào phát động quy luật giết người của con quỷ này."

Nếu thực sự là như vậy, hắn có thể không cần thiết phải đối kháng trực diện với con lệ quỷ trước mắt.

Dù sao cũng chỉ mới bắt đầu tối, chỉ thăm dò quy luật của quỷ hẳn mức độ nguy hiểm cũng sẽ không cao.

Quỷ tiếp tục tiến lên phía trước. Ngay khi nó đi ngang qua Ưng Ca, nó không thèm nhìn, cũng chẳng giết chết người đang cách nó gần trong gang tấc kia.

Điều này nói rõ Ưng Ca cũng không phát động quy luật giết người của con lệ quỷ này. Nhìn qua thì thấy như nguy hiểm, nhưng thực tế rất an toàn.

Quỷ lại đi về phía trước.

Liễu Thanh Thanh đang mặc bộ sườn xám đỏ tươi kia cũng không bị để ý đến. Con lệ quỷ khủng bố này vẫn như trước, không có nhắm vào người đã trở thành ngự quỷ nhân như cô ta.

"Bình an vô sự sao?"

Dương Gian thấy vậy, khẽ suy nghĩ một chút, có ý định nhường đường cho nó.

Tối nay cũng không thích hợp để ra tay.

Nếu con lệ quỷ này có thể tiếp tục như vậy, cứ du đãng một vòng sau đó rời đi thì không còn gì tốt hơn. Mọi người không ai phạm ai, bình an vô sự vượt qua tối nay là được.

Dù sao đinh đóng quan tài cũng chỉ có thể áp chế được một con lệ quỷ. Nếu dùng nó ở chỗ này, như vậy tối nay, nếu có lệ quỷ tập kích, Dương Gian liền không có cách nào lại sử dụng đinh đóng quan tài.

Tuy nhiên hắn cũng không vì thế mà buông lỏng cảnh giác, làm tốt chuẩn bị để có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Mà giờ khắc này.

Ngay khi con lệ quỷ này chậm rãi đi đến vị trí của Vương Thiện, lại phát sinh ra dị thường không thể nào hiểu được.

Giờ phút này, quỷ đột nhiên dừng lại, đồng thời khẽ duỗi chiếc cổ cứng ngắc, âm lãnh, nâng chiếc đầu âm u đầy tử khí lên.

Hả?

Thấy vậy, Dương Gian khẽ giật mình một chút. Đối với loại động tác quái dị của con quỷ này, đầu tiên hắn có hơi nghi hoặc. Sau đó ánh mắt của hắn vô ý thức quan sát chỗ mà con lệ quỷ đang ngầng đẩu nhìn kia.

Bình Luận (0)
Comment