Mặc dù cửa chính đã biến mất, nhưng khi nhìn vào trong, các cửa phòng còn lại đang đóng chặt, đồng thời hoản hảo, không chút tổn hao.
- Qua bên này.
Dương Gian chỉ nói một câu. Sau khi đã xác định bên trong không có nguy hiểm, hắn lập tức đi vào trong phòng ngủ của phòng 404.
Đám người lập tức bám sát, sợ bị thụt lại phía sau.
Nhưng phía sau lưng, tiếng bước chân gấp rút kia lại xuất hiện, đồng thời vượt qua cửa, tiến vào bên trong phòng.
Quỷ vẫn còn đi theo bọn họ.
Tuy nhiên quỷ nến vẫn còn đang cháy, tỏa ra ánh sáng chập chờn màu xanh lục. Mặc dù nó khá quỷ dị, nhưng lại khiến cho đám người cảm thấy an tâm hơn.
Dường như cửa phòng ngủ đã bị khóa lại, Dương Gian túm lấy chốt cửa nhưng không thể mở ra.
Thấy thế, hắn không do dự, trực tiếp vận dụng đến quỷ ảnh. Bắt đầu bao phủ, dọc theo khe cửa thẩm thấu vào bên trong.
- Răng rắc!
Chốt cửa chuyển động, cửa phòng lập tức bị mở ra.
Vừa mở, một cỗ khí tức mốc meo cùng hôi thối phả vào mặt.
- Đều tiến vào hết đi.
Dương Gian nhanh chóng đi vào, đồng thời ra hiệu cho đám người.
Lý Dương cầm chặt quỷ nến, đứng yên trước cửa. Vì sợ quỷ trà trộn vào theo đám người nên hắn ta đang dùng quỷ nến để ngăn cản lệ quỷ.
Mấy người Dương Tiểu Hoa, Vương Thiện, Liễu Thanh Thanh lập tức xông vào. Ưng Ca ở đằng sau cũng nhanh chóng vào theo.
Bởi vì hắn ta đã nhìn thấy một dấu chân dính đầy bùn đất xuất hiện ngay bên cạnh bản thân.
Cũng may cuối cùng mọi việc đều hữu kinh vô hiểm, Ưng Ca đã chạy được vào bên trong.
Dấu chân kia nhanh chóng đuổi theo, nhưng khi đến trước cửa phòng, nó liền dừng lại. Bởi vì quỷ nến vẫn còn cháy, tỏa ra ánh sáng, khiến cho con lệ quỷ này không thể nào tiếp tục đi vào.
- Rầm!
Cửa phòng đột ngột đóng lại.
Không chờ Dương Gian phân phó, Lý Dương nhanh chóng đứng trước cửa, dùng thân thể chắn ngang.
Lực lượng linh dị của quỷ chặn cửa xuất hiện, căn phòng đã được ngăn cách với bên ngoài.
Tiếng chân ở bên ngoài lập tức biến mất, xung quanh trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Dương Tiểu Hoa cẩn thận hỏi:
- Hiện tại đã an toàn rồi sao?
Dương Gian nói:
- An toàn? Hiện tại nói chuyện này còn quá sớm. Chỉ mới bảy giờ tối thôi, tiếp theo còn có chuyện gì xảy ra không một ai biết được. Trước tiên tạo chút ánh sáng đi.
Ưng Ca hỏi:
- Liệu nó có hấp dẫn lệ quỷ đến không?
Dương Gian nói:
- Cậu cho rằng bất cứ ánh sáng nào đều sẽ hấp dẫn lệ quỷ hay sao. Chỉ có loại ánh đèn mang theo lực lượng linh dị của bưu điện quỷ tầng bốn mới hấp dẫn thôi. Còn ánh đèn bình thường không có loại năng lực này.
Ưng Ca vẫn tỏ ra cực kỳ cẩn thận.
- Lỡ suy đoán này là sai thì sao? Sẽ chết người đó.
- Dù có sai cũng là do tôi và Lý Dương chống đỡ, không cần mấy người phải hao tâm tốn sức.
Dương Gian không thèm quan tâm đến ý kiến của người này.
Nếu không phải hắn còn cần lấy một số tư liệu tình báo về tầng bốn từ người này, hắn sẽ không rảnh rổi đến mức chiếu cố hắn ta.
Ưng Ca không nói thêm gì nữa.
Mà ngay lúc này, Dương Tiểu Hoa cũng lấy ra mấy que huỳnh quang, sau khi lắc lắc mấy cái liền ném về các góc hẻo lánh trong phòng. Tiếp đó lại mở ra đèn pin mang theo ở bên người.
Bên trong phòng ngủ lập tức xuất hiện ánh sáng. Mặc dù không được sáng rõ, nhưng ít nhất có thể khiến cho đám người có thể khôi phục tầm nhìn.
Giờ phút này.
Ánh nến của quỷ nến cũng đã càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng hầu như không thể nhìn thấy, hoàn toàn dập tắt.
Thấy vậy, khóe miệng Dương Gian không nhịn được phải giật giật mấy cái.
Một cây quỷ nến cứ thể tiêu hao không còn. Vả lại không có bất cứ thu hoạch nào hết. Đồng thời hắn đã sử dụng đến thanh sài đao, nhưng không thể xử lý sạch con lệ quỷ kia.
Thành công duy nhất chính là đám người đều còn sống, không một ai bị toi mạng.
Nhưng đối với hắn mà nói, cái này không có quá nhiều ý nghĩa.
- Ầm!
Bất chợt.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên chấn động một cái. Giống như đang bị thứ gì đó hung hăng đụng vào, suýt chút nữa thì đã bị mở toang ra.
Nhưng rất nhanh, cửa phòng đã bị đóng lại gắt gao.
Một loại lực lượng linh dị đặc thù nào đó đã xuất hiện trên cánh cửa, ngăn chặn sự dị thường đến từ bên ngoài.
Lý Dương cố chặn cửa phòng, đồng thời nhỏ giọng nói:
- Quỷ đang đạp cửa.
- Ầm!
Quỷ ở ngoài cửa lại tiếp tục đạp, mặc dù lực lượng lớn đến mức khó tin, nhưng cửa vẫn có thể chống đỡ được.
- Không còn quỷ nến, nên con lệ quỷ kia bắt đầu tập kích chúng ta. Cậu không cần phải cố quá, nếu lệ quỷ cứ tiếp tục đạp như vậy nữa, tôi sẽ đích thân xử lý nó.
Dương Gian lạnh lùng nhìn chằm chằm cánh cửa.
Hắn sẽ không để cho con lệ quỷ kia cứ thế tiếp tục tiêu hao lực lượng linh dị của Lý Dương.