Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1974 - Chương 1975: Chuyện Nhỏ

Chương 1975: Chuyện Nhỏ

Dương Gian gật gật đầu, trực tiếp thừa nhận.

- Đúng là như vậy, chỉ cần cô đồng ý, hiện tại tôi có thể ném cô ra ngoài.

- Cậu…

Dương Tiểu Hoa không dám nói gì thêm.

Cô ta nhìn ra được, lúc này thái độ của Dương Gian cực kỳ nghiêm túc. Nếu cô ta còn nói thêm một câu, chắc chắn cô ta sẽ bị hắn ném ra ngoài.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Đúng là phế vật chẳng làm được cái gì. Đúng ra cô nên chết đi tại thời điểm ở thành phố Đại Xuyên. Có như vậy cũng muốn bán mạng cho tôi? Có cho tôi cũng đều ghét chẳng thèm lấy.

- Dương Gian, cậu tới đây mà xem, hình như trên giường đang có một người chết.

Lúc này, Vương Thiện đột nhiên chỉ tay vào chiếc giường bên cạnh rồi nói.

Trên giường đang phủ kín một lớp chăn mền màu trắng, chỉ lộ ra một góc. Nhưng kinh người chính là nơi góc chăn lộ ra đó là một bàn tay người chết đang bị hư thối.

Không chỉ Vương Thiện, Ưng Ca và Liễu Thanh Thanh ở một bên cũng nhìn thấy.

Liễu Thanh Thanh suy đoán nói:

- Không phải quỷ, chỉ là một người chết mà thôi. Hẳn là người đưa thư tầng bốn bị quỷ giết chết.

- Cỗ thi thể này có chút quen thuộc.

Sau một hồi quan sát, Ưng Ca khẽ nhíu mày, lập tức vén chăn lên.

Một mùi thi thối nồng đậm lập tức tỏa ra, khiến cho đám người gần như muốn nôn mửa.

Một cỗ thi thể hư thối xuất hiện trước mặt.

Trên tay của cỗ thi thể này có cầm lấy một tấm hình cùng một bức di thư.

- Là người bạn đã mất tích của tôi, Chu Lỗi.

Sau một hồi quan sát, con ngươi của Ưng Ca khẽ co lại.

Liễu Thanh Thanh nói:

- Chết khá thanh thản, còn có thể để lại di thư cùng ảnh chụp. Như vậy người này hẳn không phải bị quỷ giết, mà là tự sát.

Ưng Ca nhíu mày nói:

- Chu Lỗi không tự sát, cậu ta không có yếu đuối đến mức đó.

- Không quan trọng, hắn ta đã chết được một đoạn thời gian rồi.

Dương Gian chỉ liếc qua một chút, không có hứng thú đối với thứ này.

Ưng Ca không nói lời nào, chỉ đi qua cầm lấy bức ánh cùng tờ di chúc trong tay cỗ thi thể.

Hắn ta không chút cố kỵ, liền mở di thư ra xem.

Đúng là thư do chính tay Chu Lỗi viết, phía trên có bàn giao lại một số nguyện vọng. Bức hình kia là ảnh gia đình Chu Lỗi, hình như trước khi chết hắn ta cũng không quên người thân.

Lý Dương chỉ hơi nhìn qua một chút, sau đó nói với giọng điệu cảm khái.

- Vất vả lắm mới trở thành người đưa thư tầng bốn, không ngờ cuối cùng vẫn là không thể chịu đựng nổi.

Hắn ta đã đi theo Dương Gian từ tầng một đến giờ, nên hiểu rõ, để trở thành người đưa thư tầng bốn có bao nhiêu khó khăn, trắc trở.

Chỉ cần kiên trì thêm một chút, lên đến tầng năm. Như vậy bọn họ sẽ có hi vọng rất lớn về khả năng rời khỏi chỗ quỷ quái này. Không cần phải đi đưa thư cho bưu điện quỷ, hoàn toàn có được tự do.

- Hả? Tất cả các căn phòng trên tầng bốn đều sẽ có một chiếc tủ lớn như này hay sao?

Đúng lúc này, ngay khi Dương Gian đang quan sát thi thể, hắn đột nhiên vô tình chú ý đến trong góc của căn phòng. Ở trong chỗ kia có một chiếc tủ đựng quần áo lớn bằng gỗ.

Chiếc tủ quần áo này mặc dù lớn, nhưng lại không quá nổi bật. Bởi vì nó dường như đã hòa cùng một thể với căn phòng. Cứ như chỗ đó nên có một chiếc tủ như vậy, không có gì quá chú ý. Cho dù có nhìn thấy cũng sẽ tự động bị người ta bỏ qua.

Ưng Ca bình tĩnh nói:

- Không, những phòng còn lại trên tầng bốn cũng không có loại tủ như này. Trong phòng 402 mà lúc trước tôi ở lại cũng chỉ có một chiếc giường, cùng tủ nhỏ đầu giường. Ngoài hai cái đó ra không còn bất cứ thứ gì nữa. Tuy nhiên tình huống ở mỗi căn phòng đều khác nhau, cho nên ít nhiều gì cũng sẽ có thêm một vài thứ. Nhưng loại tủ lớn như thế này là không thể nào xuất hiện được.

- Cậu cảm thấy chiếc tủ quần áo này có vấn đề hay sao?

- Sẽ không thực sự xui xẻo đến mức như vậy chứ?

Vương Thiện ở bên cạnh nghe vậy, vội vàng lui lại, tránh xa chiếc tủ quần áo kia.

Dương Gian đi đến bên cạnh.

- Chưa thể xác định được. Chỉ là, tốt nhất vẫn nên kiểm tra kỹ một chút. Dù gì đi nữa, tối hôm nay chúng ta sẽ phải ở lại trong này.

- Liễu Thanh Thanh, cô sẽ không định đứng ở đó suốt buổi đấy chứ.

- Tôi hiểu rồi, để tôi kiểm tra xem sao.

Liễu Thanh Thanh lập tức hiểu rõ ý tứ của Dương Gian.

Suốt đoạn đường này cô ta luôn bám theo phía sau, không làm gì cả, có nguy hiểm đều là do Dương Gian đứng ra xử lý. Hiện tại Lý Dương đang bận ngăn cửa, mà bản thân cô ta cũng là ngự quỷ nhân, không lý gì lại không chịu giúp một tay.

Cho nên chút chuyện nhỏ như điều tra tình hình bên trong phòng như này cô ta không có lý do gì để từ chối cả.

Bình Luận (0)
Comment