- Ánh đèn có thể hấp dẫn lệ quỷ khác đến, giống như quỷ nến màu trắng vậy. Tôi nghĩ mục đích mà con lệ quỷ kia ảnh hưởng đèn, là vì muốn hấp dẫn lệ quỷ đến để giết Vương Thiện.
- Hiểu quỷ nhất cũng chỉ có quỷ. Khả năng con quỷ mở cửa kia đã biết Vương Thiện là quỷ. Nhưng nó không thể nào nói cho chúng ta biết điều đó. Nó bị quy tắc của bưu điện quỷ cùng một loại ràng buộc nào đó hạn chế. Cho nên nó chỉ có thể dùng thủ đoạn của quỷ đến đối phó với quỷ.
Vương Phong nói:
- Cho nên, tại thời điểm Khúc Hồng Đào vừa bị giết chết. Phương hướng mà hắn ta nhìn không phải là hướng Ưng Ca và Liễu Thanh Thanh, mà là cỗ thi thể của Vương Thiện ở bên cạnh?
Vừa rồi, vị trí của Vương Thiện, đúng là cách khá gần Ưng Ca và Liễu Thanh Thanh.
Chỉ là khi đó mọi người vô tình bỏ qua sự tồn tại của cỗ thi thể này, đồng thời hiểu lầm rằng hai người Ưng Ca và Liễu Thanh Thanh có thể là quỷ.
- Không tệ, trong tầm mắt của Khúc Hồng Đào, ngoại trừ Ưng Ca cùng Liễu Thanh Thanh ra vẫn còn có thi thể của Vương Thiện. Tại thời điểm giết người lần thứ hai, nó cũng đã bại lộ vị trí. Ở trong mắt của tôi, chỉ có hai người có khả năng là quỷ, không phải Ưng Ca thì chính là Vương Thiện.
Dương Gian lạnh lùng nói:
- Nếu phán đoán của tôi là sai. Thi thể Vương Thiện không có vấn đề, vậy tiếp theo tôi sẽ không chút do dự mà xử lý cậu.
Nói xong, hắn nhìn chằm chằm Ưng Ca.
- Chỉ có như vậy mới đảm bảo vạn vô nhất thất. Nếu không, chờ cho con quỷ kia một lần nữa di chuyển, xâm lấn thân thể người đưa thư khác, thay đổi thân phận, thì có là tôi cũng không thể tìm ra nó. Trừ phi tôi giết sạch toàn bộ người không liên quan.
Ưng Ca nghe vậy, trán lập tức toát ra mồ hôi lạnh:
- Xem ra vận khí của tôi cũng không tệ lắm.
Dương Gian nói:
- Không phải vận khí, mà chính là kết quả từ việc sắp xếp thứ tự. Hắn ta không phải quỷ, vậy quỷ sẽ là cậu.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Chỉ dựa vào chút thông tin đó mà cậu dám đoán rằng thi thể Vương Thiện là quỷ. Có lẽ chỉ có cậu mới dám nghĩ như thế. Vừa rồi, khi Vương Thiện chết, chẳng lẽ cậu không phát hiện ra manh mối hay sao?
- Cũng vì Vương Thiện chết quá quỷ dị cho nên tôi mới nghĩ như thế. Quỷ muốn giết một người mà không có bất cứ dấu hiệu, thì người nó giết hẳn phải là người bị nó xâm lấn, Vương Thiện. Vì thế, trong lúc hắn ta đang ngủ liền vô thanh vô thức chết đi. Phải biết, cho dù là Khúc Hồng Đào, vừa nãy hắn ta cũng có một chút thời gian để phản ứng.
- Ánh mắt kinh ngạc, hoảng sợ của hắn ta cũng là minh chứng tốt nhất. Con quỷ này có thể giết người, nhưng cũng phải giết người đã phát động quy luật giết người của nó. Quy tắc của nó là gì thì tôi không biết, nhưng tôi có thể khẳng định.
- Con lệ quỷ trà trộn ở tầng bốn này có năng lực khiến cho người khác chủ động kích hoạt quy luật giết người của nó.
Lý Dương kinh ngạc nói:
- Cái này không phải giống như ngự quỷ nhân sao?
- Không giống, ngự quỷ nhân là hoàn toàn khống chế lực lượng linh dị, nhưng con quỷ này chỉ có thể lựa chọn phát động. Con quỷ này muốn giết người, nó nhất định phải nhìn chằm chằm một người nào đó. Sau đó động thủ khi có người phát động quy luật giết người của nó. Nhưng ngự quỷ nhân thì không, thích động thủ lúc nào là động thủ lúc đó.
Dương Gian cúi đầu nhìn.
Cỗ thi thể cứng ngắc băng lãnh của Vương Thiện vẫn còn nằm trên mặt đất, nhưng đầu của hắn ta lại hơi hướng về phía Khúc Hồng Đào vừa chết kia.
Ở trong ánh mắt của hắn ta còn để lộ ra vẻ chết lặng cùng oán độc, vô cùng quỷ dị.
Chỉ là vì hoàn cảnh xung quanh quá tối tăm, lại thêm hắn ta là một cỗ thi thể, nên không ai chú ý đến chi tiết nhỏ này.
Điều khiến Dương Gian cảm thấy ngoài ý muốn không phải là cái này, mà chính là vừa rồi hắn đánh cắp trí nhớ của Vương Thiện lại không tìm thấy được dấu vết mà con quỷ kia để lại.
Điều này có nghĩa là con quỷ kia rất đặc biệt, thậm chí nó ẩn núp còn sâu hơn cả tưởng tượng.
Loại tình huống như vậy, Dương Gian cảm thấy Vương Thiện cũng không phải là lệ quỷ, mà chính là người bị quỷ khống chế.
"Người bị quỷ khống chế? Điều này khiến mình nghĩ đến Triệu Khai Minh, người phụ trách đời thứ hai của thành phố Đại Xương. Bề ngoài hắn ta là một ngự quỷ nhân, nhưng thực chất hắn ta chỉ là một kẻ đáng thương, bị quỷ khống chế. Nhưng tình huống của Vương Thiện còn tệ hơn so với hắn ta. Ít nhất, Triệu Khai Minh cũng biết bản thân đang bị quỷ khống chế, còn Vương Thiện lại không biết bản thân có vấn đề."
"Nếu con quỷ này rời khỏi bưu điện quỷ, xâm nhập bên ngoài, chỉ sợ không có người phụ trách nào có thể giam giữ nó."
Trong lòng Dương Gian tự hỏi, cũng thầm thở phào một hơi.
Lệ quỷ có thể khống chế người một cách vô thanh vô tức, dù hiệu suất giết người không cao, nhưng tính nguy hiểm là cực kỳ lớn.
Tuy nhiên, khiến cho Dương Gian không hiểu chính là.
Nếu con quỷ này thực sự là do Lý Dược mang vào. Như vậy nó chẳng phải là con quỷ do hắn xé nát bức thư của Lý Dược mang đến hay sao?