Bưu điện quỷ thả con lệ quỷ này đến mạt sát người đưa thư, kết quả người đưa thư bị nó xâm lấn, lại trở về bưu điện quỷ. Sau đó bưu điện quỷ bắt đầu bị mất khống chế…
Nghĩ như vậy.
Chẳng phải bưu điện quỷ đang tự đối nghịch với nó hay sao?
Dương Gian khẽ nhíu mày.
Mặt khác, hắn nghe nói người đưa thư tầng năm cũng gặp phải nguy hiểm.
Chuyện này cũng không phải chỉ là tầng bốn bị mất khống chế đơn giản như vậy. Mà là cả tòa bưu điện quỷ này đều đang có vấn đề.
Nghi hoặc, bí ẩn dường như đang gia tăng.
…
Kẻ trà trộn bị bắt, nguy cơ tiềm ẩn đã được giải trừ, điều này khiến cho tất cả mọi người đều thở phào một hơi. Nếu không, cứ cách một đoạn thời gian lại chết một người. Dưới loại áp lực như vậy, bọn họ nhất định sẽ tự rối loạn. Đến lúc đó, người chết sẽ không chỉ là hai người Khúc Hồng Đào và Vương Thiện.
Loại trực giác nhạy cảm này cùng với thực lực đáng sợ không thể đối kháng của Dương Gian đã khiến cho tất cả mọi người lần nũa tin phục.
Cho dù là Vương Phong, vừa rồi bị hắn cướp mất vật phẩm linh dị cũng không nói lời nào.
Thậm chí, nếu Dương Gian muốn, hắn ta cũng sẽ gia nhập vào đội của Dương Gian, nghe theo chỉ huy của hắn.
Bởi vì nếu gặp loại tình huống như vừa nãy, không một ai có thể làm tốt hơn hẳn. Quỷ vừa mới bắt đầu giết chết người thứ hai hắn liền tìm ra được chân thân của nó, đồng thời thành công áp chế.
Nếu đổi lại là người khác, có lẽ đến cuối cùng trong phòng chỉ còn lại mỗi con quỷ kia, những người khác đều phải chết sạch.
- Tiếp tục nghỉ ngơi đi, chỉ còn mấy giờ nữa là trời sáng. Hi vọng mọi chuyện đều thuận lợi.
Dương Gian dùng đinh đóng quan tài cố định thi thể Vương Thiện, sau đó đích thân canh chừng, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thậm chí hắn còn không yên lòng khi để cho Lý Dương dùng quỷ môn đưa nó đi.
Nếu có thể mà nói, hắn muốn tìm một phương pháp nào đó ổn thỏa nhất để giam giữ. Dù gì cũng phải làm chiếc rương vàng, sau đó bỏ vào và hàn kín cho chắc.
Thứ này tuyệt đối không thể thả ra ngoài.
- Hình như tiếng bước chân gấp rút ngoài cửa đã khôi phục bình thường, không, không đúng, tần suất đi lại của tiếng bước chân kia đang chậm dần. Nó rời đi…
Lý Dương lập tức phát hiện ra biến hóa ở bên ngoài.
Sau khi trải qua chuyện vừa nãy, hắn ta đã cảnh giác hơn hẳn.
- Quỷ đã rời khỏi phòng 404.
Ở ngoài cửa, tiếng bước chân càng ngày càng xa, giống như trong bóng tối ngoài kia có ai đó lao nhanh rời đi vậy.
Ưng Ca lập tức phân tích:
- Nói không chừng con quỷ kia cũng là do Vương Thiện hấp dẫn đến. Nếu không thì sao có chuyện trùng hợp như vậy được. Trong đây vừa giải quyết, ngoài cửa tiếng bước chân liền rời đi. Với lại vừa rồi, thời điểm nó đạp cửa xông vào cũng rất trùng hợp.
- Quỷ ngoài cửa vừa động, quỷ bên trong liền giết người. Nếu hai cái này mà không liên quan, có đánh chết tôi cũng không tin.
Vương Phong nói:
- Chuyện này đã kết thúc, không cần thiết phải tranh luận nữa. Cứ yên ổn vượt qua đêm nay, sau đó nghĩ xem ngày mai nên làm gì để đối phó với nhiệm vụ đưa thư. Hiện tại tôi cần phải nghỉ ngơi một chút, nếu không tôi thực sự chịu không nổi.
Nãy giờ tinh thần hắn ta luôn phải ở trong tình trạng căng thẳng, hiện tại không nghỉ ngơi, ngày mai có thể đi đưa thư được mới là chuyện lạ. Lúc này, ngoài cửa đã có Lý Dương trông coi, trong phòng có Dương Gian canh chừng, hắn ta muốn nhân cơ hội này nghỉ ngơi một chút, khôi phục một chút tinh thần.
Mặc dù bên cạnh có một cỗ thi thể, cùng một con lệ quỷ đang bị hạn chế.
Nhưng là một người đưa thư tầng bốn, ít nhiều gì hắn ta vẫn có chút gan dạ.
Lúc này, hắn ta liền dựa vào vách tường để nghỉ ngơi.
Ở bên cạnh, một người đưa thư tầng bốn khác cũng giống vậy, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, khôi phục được tý nào hay tý đó.
Ai biết được sau đó sẽ còn phát sinh chuyện gì nữa.
- Tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Dương Gian, nếu có việc thì cứ nói một tiếng, tôi sẽ tỉnh lại ngay.
Ưng Ca nói, hướng Dương Gian chào hỏi.
Liễu Thanh Thanh không cần ngủ, chúng tôi chỉ đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Sau khi trải qua mấy lần linh dị tập kích, sau nửa đêm dường như mọi thứ trở nên bình tĩnh hơn nhiều.
Ngoài cửa, tiếng bước chân đã rời đi, xung quanh tương đối an toàn, không có lệ quỷ đến gần.
Tuy nhiên đó chỉ là căn phòng ngủ của phòng 404 mà thôi, còn ở bên ngoài vẫn rất nguy hiểm. Ví dụ như, chừng 3 giờ sáng, tất cả mọi người nghe thấy một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ căn phòng nào đó ở tầng bốn.
Từ những động tĩnh lúc trước, mọi người đã có thể đoán được.
Có lệ quỷ đụng nát cửa phòng nào đó, xâm lấn vào trong và giết chết người đưa thư trốn ở trong đó.
Chừng bốn giờ sáng, ở ngoài hành lang lại vang lên tiếng bước chân gấp rút. Có lệ quỷ đang chạy vòng vòng trong hành lang. Đến cuối cùng, tiếng bước chân càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng xa, sau đó hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.