Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2004 - Chương 2004: Người Có Ba Khuôn Mặt

Chương 2004: Người Có Ba Khuôn Mặt

Ưng Ca cố nặn ra vẻ tươi cười, phía sau cổ của hắn ta đã toát ra một ít mồ hôi lạnh.

Hắn ta có thể cảm giác được, chỉ cần bản thân có một chút xíu không phối hợp, hoặc có hành vi khả nghi liền bị bắn thành cái sàng.

Người đội trưởng nói:

- Vật phẩm tùy thân cứ giao cho chúng tôi bảo quản. Sau khi kiểm tra và nhận được đồng ý của đội trưởng, chúng tôi tự nhiên sẽ trả lại cho cậu. Còn hiện tại, mời cậu lập tức xuống xe.

Ưng Ca không dám làm loạn, hắn ta đành phải xuống xe, giơ hait ay lên cao, biểu thị bản thân phối hợp.

Mặc dù trong hành lý của hắn ta còn cso một ít vật phẩm linh dị quan trọng. Nhưng ở trong hoàn cảnh như hiện tại, hắn ta chỉ có thể ngoan ngoãn giao ra ngoài.

Người đội trưởng lập tức nói:

- Dẫn đi.

Ưng Ca giống như tội phạm vậy, bị một chiếc xe đặc thù áp giải đi.

Loại tình huống như vậy không chỉ mình hắn ta gặp phải.

Tám giờ tối.

Sân bay thành phố Đại Xương.

Một người thanh niên chừng hai mươi, mặc quần áo du lịch vừa mới xuống máy bay đã bị một đám người khống chế.

- Tần Khai? Dội trưởng Dương chúng tôi cho mời, hi vọng cậu sẽ phối hợp.

- Dội trưởng Dương? Thì ra là vậy. Xem ra ở thành phố Đại Xương, năng lực của người kia rất lớn. Ngay cả sân bay đều có thể khống chế, với lại tôi cũng chỉ mới mua vé máy bay lúc trưa.

Tần Khai tháo kính râm xuống, nhíu nhíu mày, lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc. Hắn ta nhìn xung quanh, toàn bộ đều là lực lượng đặc biệt cầm theo súng thật đạn thật canh chừng.

Đây chính là quyền lợi bên ngoài của những người chuyên xử lý chuyện linh dị hay sao?

Đúng là không đơn giản.

Sắc mặt Tần Khai trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Tuy nhiên, chẳng lẽ đội trưởng Dương mấy người không nói cho mấy người biết, có một loại người cần phải tránh, không phải dựa vào nhiều người là có thể giữ lại hay sao?

Hắn ta cũng không muốn vừa đến đã bị khống chế, đến lúc đó sống chết không phải là do Dương Gian quyết định hay sao.

- Muốn động thủ? Cậu có thể thử một chút, nhưng tôi sẽ lập tức chôn sống cậu.

Đúng lúc này, một âm thanh khàn khàn quanh quẩn bên trong sân bay.

Phùng Toàn chậm rãi đi ra từ trong phòng nghỉ. Màu da của hắn ta tương đối quái dị, phía trên còn dính đầy bùn đất.

Còn chưa đến gần.

Xung quanh liền xuất hiện sương mù phiêu đãng.

- Đây là…

Sắc mặt Tần Khai đột biến, sau đó ngưng trọng nói:

- Anh là ai?

Phùng Toàn mở miệng nói:

- Phùng Toàn, người phụ trách, trước mắt đã khống chế ba con lệ quỷ. Sao vậy, muốn thử phản kháng à? Tiện thể nói cho cậu một câu, người như tôi chỗ này không chỉ có một.

Trong miệng của hắn ta toàn bộ đều là đất mộ, trông cực kỳ kinh dị.

Tần Khai nói:

- Người họ Dương kia là đội trưởng của anh?

Phùng Toàn gật đầu đáp:

- Không tệ.

Lòng Tần Khai liền trầm xuống. Đến lúc này hắn ta mới ý thức được, người tên Dương Gian kia có địa vị cao như nào. Còn tưởng rằng đội trưởng Dương kia chỉ là chỉ là tên xưng hô theo chức vị, không ngờ lại đúng là có một đội ngũ ngự quỷ nhân.

Cực kỳ đáng sợ.

Cũng may, ở trong bưu điện quỷ lần trước không nảy sinh xung đột. Nếu không, ngày hôm nay chỉ sợ hắn ta không có cách nào đi vào thành phố Đại Xương.

- Tôi phối hợp…

Tần Khai chậm rãi giơ tay. Hắn ta cảm thấy, nếu thực sự động thủ, hắn ta không thể nào là đối thủ của Phùng Toàn, lập tức sẽ bị giết chết.

- Coi như cậu thức thời. Gia hỏa như cậu, không biết đã bị tôi làm thịt bao nhiêu người.

Phùng Toàn khẽ liếc mắt nhìn một cái, sau đó quay người rời đi.

Theo như lời Dương Gian nói, nếu người đưa thư phối hợp sẽ không giết. Nhưng nếu không phối hợp, lập tức xử lý.

Buổi sáng ngày hôm sau.

Xe lửa dừng lại ở nhà ga của thành phố Đại Xương.

Liễu Thanh Thanh mặc sườn xám, đội mũ, dáng người thướt tha vừa mới bước ra khỏi xe lửa đã bị để mắt đến.

Có người lập tức vây quanh, sau đó cảnh cáo.

- Liễu Thanh Thanh, đội trưởng Dương của chúng tôi cho mời, hi vọng cô phối hợp.

Liễu Thanh Thanh cau mày nói:

- Để Dương Gian đến nói chuyện với tôi. Nếu không tôi sẽ không phối hợp.

Cô ta là ngự quỷ nhân, nên không sợ những người kia, dù trong tay bọn họ có cầm súng đi nữa thì cũng vậy.

- Đội trưởng của chúng tôi còn có việc khác phải xử lý, không có thời gian nói chuyện với mấy người. Nhưng tôi hi vọng cô có thể phối hợp một chút, nhằm giảm bớt những phiền phức không cần thiết. Nếu không, chúng tôi chỉ có thể xử lý cô ngay tại chỗ.

Giọng nói của một cô gái xuất hiện, sau đó, một thân ảnh đàn ông không nhanh không chậm đi từ phía xa xa đến.

Trên cổ người này quấn khăn, che khuất nửa khuôn mặt.

Nhưng lờ mờ có thể nhận ra được, ở phía dưới mái tóc màu đen kia là hai khuôn mặt hình người khá quỷ dị.

Người này lại có ba khuôn mặt.

Bình Luận (0)
Comment