Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2005 - Chương 2005: Đại Mạnh

Chương 2005: Đại Mạnh

Liễu Thanh Thanh chậm rãi nói:

- Mắt quỷ…Đồng Thiến?

Đồng Thiến nói:

- Cô nghe nói qua về tôi? Vậy thì tốt, như thế có nhiều chuyện không cần phải giải thích.

Liễu Thanh Thanh nhìn trái nhìn phải, sau đó nói:

- Được rồi, tôi phối hợp.

Nếu lúc này mà không phối hợp, thực sự động thủ, vậy cô ta tuyệt đối không có cách nào sống sót mà đi ra khỏi đây.

Đồng Thiến khẽ ra hiệu một cái.

- Tốt lắm, mời đi sang bên này. Mấy thứ như hành lý gì gì đó sẽ có người bảo quản thay cô. Nhưng tôi cảnh cáo cô, cô nhất định phải phối hợp từ đầu đến cuối. Nếu không, chúng tôi sẽ lập tức xử lý cô.

- Tôi hiểu rồi.

Liễu Thanh Thanh nói, sau đó cùng nhân viên công tác leo lên xe và rời đi.

Trong mấy ngày này, hễ là người đưa thư tầng bốn xuất hiện ở thành phố Đại Xương đều sẽ nhanh chóng bị khống chế.

Bản thân bọn họ liền là một loại nhân tố không xác định, không thể bỏ mặc không quan tâm.

Lần hành động này Dương Gian chỉ hạ mệnh lệnh xuống dưới, không tự mình hành động, ngay cả Lý Dương cũng không.

Bởi vì bọn họ muốn chuẩn bị tinh thần thật tốt, điều chỉnh trạng thái để leo lên xe buýt quỷ, hoàn thành nhiệm vụ đưa thư. Cho nên mấy ngày này, Dương Gian chỉ đợi tại cao ốc Thượng Thông, không làm gì hết.

Chỉ mới hai mươi bốn giờ trôi qua.

Dương Gian liền nhận được tin tức, đã thành công khống chế ba người Ưng Ca, Liễu Thanh Thanh, Tần Khai.

Đến ngày thứ hai đã thành công khống chế Vương Phong và Dương Tiểu Hoa.

- Khống chế Dương Tiểu Hoa cho tốt, mang đến cao ốc Thượng Thông. Nhớ bảo cô ta cầm theo bóng bay màu đỏ.

Nghe được Dương Tiểu Hoa đã đi đến thành phố Đại Xương, Dương Gian liền căn dặn một chút.

Dương Tiểu Hoa chỉ là người bình thường, không có lực uy hiếp. Đồng thời quả bóng bay màu đỏ đậm kia cũng cực kỳ quan trọng. Hắn không thể thả nó ở bên ngoài. Cho nên cách tốt nhất chính là mang Dương Tiểu Hoa đến bên cạnh.

Mệnh lệnh vừa đưa ra.

Rất nhanh, một chiếc xe áp giải Dương Tiểu Hoa đến phía dưới cao ốc Thượng Thông.

Cửa xe mở ra.

Một cô gái chừng hai mươi, có chút tiều tụy đi xuống xe. Trong tay cô ta còn cầm lấy một quả bóng bay màu đỏ đậm khẽ phiêu phù giữa không trung. Trên đường đí, cô ta không chút thư giãn, sợ buông lỏng tay quả bóng bay này sẽ bay đi mất.

- Cô là Dương Tiểu Hoa?

Dương Tiểu Hoa khẽ ngẩng đầu nhìn một chút.

Là một cô gái ăn mặc tinh xảo, dáng người thành thục, sung mãn. Mặc dù người này ăn mặc một bộ đồ chức nghiệp, tương đối bảo thủ, nhưng không lúc nào là không để lộ ra một loại mê người.

Dương Tiểu Hoa nói:

- Là tôi. Cô là ai vậy?

Trương Lệ Cầm cũng đang đánh giá Dương Tiểu Hoa:

- Tôi là thư ký của tổng giám đốc Dương. Tổng giám đốc Dương phân phó tôi mang cô đến văn phòng của ngài ấy.

Ngay khi nhìn thấy cô gái này, trong lòng cô có chút yên tâm.

Ở trước mặt của cô, cô gái này không có bất cứ sức cạnh tranh nào. Hẳn tổng giám đốc Dương sẽ không cảm thấy hứng thú đối với cô ta. Giờ phút này hắn đặc biệt chiếu cố, chắc chắn là vì công việc. Người khiến cho cô kiêng kỵ nhất chính là mẹ của Hùng Văn Văn, Trần Thục Mỹ. Bởi vì bất kể là dáng người, dung mạo, bằng cấp, khí chất, Trần Thục Mỹ đều vượt xa cô ta một quãng dài.

- Đi theo tôi.

Trương Lệ Cầm thu hồi một chút tâm tính của phụ nữ, mang Dương Tiểu Hoa rời đi.

- Chỗ này chính là công ty của Dương Gian?

Nhìn thấy tòa cao ốc Thượng Thông này, Dương Tiểu Hoa nhất thời liền sửng sốt.

Cô ta đã điều tra qua Dương Gian.

Tuyệt đối không ngờ rằng, tại thành phố Đại Xương, Dương Gian cao điệu như vậy. Lại có thể ở trong một tòa cao ốc mang tính kiến trúc tại trung tâm thành phố.

Đi theo thang máy Vip, thẳng đến tầng thứ 45.

- Tổng giám đốc Dương, Dương Tiểu Hoa đã đến.

Mặc dù cửa đang rộng mở, nhưng Trương Lệ Cầm vẫn gõ gõ cửa.

Lúc này, Dương Gian đang đứng cạnh cửa sổ quan sát phía dưới. Chỗ này của hắn có thể bao quát toàn bộ thành phố Đại Xương. Hiện tại mắt quỷ trên đầu hắn liên tục chuyển động, dường như đang nhìn về một phương nào đó.

Nghe được động tĩnh.

Hắn xoay người lại:

- Không tệ, vẫn giữ được thứ kia.

Dương Tiểu Hoa nói:

- Không nghĩ đến cậu lại là tổng giám đốc của tòa cao ốc Thượng Thông này. Ở tại thành phố Đại Xương, năng lượng của cậu dường như đã nằm ngoài tưởng tượng của tôi. Chiếc xe kia chờ tôi lại có thể một đường thông suốt, không gặp bất cứ cái đèn đỏ nào.

Dương Gian nói:

- Bọn họ chỉ phối hợp làm việc với tôi mà thôi, cũng không có cái gì. Tính thêm cô, hiện tại toàn bộ người đưa thư tầng bốn đều bị tôi khống chế, chỉ còn một người nữa chưa đến mà thôi.

Dương Tiểu Hoa hỏi:

- Ai vậy?

- Chính là người tên là Đại Mạnh kia.

Dương Gian nói:

- Chuyện này không liên quan đến cô. Hai ngày này cô cứ chờ ở đây đi, không nên đi loạn, tôi sẽ cho thư ký an bài giúp cô. Ngoài ra, cô có thể buông tay được rồi, tôi muốn thử nhìn xem liệu có thể buộc được quả bóng bay màu đỏ đậm này ở đây không.

Bình Luận (0)
Comment