Nói xong, hắn liền ném một vật qua.
Là một cây côn bằng vàng.
Dương Tiểu Hoa lập tức buộc sợi dây quỷ dị kia vào. Nhưng sau đó sợi dây lại tự động tróc ra, rồi chậm rãi bay lên không.
Sắc mặt Dương Gian khẽ động.
- Xem ra, ý nghĩ của tôi có chút ngây thơ. Dây của quả bóng bay màu đỏ đậm này sẽ tự động tróc ra sao?
Mặc dù vàng không bị lực lượng linh dị ảnh hưởng.
Nhưng bản thân vật phẩm linh dị cũng có một số đặc tính nào đó. Rõ ràng, muốn khống chế quả bóng bay màu đỏ đậm này chỉ có thể để cho người bình thường cầm. Cột vào bất cứ thứ gì đó, nó sẽ tự động tuột ra, sau đó bay lên không.
Đồng thời, nếu không có thư màu đỏ đậm làm đối trọng, chẳng mấy chốc nữa, quả bóng bay màu đỏ đậm này sẽ bay đi.
- Xem ra cô vẫn phải cầm.
Dương Gian phất phất tay:
- Trương Lệ Cầm, đưa cô ta đi nghỉ ngơi. Phạm vi hoạt động của cô ta sẽ giới hạn ở trong công ty. Nếu dám rời đi, lập tức để bảo vệ xử lý cô ta.
- Vâng, tổng giám đốc Dương.
Trong lòng Trương Lệ Cầm khẽ run, sau đó nhìn Dương Tiểu Hoa một hồi.
Quả nhiên.
Trực giác của cô là đúng, dính líu đến công việc, Dương Gian cực kỳ lãnh khốc, không có tình cảm. Dù cô gái kia có xinh đẹp cỡ nào đi nữa, chỉ cần ảnh hưởng đến hắn, hắn sẽ không lưu tình.
Dương Tiểu Hoa có chút lo lắng, đồng thời cũng nhắc nhở Dương Gian một chút.
- Cậu sẽ không định nhốt tôi ở chỗ này cho đến chết đấy chứ. Nếu không leo lên xe buýt quỷ, tôi sẽ bị nguyền rủa của bưu điện quỷ dgieets chết. Đến lúc đó, công ty này của cậu cũng sẽ bị tôi liên lụy đến.
Dương Gian nói:
- Đương nhiên là không, trước khi lên đường, tôi sẽ thông báo cho cô.
Dương Tiểu Hoa không nói nhiều nữa, lập tức rời đi cùng Trương Lệ Cầm.
Cô ta đúng là đang cần nghỉ ngơi. Đồng thời chỗ này lại an toàn hơn bất cứ chỗ nào. Bởi vì đây là công ty của Dương Gian, dù có xảy ra chuyện, Dương Gian cũng sẽ đi ứng phó, không cần cô ta phải bận tâm.
Cho nên, cô định tận dụng quãng thời gian hai ngày này mà an an ổn ổn ngủ một giấc. Sau đó lại chuẩn bị để đối ứng với nhiệm vụ đưa thư tiếp theo.
Sống một ngày thì lời một ngày. Dù sao cũng đều đã đi đến bước này rồi. Thậm chí, Dương Tiểu Hoa còn cảm thấy bản thân có hi vọng leo lên tầng năm.
Chỉ cần sống sót qua lần này, qua lần này là được rồi.
- Dương Gian, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Người tên Đại Mạnh kia đã lẻn vào thành phố Đại Xương, chưa rõ vị trí…
Ngay lúc này, Lưu Tiểu Vũ vội vàng chạy tử tầng dưới lên, báo cáo tình huống mới nhất.
Vừa đưa Dương Tiểu Hoa rời đi, Dương Gian nghe vậy liền hỏi:
- Hả, còn có chuyện này sao? Mấy người làm ăn kiểu gì vậy, lại có thể để cho một người sống sờ sờ chạy lọt.
- Không, không phải như vậy. Hắn ta đột nhiên xuất hiện ở trong thành phố Đại Xương. Bọn tôi là thông qua hệ thống camera giám sát trên đường phố thấy hắn ta. Nhưng khi chạy đến nơi, hắn ta đã chuồn mất. Dường như đã phát giác ra chúng ta đang tìm hắn ta. Đồng thời kẻ này có được năng lực phản trinh sát rất cao. Đến hiện tại bọn tôi vẫn chưa tìm ra dấu vết hoạt động của hắn ta.
Nói đến đây, Lưu Tiểu Vũ cũng có chút ủy khuất.
Dương Gian nói:
- Ý của cô là tên Đại Mạnh này có liên quan đến lực lượng linh dị? Cho nên hắn ta có thể vượt qua giám sát, trực tiếp xuất hiện bên trong thành phố Đại Xương?
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Chắc chắn là như vậy.
Dương Gian nghĩ nghĩ một lúc rồi nói:
- Chuyện này tôi sẽ đích thân xử lý. Cô điều những người khác trở về đi, không cần tìm kiếm. Nếu hắn ta đã trốn, chắc chắn sẽ không để cho các cô tìm ra đâu.
Lưu Tiểu Vũ đáp:
- Được rồi, vậy việc này nhờ cả vào cậu.
- Đi làm việc đi.
Dương Gian phất phất tay.
Chờ cho Lưu Tiểu Vũ rời đi, hắn lần nữa đi đến cửa sổ đằng sau bàn làm việc. Mắt quỷ đột nhiên mở ra, ánh sáng màu đỏ nhanh chóng khuếch tán, trong nháy mắt nhuộm đỏ bầu trời, bao phủ toàn bộ thành phố.
Hắn mở ra quỷ vực.
- Để tôi xem xem, rốt cục cậu đang ẩn núp ở chỗ nào.
Dương Gian đã đích thân xuất thủ.
Hắn muốn tìm ra người đưa thư cuối cùng của tầng bốn, đảm bảo không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Giờ khắc này.
Tại một cây cầu lớn của thành phố Đại Xương, chỗ này khá vắng vẻ, rất ít người qua lại.
Một người đàn ông trung niên deo túi du lịch, bộ dạng giống như một khách lữ hành đang đi bộ, đi đến chỗ này. Hắn ta đang loay hoay với cái tủi ngủ vừa mua được, định ở lại chỗ này nghỉ ngơi một đêm.
"Thành phố Đại Xương này quản thật là nghiêm, không có chút bản lãnh đúng là không thể nào chạy thoát thân được. Xem ra đã có người bố trí sẵn từ trước, muốn khống chế toàn bộ người đưa thư tầng bốn trước khi bắt đầu nhiệm vụ đưa thư. Mình có ngu đâu mà lại giao tính mạng bản thân cho một người khác. Tuy nhiên, có khả năng làm ra được chuyện như vậy hẳn là người đưa thư vừa lên từ tầng ba kia."