Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2007 - Chương 2007: Thông Báo

Chương 2007: Thông Báo

Con ngươi Đại Mạnh khẽ nhúc nhích, hắn ta cũng nghĩ đến đây chính là thủ bút của Dương Gian.

Dù sao điều này cũng không quá khó đoán.

Trong lòng Đại Mạnh thầm nghĩ.

"Ẩn núp hai ngày, sau đó qua ngã tư đường Trường An."

Nhưng chỉ ngay sau đó.

Trên mặt sông cách đó không xa phản lại ánh sáng màu đỏ tươi. Kế đó, toàn bộ thế giới đều trở nên quỷ dị, giống như vừa tiền vào một thế giới huyền bí nào đó. Khiến cho người ta có cảm giác không được chân thực.

Sau đó, một giọng nói lạnh như băng xuất hiện.

- Đại Mạnh, cho cậu hai lựa chọn, hoặc là phục tùng theo sự sắp xếp của tôi, hoặc là cực tuyệt để tôi xử lý cậu ngay tại chỗ.

Nhưng xung quanh không có một ai.

Dường như toàn bộ thế giới này cũng chỉ còn lại giọng nói kia.

- Quả nhiên là cậu.

Sắc mặt Đại Mạnh trở nên khó coi:

- Cậu muốn khống chế toàn bộ người đưa thư tầng bốn? Cậu không sợ ăn quá nhiều sẽ bị bể bụng hay sao?

- Cho cậu ba giây, không tuân theo sẽ chết.

Dương Gian không muốn nói chuyện phiếm, lập tức hạ tối hậu thư.

Nhất thời, trong lòng Đại Mạnh xuất hiện một cỗ lệ khí, muốn bạo phát đối kháng, không muốn thúc thủ chịu trói.

Nhưng hắn ta đột nhiên ý thức được điều gì đó, toàn thân đổ đầy mồ hôi vì kinh hãi,

Hắn ta không nhìn thấy người ta thì làm sao đánh trả?

Trong quá trình hắn ta suy nghĩ, toàn bộ thế giới màu đỏ lại phát sinh một số biến hóa quỷ dị.

Công trình kiến trúc ở xung quanh nhanh chóng biến mất. Mọi thứ dường như đã bị ánh sáng màu đỏ thôn phệ, lại giống như muốn bóc hắn ta ra khỏi thế giới này vậy.

"Không thích hợp."

Đại Mạnh giật mình, tỉnh táo đáp:

- Tôi phối hợp.

- Đừng giở trò. Cậu sẽ không có cơ hội để mở miệng lần thứ hai đâu.

Âm thanh Dương Gian dần dần biến mất, đồng thời thế giới cũng nhanh chóng phai màu.

Ánh sáng màu đỏ biến mất.

Toàn bộ mọi thứ lại khôi phục về bộ dạng bình thường.

"Người này còn kinh khủng hơn so với dự đoán của mình…"

Đại Mạnh hít một hơi thật sâu, cảm thấy trước đó bản thân đã có suy đoán sai lầm về thực lực của người mới kia.

Xung quanh mặt sông xuất hiện gió lạnh, khiến cho hắn ta phải rùng mình.

Không dám chần chờ, hắn ta lập tức chủ động bại lộ, sau đó phối hợp với những người nhân viên rời đi.

Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua.

Đường Trường An, thành phố Đại Xương.

Mặc dù lúc này đang là chạng vạng tối, là thời điểm công nhân viên tan ca, nhưng đoạn đường này lại trống rỗng, vắng vẻ. Xung quanh không hề thấy một bóng người đi đường, cũng không nhìn thấy bất cứ chiếc xe nào. Chỗ này và những chỗ khác của thành phố không giống nhau.

Hai ngày này, xung quanh đây đã bị phong tỏa.

Ngay cả dân cư cũng bị sơ tán không còn một mống. Vì thế người bình thường căn bản không thể nào xuất hiện ở chỗ này.

Còn chưa đến chín giờ tối.

Tại trạm dừng xe buýt của đường Trường An, Dương Gian và Lý Dương đã sớm đến đây.

Dựa theo chỉ dẫn nhiệm vụ đưa thư của bưu điện quỷ, chín giờ tối sẽ có một chiếc xe buýt dừng lại tại đây. Đến lúc đó, toàn bộ người đưa thư phải leo lên trên xe buýt.

Trước đó Dương Gian đã cho toàn bộ xe buýt, xe khách đường dài của thành phố Đại Xương ngừng hoạt động. Là vì hắn không muốn chúng bị xáo trộn với xe buýt mà bưu điện quỷ chỉ định, kẻo xảy ra sai lầm.

Đương nhiên, hắn cũng muốn nhìn một chút xem, trong tình trạng toàn bộ thành phố Đại Xương không có xe buýt, chiếc xe mà bưu điện quỷ điều đến sẽ dùng cách thức gì để xuất hiện trước mặt bọn họ đây. Liệu nó có giống như suy đoán của hắn, chiếc xe này chính là xe buýt quỷ.

Mặc dù trong lòng hắn đã xác định.

Thế nhưng trước khi mọi chuyện xảy ra, Dương Gian vẫn còn duy trì một chút hoài nghi.

Lần này xuất hiện ở ngã tư đường Trường An cũng không phải chỉ có hai người Dương Gian và Lý Dương.

Ở cách đó không xa, Phùng Toàn, Đồng Thiến, Hoàng Tử Nhã, Hùng Văn Văn, thậm chí Quỷ Đồng đều đến đông đủ.

Chỉ là mấy người này không lộ diện mà thôi.

Bởi vì bọn họ cần chú ý những chỗ khác. Chẳng qua, nếu xuất hiện đột biến, bọn họ sẽ lập tức đến đây.

Đúng lúc này, Dương Gian mở miệng nói:

- Lý Dương, thông báo với Lưu Tiểu Vũ, để cho cô ta đưa toàn bộ người đưa thư tầng bốn đến đây. Hai ngày này bọn họ cũng biết điều đó.

Hiện tại đã là tám giờ tối.

Khoảng cách đến thời điểm bưu điện quỷ yêu cầu còn có một tiếng. Hiện tại, hắn có thể thả ra những người đưa thư khác.

Mặc dù hắn không trông cậy vào những người đưa thư này có thể ra lực, nhưng ở trong một vài tình huống nào đó, số lượng người nhiều một chút vẫn có chỗ tốt. Ít nhất xác suất bị lệ quỷ tập kích cũng sẽ bị giảm xuống, không đến mức vừa đến đã bị lệ quỷ để mắt.

Lý Dương lập tức gọi điện thoại.

- Lưu Tiểu Vũ, đội trưởng bảo cô đem những người kia đưa đến.

- Được.

Bình Luận (0)
Comment