Quỷ?
Ngay khi Tần Khai nhìn người này, cỗ thi thể hơi đông cứng của cô gái kia cũng hơi cử động, cổ khẽ vặn vẹo, phát ra từng tiếng ken két, hướng khuôn mặt trắng bệch về phía hắn ta.
"Chết tiệt."
Trong cơn kinh hãi mãnh liệt, hắn ta vội vàng thu hồi ánh mắt, sau đó nhanh chóng đứng dậy, muốn thay đổi vị trí.
Nhưng ngay khi Tần Khai vừa định làm như vậy, hắn ta lại phát hiện ra xe đã gần kín chỗ.
Người tên Đại Mạnh đã tìm được chỗ ngồi, Vương Phong cũng đã ngồi xuống, Ưng Ca cũng chiếm xong chỗ… Ngay cả Dương Tiểu Hoa đang cầm quả bóng bay màu đỏ đậm cũng đã yên vị.
Cuối cùng chỉ còn một vị trí.
Chỗ kia nằm cạnh cửa sổ. Nhưng nếu vào đó hắn ta cần phải nghĩ cách bước qua người hành khách ở bên ngoài.
Người hành khách kia cũng khá quỷ dị, mặc một bộ quần áo dày, da vàng như nến, hơi ẩm ướt. Trên mặt người trùm một ờ giấy màu vàng. Tờ giấy này che kín mắt, mũi, miệng, dính sát vào trên mặt của người kia, không có chút kẽ hở nào.
Mà theo thời gian dần trôi qua, tờ giấy vàng kia cũng không hề lay động.
Điều này cho thấy, người kia không hề hít thở.
"Cũng là một con lệ quỷ sao?"
Lúc này, trong lòng Tần Khai có chút do dự.
Nếu cùng là quỷ, vậy chỗ hiện tại của hắn ta vẫn tương đối tốt một chút. Ít nhất hắn ta ngồi ở phía ngoài, nếu gặp phải chuyện gì đó còn có thể nhanh chóng bỏ chạy. Mà chỗ kia ở bên trong, lỡ phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn, khả năng đường đi sẽ bị con quỷ kia ngăn cản, khi đó hắn ta phải đối mặt với một con đường chết.
Nghĩ đến đây.
Tần Khai nhịn xuống xúc động muốn đổi vị trí. Hắn ta kiên trì ngồi xuống, đưa mắt nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn về phía cô gái bên cạnh giống như cỗ thi thể bị đông cứng kia nữa.
Nhưng trên trán hắn ta liên tục chảy mồ hôi lạnh.
Ngồi gần một con quỷ như vậy, hơn nữa còn phải ngồi trong quãng thời gian xe dừng ba lần, loại áp lực như vậy không phải là người bình thường có thể chịu đựng.
Nếu không phải đã biết trước rằng quỷ ở trên xe này sẽ không tùy tiện giết người. Vậy hiện tại hắn ta liền có ý định muốn bỏ chạy khỏi cái nơi quỷ quái này.
- Náo nhiệt đó chứ.
Dương Gian cầm chặt cây trường thương màu vàng kim, từng bước tiến tới.
Xe buýt quỷ đã di chuyển, nhưng hắn và Lý Dương còn chưa có ngồi xuống.
Còn việc không ngồi vào chỗ sẽ có chuyện gì xảy ra, có lẽ trong này không có mấy người biết, nhưng chắc chắn đó không phải là một chuyện tốt.
Cho nên, hiện tại vẫn nên nghĩ cách tìm một chỗ để an vị.
"Mắt quỷ Dương Gian rốt cục phải lên xe?"
Nhưng sự xuất hiện của hắn lại hấp dẫn không ít ánh mắt mờ mịt. Những hành khách ở trên xe đều nhân cơ hội này lén lút đánh giá hắn.
Vừa rồi xe buýt quỷ dừng lại, Nghê Sinh chui đầu xuống xe, Dương Gian không nói hai lời lập tức xử lý. Cảnh tượng đó vẫn còn rõ mồn một ở trước mắt bọn họ.
Một vị ngự quỷ nhân vừa ngồi trên xe một quãng thời gian dài, vừa đi xuống lại cứ thế bị xử lý.
Điều này có nghĩa là gì? Trong lòng rất nhiều người đều hiểu.
Cho nên sau khi lén lút nhìn vài lần, nhiều người lập tức thu hồi ánh mắt, không muốn bị ngoan nhân Dương Gian kia chú ý đến. Bọn họ cần phải ở trên xe buýt quỷ một đoạn thời gian nữa, cho nên không nên đi đắc tội với người mà bản thân không đắc tội nổi.
Dương Gian đi đến giữa xe, sau đó quay đầu nhìn lấy tấm bảng điện tử phía trước xe buýt.
"11 "
Tấm bảng này khá dễ thấy. Lúc này nó đang hiển thị số 11.
Thấy vậy, sắc mặt Dương Gian hơi động, lộ ra một tia kinh ngạc.
Bởi con số này cho thấy, hiện tại ở trên xe buýt quỷ chỉ có chừng 11 con lệ quỷ. Đây là do vừa rồi xe ngừng, có một con lệ quỷ xuống xe, nếu không con số này sẽ còn phải tăng thêm.
"Bỏ qua chỗ ngồi của tài xế không tính. Tổng số chỗ ngồi của xe buýt quỷ là 35. Nói cách khác, số lượng lệ quỷ thực sự đã đạt đến một phần ba. Không, con số này phải lớn hơn một chút, bởi vì còn phải loại trừ mấy người đưa thư tầng bốn vừa mới leo lên xe."
Dương Gian thầm tính toán một chút. Nếu bỏ đám người Ưng Ca, Liễu Thanh Thanh, Tần Khai, Dương Tiểu Hoa sang một bên. Như vậy trước đó, tỷ lệ người và quỷ ở trên xe gần như là 1: 1.
Hai chỗ ngồi liền có một con lệ quỷ.
Điều này đúng là đáng sợ.
- Đội trưởng, chỉ còn lại một chỗ, làm sao giờ?
Lúc này, ánh mắt Lý Dương khẽ quét qua một vòng. Cuối cùng hắn ta chỉ nhìn thấy một chỗ ngồi còn sót lại cạnh cửa sổ.
Con mắt Dương Gian khẽ lướt qua trên thân rất nhiều người.
"Hiện tại Dương Gian đang thiếu một chỗ ngồi. Với thủ đoạn của hắn, có hơn phân nửa là sẽ ra tay đoạt một chỗ ngồi. Không cần để ý đến hắn, hiện tại ở trên xe buýt quỷ hắn cũng sẽ bị áp chế. Với lại, số lượng quỷ ở trên xe buýt rất nhiều, xác suất mình bị để mắt đến là rất nhỏ. Chỉ cần mình không lộ ra sơ hở, khả năng hắn sẽ không thể nào biết được mình là người hay quỷ."